Nàng thực sự việc nhận hết bộ... Một viên bảo thạch đổi lấy vài bữa cơm cũng quá chiếm hời của đối phương.
Na Bố Kỳ vò đầu nghi hoặc hỏi: "Vậy ngươi tha thứ cho ?"
"Đương nhiên ! Không nhận lễ vật của cách cách ?" Minh Huyên giơ viên lam bảo thạch lên .
Thấy Minh Huyên thích mà cố kìm , Na Bố Kỳ bĩu môi kêu nha hoàng ôm về, đợi quan hệ hai còn như bây giờ nữa sẽ từ từ tặng cho nàng.
"Cách cách đang giảm béo nên những món thích hợp với cách cách." Lúc dùng bữa tối, Na Bố Kỳ ánh mắt thèm thuồng đồ ăn, Minh Huyên cố ý kéo đùi dê nướng về phía , còn đưa những món rau trộn đậu phộng đẩy đến mặt Na Bố Kỳ, nhướng mày .
Na Bố Kỳ kinh ngạc Minh Huyên há to mồm ăn thịt, hâm mộ hỏi: "Sao ngươi gầy như ?"
Hỏi xong cũng đợi Minh Huyên trả lời liền nhanh tay trực tiếp dùng tay cầm một chiếc đùi dê lên bắt đầu gặm.
Thấy nàng hùng hổ ăn, Minh Huyên cũng kiên trì bắt nàng ăn chay nữa.
Uống rượu sữa dê, gặm đùi dê, Na Bố Kỳ kìm rơi nước mắt, ăn.
Một lúc nàng mới : "Đây mới là cuộc sống của con chứ!"
"Trước đây ngươi... là hả?" Nàng xong một giọng non nớt mang ý truyền đến từ cửa .
Minh Huyên đầu thấy tiểu khả ái đến liền vẫy tay hỏi: "Điện hạ dùng bữa tối ?"
"Chưa." Dận trừng mắt Na Bố Kỳ, vui hỏi Minh Huyên: "Nữ nhân... thô lỗ ... là ai ?"
Mới hai hôm đến, từ lúc nào trong cung của di mẫu xuất hiện xa lạ ?
"Đây là Bác Nhĩ Tế Cát Đặc Thị Na Bố Kỳ cách cách tạm thời sống ở Từ Ninh Cung, cách cách đến từ thảo nguyên Khoa Nhĩ Thấm, là nữ nhi của Đạt Nhĩ Hãn vương Hòa Tháp." Minh Huyên thể hiểu nổi thái tử vui, nhưng mà quen lâu nên đương nhiên nàng thể bé vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-75.html.]
Dận trầm mặt đến bên cạnh Minh Huyên Na Bố Kỳ hỏi: "Ngươi đến đây gì?"
Hoàng a mã vốn thích nữ nhân Mông Cổ, nàng đến đây chẳng sẽ khiến hoàng a mã thành kiến với di mẫu ?
"Ngài gì cơ? Ta hiểu." Dận thông minh thế nào nữa thì bây giờ cũng chỉ thể lưu loát tiếng Mãn mà thôi, tiếng Mông Cổ chỉ vài câu hỏi thăm và chào hỏi đơn giản, Na Bố Kỳ cầm đùi dê Dận .
Mắt sáng lên đó mới : "Cái đùi ăn , mặc dù ngài trai nhưng thể cho ngài đùi dê ."
Mặt Minh Huyên đen mặt cạn lời, đợi khi Dận rửa tay xong thì nàng xé đùi gà cho bé, còn cẩn thận bỏ da .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Da gà là ngon nhất." Na Bố Kỳ tiếc nuối , phần tinh hoa ngon nhất của gà nướng chính là da gà. Nghĩ đến đây Na Bố Kỳ trực tiếp vươn tay cầm lấy da gà gỡ xuống cho mồm ăn.
Dận trừng to mắt, nào từng gặp nào thô lỗ như ?
Cung nhân phía vội vàng tiến lên bảo vệ thái tử, thị vệ ở cửa cũng suýt chút nữa thì rút đao xông .
"Các ngươi trừng mắt gì? Ta ăn hết da gà ." Na Bố Kỳ chớp mắt .
Minh Huyên cạn lời...
Đây cũng là đầu tiên Dận gặp loại , bé hề nhận chính là Mông Cổ đen béo hôm nay bé từng gặp.
Cậu bé khó hiểu Minh Huyên hỏi: "Ô Khố ma ma... để nàng ... chạy ?"
Mất mặt quá, Bảo Thanh dùng thiện phép tắc, hoàng a mã câu nào nhưng mày cau chặt.
Minh Huyên gật đầu, thầm trong lòng hai tháng , đúng là thả ... chữ thả dùng hợp lý...
Dận quan tâm đến cái đồ ngu ngốc đến cái mồm cũng quản , tâm trạng bé cho lắm. Cậu bé nhận di mẫu hề ghét nữ nhân , dù thì di mẫu cũng giữ dùng thiện.