Dận Tự trào phúng đáp trả: "Bây giờ thể cúi đầu ?" Ngay cả ngạch nương cũng với rằng đừng nên ghi hận, hoàng a mã cũng vì cho .
loại là thứ ?
Nghĩ đến ngày hôm đó khi hồi phủ, thấy phúc tấn trực tiếp tự sát ngay khi thấy rời , Dận Tự thực sự đau lòng.
Hắn phúc tấn như thế là vì cho dù c.h.ế.t cũng bảo vệ phận Bát phúc tấn của , nhưng... Ngay cả một điều nhỏ nhặt như hoàng a mã cũng giữ , trực tiếp xoá sạch phận Bát phúc tấn của nàng trong ngọc điệp.
Không thể hận như thế nào, Dận Tự cũng nên hận ai? Hắn hoàng a mã đang bảo vệ , vì ngăn cản những khác, chính xác hơn là Dận Chân ghen ghét , nhưng... Hắn thực sự sẵn lòng dùng bất cứ thứ gì để bù đắp, chỉ cầu xin phúc tấn còn sống.
"Bát ca, luận về đạo lý, càng hiểu rõ hơn cả và Thập , một việc thể chạm thì thực sự thể chạm !" Nếu g.i.ế.c c.h.ế.t Bát phúc tấn, ăn như thế nào với Hoằng Huy c.h.ế.t đây? Dận Đường quá hiểu rõ lòng hẹp hòi mà tính tình mang thù của Tứ ca.
Năm đó chẳng qua cũng chỉ là bực tức chuyện buộc chữ nên mới cắt lông đuôi con ch.ó của , kết quả ghi hận cho đến bây giờ.
Đạo lý thì Dận Tự hiểu, nhưng trong lòng thực sự thể vượt qua .
Dận Đường khuyên cũng khuyên , hơn nữa bây giờ thực sự quá nhiều chuyện cần , tinh lực để lúc nào cũng theo Dận Tự, Khang Hy gọi một tiếng, vội vàng đến.
Khang Hy thấy dáng vẻ sống c.h.ế.t của Dận Từ, cũng lười quan tâm đến , dù ông cũng thể yêu thích nổi Quách Lạc La thị .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-826.html.]
Là một vị hoàng đế thích giận chó đánh mèo, lòng hẹp hỏi, thậm chí Khang Hy còn đổ cho việc Dận Tộ cố gắng trong thế giới của lên đầu Quách Lạc La thị.
Khang Hy cũng cảm thấy sai ở cả, trong mắt ông, nguyên nhân tạo thành tất cả những chuyện đều là do khác, bản ông bất cứ sai lầm gì.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dận cảm thấy Dận Tự thành như đều là do một phụ nhân, nhưng thấy hoàng a mã bày dáng vẻ giống như nhi tử của trẫm tuyệt đối cùng với cách sai chỉ kẻ khác, bĩu môi xoay đầu , chuyện với ông.
khi đầu , khéo thấy Hoằng Tích đang nhón mũi chân bày vẻ mặt ghét bỏ và kiêu ngạo, nhưng che giấu, trong lòng Dận cảm thán một tiếng, chẳng trách hoàng a mã coi thường, bản cũng coi thường.
"Tiểu Cửu, chuyện nghiên cứu thế nào ." Khang Hy Dận Tân đang nghiêm túc cày đất, ôn hoà với Dận Đường.
Nghe , Dận Đường lập tức hớn hở : "Rất lúc, khi trở về nhi tử sẽ đưa thành phẩm cung cho ngài, đến múc đó sẽ khiến cho bộ Càn... Dưỡng Tâm điện đổi thành gương trong suốt."
"Được , trẫm vội!" Khang Hy lắc đầu, đối với một từng một cửa kính lớn lành lạnh trong suốt chút tạp chất mà , bây giờ ông kinh nghiệm, thật, ông còn cảm thấy chướng mắt với thuỷ tinh đầu tiên.
"Nhi tử hiếu kính với a mã đương nhiên là..." Dận Đường với giọng điệu gấp gáp: "Những thứ đương nhiên đưa cho hoàng a mã ngài tước ." Chỉ khi hoàng a mã hài lòng, mới thể sảng khoái.
Hơn nữa trong thời gian , khi với ngạch nương rằng đang việc cho hoàng a mã, khuôn mặt ngạch nương thả lỏng hơn nhiều.
"Sau khi trở về hãy tạo loại thuỷ tinh ít tạp chất và sáng trong hơn nữa đưa nó đến Vĩnh Thọ cung ." Khang Hy thẳng.