Yến Thu Xuân bọn họ thảo luận, nàng hết sức đồng ý.
Nàng gợi ý, giờ chỉ cần thu lợi là .
Mà thời từng thấy qua hàng thật giá thật, chỉ công thức kem, thật đúng là giỏi!
Nàng đang cầm kem ly qua bên cạnh nàng, phát một tiếng cảm thán: “Đây là ai mà lợi hại như ? Ngươi tới hỏi cách một chút , món , chắc chắn việc kinh doanh sẽ trở nên hơn nhiều.”
Thủy Mai : “ , thì để nô tỳ hỏi một chút.”
Yến Thu Xuân gật đầu: “Được, ngươi , xếp hàng.”
Anan
Thủy Mai tấm thẻ bài, Yến Thu Xuân cũng , chính là lệnh bài của Tiêu gia, cái sẽ đặc quyền nhất định, ví dụ như bây giờ nàng lấy tấm thẻ , nàng thể thẳng tiệm kem ly mà cần xếp hàng đợi, ở đó sẽ bày cặp mắt ngưỡng mộ mà nàng.
Yến Thu Xuân vẫn tới cuối hàng để đợi, chờ kem ly đưa tới tay nàng.
Còn đến lượt của Yến Thu Xuân, Thủy Mai , cùng còn hai quen mắt, gồm một cô gái trạc ba mươi tuổi, còn là một thiếu niên.
Hai đều dùng ánh mắt cảm kích nàng, lời chào với nàng: “Xin chào Yến cô nương.”
Yến Thu Xuân: “????”
Bọn họ quen ?
Thủy Mai giải thích: “Cô nương còn nhớ lúc đến thôn trang của Vân Nương ? Đây là con trai của bà , chính là y món kem ! Hắn lợi hại, cô nương món gà hầm nấm, cũng học theo, lúc vốn dĩ chỉ ở phía bếp, khi Đại thiếu gia sắp xếp cho học lớp bồi dưỡng đầu bếp, thấy hứng thú với bánh ngọt, vì thế liền đổi chỗ ở, đó suy nghĩ món kem ly mở tiệm, bỗng chốc thành ông chủ.”
“Là các ngươi , thật là quá!” - Lúc nàng mới bừng tỉnh, lúc nàng để phần hương liệu còn sót cho bà , ngờ bọn họ còn thể tự đồ ăn.
Hiện tại còn cả kem ly.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lam-dau-bep-cho-tieu-tuong-quan/chuong-262.html.]
Vân Nương : “ , lúc cũng nhờ cô nương bụng để hương liệu, đứa trẻ Phong Hoành cũng chịu thua kém, qua một ghi nhớ, về cũng khác lắm, lúc Đại thiếu gia tuyển đầu bếp, liền ghi tên ứng tuyển, ngờ là chọn, thế nên mới cơ hội như ngày hôm nay.”
Nàng giơ ngón tay cái về phía thiếu niên mà khen ngợi: “Xem qua một là thể , ngươi thật thiên phú nha, khó trách lên thôn trang, thấy các ngươi.”
Bị gọi tên khiến cảm thấy chút hổ, cách hơn nửa năm, thiếu niên cao lên một ít, làn da cũng trắng hơn nhiều, nấu ăn cả ngày lẫn đêm nên bây giờ cũng gầy hơn , trông vô cùng thanh tú.
Hắn giương mắt nàng, thăm dò: “Yến cô nương nếu vội thì trong phòng một lát . Đại khái thấy mùi vị của kem ly chỉ theo công thức thì quá đơn giản, nếu cô nương thể chỉ giúp đổi thì sẽ cực kỳ ơn.”
Vân Nương thì khẩn trương lôi kéo con trai, ý quá bổn phận của .
Nàng chỉ tới chơi, thể vì thỉnh giáo mà phiền nàng chứ.
Phong Hoành thấy , ủ rũ lui về phía một bước, đành từ bỏ ý định .
nàng còn thấy vui và cam tâm tình nguyện, trực tiếp gật đầu: “Được thôi.”
Bà sửng sốt một chút, vui mừng: “Xin mời cô nương! Cái , hẳn là cô nương còn ăn cơm, để bảo đứa nhỏ mua một ít đồ ăn, cô nương nghĩ xem thích ăn món gì?”
Yến Thu Xuân : “Trước tiên cần , xem qua một chút, ăn kem ly còn ngon hơn mà, để xem đá tan nhanh quá .”
Bà thấy thì cũng nhiều lời nữa, trực tiếp dẫn nàng bên trong, còn đem cho nàng và Thủy Mai cùng hai thị vệ chen hàng mỗi cầm một ly kem.
Mùi vị của kem ly tệ xíu nào, trừ việc đủ vị giống , còn thêm đường đỏ, đường trắng, mật ong, mỗi loại đem đến một cảm nhận khác biệt vô cùng, nàng đoán hương vị đắt nhất hẳn là mật ong.
Mật ong tự nhiên tăng thêm vị ngọt của kem khiến ăn cảm thấy quá ngọt mà ngấy, mùi sữa tăng thêm hương vị, cũng đông đá thành đá vụn, hương thơm giống như bánh gato .
“Cái .” Yến Thu Xuân nếm thử một miếng, ngon, thậm chí còn chút hoài niệm, công nghệ kỹ thuật càng phát triển, nhiều thứ thể dùng hóa chất để thế, nguyên liệu tự nhiên cũng tối giản.
Mà cái phòng nhỏ bên trong chứa đầy các loại công cụ sản xuất, nàng kỳ thật xem cũng hiểu, nàng bao giờ tham gia quy trình sản xuất của nhà máy kem bao giờ, cũng chỉ theo khía cạnh góc là một khách hàng, bởi suy nghĩ cả nửa ngày, cuối cùng chỉ đưa kết luận như .
May mắn là nàng tự nên nàng mở tiệm cạnh tranh.