Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-10-20 23:44:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Thu Xuân chỉ tay cối xay: “Sắp sửa xong .”

Đông Đông hoan hô: “Đậu hũ!”

“Đâu nhất thiết là đậu hũ, từng công đoạn tạo nên đậu hũ đều thể biến thành mỹ vị!” Yến Thu Xuân đáp.

Hạt đậu nành , từ trong ngoài đều là bảo bối trời ban.

Những hạt đậu nành thông thường, thể tẩm ướp giòn tan, thêm chút muối, thành món quà vặt thơm ngon.

Sữa đậu nành nấu chín thể uống trực tiếp; nếu để nguội một chút, liền thể thu một lớp váng đậu, chính là phù trúc. Nếu thêm chút nước thạch cao, liền thể thành tào phớ; đem dùng vải bọc , đè nén một thời gian, sẽ thành đậu phụ.

Ngay cả phần bã đậu lọc bỏ từ sữa đậu nành đó cũng thể dùng, song đa mấy ưa thích. Thứ dùng để nuôi heo thì thật sự , hiện nay, những đàn heo trong các thôn trang lân cận đều nuôi bằng chính thứ bã đậu .

Đương nhiên, Yến Thu Xuân đậu hũ, chỉ đơn thuần đậu hũ.

Mà là nàng chế biến một thứ khác.

Đang lúc miên man suy nghĩ, thì bên sữa đậu nành ép hết. Từ thùng, dịch trắng đổ nồi, ở giữa còn đặt một tấm màng lọc tinh mịn, nhằm lọc bỏ triệt để bã đậu bên trong, khiến hương vị sữa đậu nành càng thêm thơm ngon thuần khiết.

Nồi đặt lên bếp lò, dùng muỗng dài ngừng khuấy đảo, bằng sẽ đông đặc và dính nồi. Lớp bọt nổi phía thực chẳng cần vớt bỏ, đợi sữa đậu nành nấu xong, nó sẽ tự tan biến.

Sau khi sữa đậu nành nấu xong, hương vị ban đầu đổi, nhiều hơn vài phần hương thơm của đậu. Mấy đứa trẻ vốn đang nô đùa cũng tề tựu vây quanh. Ba cái đầu nhỏ chụm , cùng lúc hít sâu một , ngợi khen rằng: “Thì đậu mùi hương như thế!”

Chu Chiêu Cảnh trái ngó , sợ lạc lõng, nhất thời cũng chạy nhanh tới, lóng ngóng bắt chước bọn họ, hít sâu một . Chưa kịp cất lời khen ngợi, Yến Thu Xuân khuấy cất lời: “Muốn uống thì mau lấy chén , mỗi một chén, thêm một muỗng đường.”

Ba đứa trẻ đều thoăn thoắt lấy chén. Chu Chiêu Cảnh cũng , nhưng chậm chân hơn một bước, nhất thời hoảng hốt chẳng tính . Đông Đông chạy nhanh nhất, bàn tay mũm mĩm cầm chén giục giã: “Nhiều một chút, nhiều một chút, thật đầy !”

là nghịch ngợm hết sức.

Yến Thu Xuân dở dở , nhưng vẫn phối hợp múc đầy cho tiểu . Đông Đông níu lấy Thủy Mai: “Cho thêm một muỗng đường, sữa đậu nành của thật ngọt mới ngon.”

Yến Thu Xuân: “…”

Gà Mái Leo Núi

Uyển Nhi ghét bỏ chọc nhẹ cái bụng tròn vo của Đông Đông, theo lời múc thêm nửa muỗng đường chén sữa đậu nành. Nàng nhấp một ngụm nhỏ, chép miệng thưởng thức, khẽ thổi thổi cho nguội bớt, mới uống thêm một ngụm nữa, kinh ngạc thốt lên: “Món quả thực giống sữa bò!”

Đông Đông gật đầu lia lịa tán thành: “Nếu mùi vị chút khác biệt, thật sự thể phân biệt nổi!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-187.html.]

Tiêu Bình Thịnh lên tiếng: “Không đúng, màu sắc của chúng vẫn khác biệt mà!”

Yến Thu Xuân kỹ, quả nhiên là .

Một thứ trắng như sữa, một thứ ngả vàng nhạt, song cả hai đều trong vắt. Chỉ khác ở chỗ một cái mang hương sữa, một cái mang hương đậu. Đậu nành nấu kỹ, hề mùi tanh, chỉ cần thêm chút đường là hương vị liền trở nên vô cùng thơm ngon.

Chu Chiêu Cảnh cũng nhấp một ngụm. Một tiểu hài tử vốn quen với sơn hào hải vị, nay nếm thử món đồ bình dị , thấy hương vị khá lạ mà ngon miệng. Hắn liền vui vẻ ngừng gật đầu, tấm tắc khen: “Uống thật ngon!”

“Đương nhiên là ngon , là tự tay mà!” Yến Thu Xuân tủm tỉm đáp, nàng thổi nguội chén sữa đậu nành trong tay, nhấp một ngụm. Vừa mới thưởng thức xong, nàng cúi đầu liền phát hiện bề mặt sữa đậu nành bày từ bếp lò kết một tầng da mỏng.

Đông Đông cũng tinh ý nhận , phấn khích chỉ lớp màng mỏng, gọi những khác: “Quả là giống , cái cũng váng sữa!”

Yến Thu Xuân ôn tồn giải thích: “Cái gọi là váng sữa, mà tên là da đậu nành.”

Dứt lời, nàng dùng đôi đũa khẽ gắp lấy.

Tấm da đậu thoạt mỏng manh giòn rụm, nhưng khi đũa chạm , dễ dàng vỡ nát. Để sữa đậu nành lắng xuống trong nồi một lát, Yến Thu Xuân mới cẩn thận vớt lớp da đậu ngoài, đoạn đem nồi đặt trở bếp lò nấu thêm một lượt.

Mỗi như đều thể lấy một tấm da đậu, song… vẻ phiền phức.

Thế nhưng, trò khiến bốn đứa trẻ hứng thú vô cùng. Yến Thu Xuân chỉ hai lượt, đó liền giao cho đám Uyển Nhi phiên , mỗi một , cho đến khi chúng mệt mỏi mới thôi. Bấy giờ, Yến Thu Xuân mới đổ nước thạch cao bên trong, dùng thìa dài khuấy đều đậy nắp .

Tiêu Bình Thịnh ngập tràn mong đợi, đôi mắt long lanh hỏi: “Sắp tào phớ ?”

Uyển Nhi ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, hỏi: “Liệu ngon hơn , tỷ tỷ?”

Đông Đông tự tin vỗ vỗ bộ n.g.ự.c nhỏ: “Đương nhiên ! A Xuân tỷ tỷ tay, món nào cũng là ngon nhất thiên hạ!”

Chu Chiêu Cảnh vốn kiệm lời nhất cũng kìm mà gật đầu lia lịa hưởng ứng: “Ừm!”

Quả nhiên sai!

A Xuân tỷ tỷ món gì cũng ngon tuyệt!

Ngay cả món cơm rang tầm thường nhất, cũng đủ khiến nhớ mãi quên!

Yến Thu Xuân khen đến mức tươi rói như hoa nở, đang tính toán xem chừng nào thể thưởng thức tào phớ, thì Hoàng ma ma bỗng nhiên bước tới. Sắc mặt bà vẻ mấy lành, lời cũng chút vội vàng: “Yến cô nương, phu nhân sai lão bà tử đến thỉnh .”

 

Loading...