Không hiểu , Trường Sinh đột nhiên lời trong lòng: "Ta thường xuyên một giấc mộng, trong mộng, ở trong một ngôi nhà lớn, cả ngày chỉ thể một cây, từ khi nó là cây non cho đến khi trở thành đại thụ, từng thấy cảnh nào khác, chỉ thấy bầu trời to bằng một cái bát. Ngạch nương kiếp , nhất định là hài tử nhà phú quý, nhưng mà thấy trong mộng vui vẻ. Ta còn thích a mã và ngạch nương của , thích a mã chơi với , thích ngạch nương món ngon cho , cho nên thích cuộc sống bây giờ."
Trường Sinh xong thì đột nhiên che miệng, chút ngại ngùng : "Ta đồng ý với ngạch nương sẽ lung tung ở bên ngoài, gia gia, ngươi quên mấy chuyện nha! Lạ thật, bình thường nhớ mà, hôm nay nhỉ? Sao nhiều như ?"
"Được, quên !" Khang Hy gật đầu, tiểu gia hỏa dậy chạy , một lúc mới lẩm bẩm: "Con thích là ."
"Đừng quấy rầy thằng bé!" Khang Hy dặn dò Vinh Hiến công chúa: "Nó thích cuộc sống bây giờ."
"Vâng!" Nhiều năm trôi qua như , thật trong lòng Vinh Hiến công chúa sớm hiểu lúc hoàng quý thái phi chỉ vì an ủi bọn họ, nhưng mà bây giờ bọn họ gặp Trường Sinh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhìn bé chơi đùa vui vẻ ánh mặt trời, bé sách chữ với những hài tử khác, bé thể tự do ăn những thứ thích, Vinh Hiến công chúa thật sự cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy viên mãn.
"Không quan thì cần quan, đời cũng chỉ một con đường . Thích du ngoạn cũng , khi còn thể ngoài thăm thú với bọn Tiểu Bát! Hơn nữa, ăn ngon uống , một đời tiêu d.a.o cũng ." Khi Minh Huyên phiền não của Khang Hy, trực tiếp thẳng.
Khang Hy dừng một chút, đột nhiên phát hiện tỉnh lâu như mà quên mất một chuyện khác, một nghĩ đến thấy mấy hài tử của Dận Tự.
Mồng bốn tháng chín năm Khang Hy thứ bốn mươi bảy, Thập Bát a ca c.h.ế.t bệnh, Khang Hy suýt nữa thì thở nổi.
Tâm trạng của Khang Hy vốn , khi thấy hoàng thái tử Ái Tân Giác La Dận chút đồng tình nào đối với ấu c.h.ế.t yểu, thậm chí còn ở bên ngoài trướng rình coi, ông càng cảm thấy phản, vì quát lớn: "Quân bất nhân bất hiếu như , phúc của thần dân."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-849.html.]
Dận tức giận đến mức cả run rẩy, nhịn mà phản bác một câu, thái tử vị cũng chính ?
"Nếu vì mặt mũi của hoàng hậu, ngươi sinh khắc mẫu, phúc nhạt mệnh bạc, trẫm ..." Khang Hy thấy hối cải, còn dám tranh luận, lập tức lớn tiếng quát mắng.
"Hoàng thượng phế cô từ lâu, nếu suy nghĩ kỹ thì cần gì ở chỗ giả mù sa mưa?" Dận cũng tức giận, ngay cả hoàng a mã cũng gọi, thậm chí còn dậy, phất tay áo bỏ .
Khang Hy theo bóng dáng của Dận , nghiến răng nghiến lợi : "Cho rằng trẫm dám ? Trẫm phế thái tử."
Dứt lời còn trực tiếp cho ngoài bắt Dận .
Hai phụ tử giương cung bạt kiếm, cả hai đều cực kỳ hận đối phương.
Từ tháng bảy năm thứ hai mươi chín, ngã bệnh mà mặt thái tử chút đau buồn nào, trong lòng Khang Hy vẫn luôn khúc mắc.
Đối với bất hiếu, đối với ... Bây giờ, Khang Hy dám chắc, giao giang sơn tay sẽ hậu quả như thế nào.
"Xin hoàng thượng suy nghĩ !" Hoàng thượng phế thái tử mặt , mấy lão thần , vội vàng tiến cầu tình.
"Các ngươi cần nhiều lời, bây giờ trẫm vẫn là hoàng đế!" Khang Hy lạnh lùng đám triều thần lớn tiếng kêu thể, quyết tâm phế thái tử càng kiên định.