Xuyên Thành Vai Nữ Ác Độc - Chương 163
Cập nhật lúc: 2025-05-17 02:03:15
Lượt xem: 201
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiền Mộc Mộc xổm xuống, nghiêng đầu định tóm lấy ánh mắt của Hứa Gia Lăng, dịu dàng giải thích: "Trước đây nương thấy quan hệ của con và Cố Tiểu Vũ , hơn nữa con chuyện gì cũng sẽ với nàng , nghĩ con hiểu lầm , thì cứ hiểu lầm tiếp . Đối với nương mà , chỉ cần thể khiến con vui vẻ, thế nào cũng cả."
Hứa Gia Lăng thấy trong lòng thấy ấm áp, đột nhiên bật khì khì, một bong bóng mũi treo bên lỗ mũi thằng bé, mang theo vài phần buồn hài hước.
Vốn dĩ là một khung cảnh ấm áp, Hứa Gia Lăng gây sự hổ , sắc mặt của thằng bé ngại đến ửng đỏ chạy biến mất còn bóng dáng.
Tiền Mộc Mộc sửng sốt một chút.
Đột nhiên đỡ trán bật lớn.
Tiểu phản diện cũng một mặt hổ như , đúng thật là hiếm thấy.
Nấp bờ tường cạnh phòng bếp, Hứa Gia Lăng thấy tiếng sảng khoái truyền từ trong viện đến, khóe miệng từ từ cong lên, cũng theo.
Nương thừa nhận là nương cứu thằng bé.
Cũng nghĩa là, nương thừa nhận trong lòng quan tâm đến thằng bé.
Lý Nha Nhi và Hứa Gia Thạch bưng cơm canh , đang định vui vẻ gọi ăn cơm, thì cửa viện đột nhiên đẩy .
Toàn Bách Xuyên ở cửa, sắc mặt khó coi, mồ hôi trán lăn xuống, mấy đang bàn ăn, Tiền Mộc Mộc, khô khốc : "Sư phụ."
Tiền Mộc Mộc thấy sắc mặt của đúng, bước nhanh đến kéo ngoài cửa.
"Làm thế?"
Toàn Bách Xuyên cúi đầu, giọng đầy tiếc nuối.
"Hứa Lạc c.h.ế.t ."
Tiền Mộc Mộc sửng sốt.
"Chuyện xảy khi nào?"
Toàn Bách Xuyên cổ họng khô, nuốt một ngụm nước bọt.
"Vừa , gấp, thậm chí còn kịp gọi đến. Tam gia gia và đại gia gia đại nãi nãi, bảo gọi đến xem một chút, coi như tiễn Hứa Lạc một đoạn."
Tiền Mộc Mộc thở dài một tiếng, vỗ vỗ bả vai của Toàn Bách Xuyên.
"Ngươi chờ một chút, chúng cùng ."
Nói xong, nàng trong viện, thì thầm bên tài vài câu với Lý Nha Nhi định rời .
Hứa Gia Thạch khó hiểu, "Nương, cơm canh đều xong , định ?"
Tiền Mộc Mộc xoa xoa cái đầu tròn vo của thằng bé.
"Gia gia nãi nãi của con gọi nương trong thôn chút chuyện, các con ăn , cần đợi ."
Lời rơi xuống, nàng bước khỏi viện.
Cùng Toàn Bách Xuyên về phía trong thôn.
Trên đường , gặp Hứa Gia Liên đang trở về.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hứa Gia Liên gãi gãi đầu, "Nương, đây là định gì ?"
Tiền Mộc Mộc thở dài thườn thượt, "Hài tử Hứa Lạc mất , xem một chút tiễn nó một đoạn."
Hứa Gia Liên sửng sốt một chút.
Giữa lông mày lộ vài phần thất vọng.
"Vậy , nương về sớm một chút."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-nu-ac-doc/chuong-163.html.]
Hứa Lạc từ khi sinh vẫn luôn ốm yếu, dáng vẻ bệnh tật thể sống lâu, nhưng gì cũng là đường một nửa huyết thống với , đột nhiên mất như , trong lòng cũng khó chịu.
Tiền Mộc Mộc mím môi.
Lại hỏi: “Con tìm con đao nhỏ ?”
Hứa Gia Liên nghĩ tới nương nhà còn nhớ chút chuyện nhỏ của , cảm động, nhưng nghĩ đến chuyện buồn , mi mày ủ rũ.
“Tìm . Con nhớ Hứa Lạc năm nay mới bảy tuổi, đúng thật là đáng thương…”
Tiền Mộc Mộc mím môi.
Nói vài câu với Hứa Gia Liên, mỗi một ngả.
Đi đến bên cạnh phía nhà cũ Hứa gia, trong nhà Hứa Văn Lợi.
Mấy vị trưởng bối của từ đường Hứa gia trong thôn đều đến, lão tam Hứa Văn Hòa và phu thê hai cũng đến, một nhà quan hệ khá với nhà Hứa Văn Lợi cũng đều đến.
