Xuyên Thành Tứ Muội Mỗi Ngày Ăn Uống Vui Vẻ Xem Mỹ Nhân Cãi Nhau - Chương 833

Cập nhật lúc: 2025-08-20 23:01:18
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Là ai hổ? Dận nên lời. Đây chính là những lời di mẫu , câu hổ chắc chắn chết, hổ sẽ trở thành thiên hạ vô địch.

Hôm đó ở triều đình, Dận im lặng lạ thường, ngay cả lúc học khi hạ triều cũng tỏ thông minh ngoan ngoãn lạ thường, mặt hề chút mất kiên nhẫn nào.

"Thái tử điện hạ ?" Hôm nay lên lớp chính là Phú Sát Mã Tề, khi tan học, tò mò .

Dận ngẩng đầu lên : "Hôm qua cô mơ một giấc mơ , hôm nay tâm trạng ."

Phú Sát Mã Tề gật gật đầu, cung kính chúc thái tử hôm nay tiếp tục giấc mơ , đó rời .

Dận thích câu chúc .

một thời gian dài tiếp theo, mơ thêm nào nữa.

Dận Chân cũng mơ một giấc mơ, mơ thấy trong một cánh đồng lúa lớn, Hoằng Huy vẫy vẫy tay hét lên với a mã đang chạy về phía , hai phụ tử chậm rãi dạo cánh đồng, cảm giác vui sướng khi mùa khiến say mê, khiến khao khát.

"Hôm nay tâm trạng của phúc tấn thoạt tệ." Sau khi tỉnh , Dận Chân lập tức đến chính viện, trò chuyện cùng với phúc tấn của , dù đêm qua chỉ mơ thấy Hoằng Huy mà còn mơ thấy phúc tấn đưa cơm cho bọn họ, kết quả thấy Ô Lạp Na Lạp thị đang trang điểm vẽ lông mày với tâm trạng , vì thế nhẹ giọng hỏi.

Ô Lạp Na Lạp thị với Dận Chân: "Hôm qua mơ thấy Hoằng Huy, nó mò cá cho chúng ăn, còn bắt một con cá lớn từ trong ruộng lúa. Mặc dù chỉ là mơ, nhưng thực sự khiến vui vẻ!"

Dận Chân khựng , do dự một chút : "Ta cũng mơ thấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-833.html.]

Chiếc bút kẻ mày trong tay Ô Lạp Na Lạp thị rơi xuống, khiếp sợ Dận Chân.

Sau đó nàng đột nhiên dậy, lôi kéo ống tay áo của Dận Chân, vội vàng : "Gia với , một chút ?" Hai cũng mơ một giấc mơ, là... Là Hoằng Huy báo mộng cho bọn họ ?

Dận Chân cúi xuống nhặt bút kẻ mày lên, đưa tay vẽ mày giúp Ô Lạp Na Lạp thị dịu dàng kể giấc mộng của .

Sau đó bọn họ phát hiện rằng giấc mộng của hai thể liên kết với , chẳng qua là ở những góc độ khác , ngay cả bối cảnh cũng giống như đúc.

"Là Hoằng Huy đúng , là con báo mộng cho chúng đúng ?" Ô Lạp Na Lạp thị đỏ bừng hai mắt, túm chặt Dận Chân nức nở : "Nhất định là mối thù của con báo, cho nên Hoằng Huy trở về báo mộng cho chúng ."

Vân Mộng Hạ Vũ

Dận Chân gật gật đầu, phúc tân mười tuổi xung hỉ tiến cung, ở bên cạnh gần hai mươi năm trời, duỗi tay ôm lấy nàng, nhẹ giọng : "Nếu gia tranh giành vị trí , nàng cảm thấy... Tiếc nuối ?"

"Đó chẳng là mong ước của ngài ?" Ô Lạp Na Lạp thị im lặng một lúc lâu, khó hiểu hỏi. Thân là bên gối, nàng hiểu rõ Dận Chân, từ lâu dã tâm của .

Dận Chân nhắm mắt , mở miệng : "Bây giờ giấc mộng của gia là tạo mảnh ruộng lúa thể nuôi cá , nàng cũng điều dưỡng cơ thể thật , mong chờ Hoằng Huy thực sự thể trở về, phúc tấn cũng thể đưa cơm cho hai phụ tử chúng ."

Ô Lạp Na Lạp thị chấn động, nhắm mắt , nghĩ đến cảnh tượng một nhà ba bọn họ hạnh phúc trong giấc mộng, còn nụ rạng rỡ giống hệt khuôn mặt Hoằng Huy và a mã của bé.

Nàng hít một thật sâu, : "Được, sẽ điều dưỡng , để Hoằng Huy sinh từ trong bụng , và hai , và hai sẽ cùng ruộng, chúng cùng trồng một cánh đồng như !"

"Được!" Dận Chân mở to mắt, ôm chặt lấy phúc tấn của , đó hung hăng gật đầu.

Loading...