Giữa gian chính đặt một cuộn chiếu trúc, Lưu Tiểu Hoa sấp đó lóc thảm thiết, đôi mắt sưng như quả óc chó, đau buồn đến mức suýt ngất , may mà Hứa lão thái thái ở bên cạnh đỡ, mới đến nỗi ngẩng đầu bất tỉnh.
Trưởng thôn thở dài bất lực, bước lên khuyên can: "Hứa Lưu Thị, c.h.ế.t thể sống , ngươi nghĩ thoáng . Hài tử Hứa Lạc từ nhỏ yếu ớt, bây giờ mất cũng coi như giải thoát."
Lý Chính cũng hiếm khi mở miệng: "Theo lý mà , hễ là cùng tông của thôn Hứa gia khi c.h.ế.t đều chôn phần mộ tổ tiên, chỉ là Hứa Lạc còn trưởng thành, khiêng đến mộ tổ sẽ phá hỏng quy củ, bảo chọn một địa điểm , đào xong hố ."
Ở chỗ ngũ hành bát quái, thần côn tính mệnh tính phần mồ, danh xưng khách khi là .
Lưu Tiểu Hoa thấy, lập tức kích động.
Nhào tới nắm lấy góc áo của Lý Chính, đôi mắt ngấn lệ : "Lý Chính, xin thương tình. Hứa Lạc nhà từ nhỏ từng chuyện gì hại hại đời, cũng từng chuyện như trộm gà trộm chó, ngài nhất định để nó mộ tổ, nếu như chôn ở bên ngoài, sẽ trở thành cô hồn dã quỷ, nó c.h.ế.t cũng thể yên nghỉ ."
Lý Chính né tránh ánh mắt, tranh luận với đang đau buồn.
Mắt của Lưu Tiểu Hoa ngập lệ, dừng .
Cắn răng gào thét, gọi thẳng tên huý của Lý Chính: "Hứa Tú Cách, Hứa Lạc cũng tính là nửa tôn tử của ngươi, chẳng lẽ ngươi thật sự mở mắt nó thành cô hồn dã quỹ ? Lương tâm ngươi chó ăn ?!"
Trưởng thôn thấy tình hình , vội vàng xen : "Hứa Lưu Thị, quy củ của thôn chúng cũng chuyện một ngày hai ngày, ngươi đến thôn cũng nhiều năm như , ngươi cũng nên mới , ngươi đừng khó chúng nữa."
Lưu Tiểu Hoa nghẹn , đầu nắm lấy góc áo của trưởng thôn: " mà, trưởng thôn, quy củ là quy củ, nhưng nhi tử cũng là tim gan của , ngài nể tình Tiểu Lạc là tôn nhi của ngài, thương tình một chút ?"
Trưởng thôn lộ vẻ mặt khó xử.
Môi mấp máy, cũng nên gì mới .
Lời đến bên miệng, hóa thành: "Quy củ chính là quy củ, Hứa Lưu Thị, quy củ của thôn chúng hàng trăm năm , ngươi hiểu cho."
Lưu Tiểu Hoa đột nhiên phát một tiếng kêu thảm thiết chấn động cả tai, phịch xuống đất, như thể chịu nỗi oan ức to lớn, từ khóe miệng vang lên trừng trận nức nở ngừng, thê lương uốn éo.
"Nhi của , nhi của , mạng của con khổ như thế , c.h.ế.t chết, đến mộ tổ cũng thể , nương con thật vô dụng, nhi của , nhi của ..."
Mọi thấy, lượt cúi đầu xuống.
Nước mắt mờ tầm mắt, giữa đám một bóng mờ ảo hiện , Lưu Tiểu Hoa giơ tay lau khô nước mắt, thẳng về phía đó, chỉ thấy nửa Tiền Mộc Mộc ẩn lưng Toàn Bách Xuyên.
Nàng như nắm một tia hy vọng hão huyền, vội vàng nhào tới, một đôi mắt đầy tia m.á.u chằm chằm Tiền Mộc Mộc, nắm cổ tay của kéo .
"Ngươi mau dùng ngân châm , ngươi dùng ngân châm cứu sống nhi tử ? Ngươi còn ngây đó gì? Mau châm ! Ta bảo ngươi mau châm , thấy !"
Nói , Lưu Tiểu Hoa gào thét to lên.
Giọng chói tai, vang lên trong gian chính.
Tiền Mộc Mộc mím môi, "Nén bi thương."
Lưu Tiểu Hoa dùng sức vò tóc , vẻ mặt dữ tợn, cực kỳ điên cuồng : "Ta ngươi những lời nén bi thương chó c.h.ế.t đó, ngươi cứu sống nhi tử . Tiền Mộc Mộc, ngươi mau cứu sống nhi tử , ngươi thấy !"
Hứa lão thái thái thấy cũng sợ hãi, kéo Tiền Mộc Mộc lưng , Lưu Tiểu Hoa bằng ánh mắt trìu mến, dịu dàng an ủi: "Hứa Lưu Thị, con lời khuyên của lão bà tử một câu, c.h.ế.t thì nên sớm nhập thổ vi an, nếu linh hồn của Tiểu Lạc sẽ thể đến âm tào địa phủ, đầu thai ."