Trong Tiết phủ.
Tiết Gia Hà vội vàng từ phố ẩm thực về Tiết phủ.
Chạy thẳng một mạch đến chủ viện.
Vừa lúc, Tiết phu nhân cùng Tiết đại nhân cũng đang ở nhà. Tuy rằng còn là thời điểm nghỉ hưu, nhưng với tư cách hộ bộ thượng thư, lịch trình của Tiết đại nhân thực cũng chẳng mấy bận rộn. Bởi lẽ sắp tới nhiều khoản cần chi bạc, xong việc liền tức khắc về nhà.
Trong tay còn cầm thức quà vặt mua dọc đường về phủ.
Bên tai vang lên tiếng Tiết phu nhân oán trách: "Suốt ngày lão gia chẳng ở nhà, nào con trai lão gia hoang đường đến mức nào? Hiện giờ, ai ai cũng đang mong ngóng tên ghi bảng vàng. Thiếp vốn còn định nhận mối hôn sự với Tấn Vương phủ cho nó, mà nó lắm , ngày ngày cứ như yêu nữ mê hoặc, suốt ngày thấy bóng dáng , chẳng đến tối mịt thì chẳng thấy về!"
“Con cháu tự phúc phận của riêng , nghĩ ngợi nhiều gì cho thêm bận lòng? Ta hỏi lão ngũ , nó bảo kỳ thi bài chắc chắn. Dựa tuổi tác của nó, cho dù lọt ba hạng đầu, cũng tuyệt đối là một tài năng trẻ vô cùng xuất chúng. Lẽ nào còn sợ chẳng cô nương nào ưng ý ?”
Tiết đại nhân trông mập mạp, giống hệt tượng Phật Di Lặc, mỗi khi rộ lên, đôi mắt híp tít , khuôn mặt bầu bĩnh trông thật đáng yêu.
Người dịu giọng, điềm đạm an ủi thê tử. Hai chung chăn gối mấy chục năm, dẫu thuở còn trẻ nhiều xích mích, nhưng trải qua bao nhiêu năm tháng, thấu hiểu cách đối đãi với thê tử của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-192.html.]
Trong lúc trò chuyện, vẫn chẳng quên gắp một miếng trứng cuộn thơm ngon.
Cũng chẳng từ bao giờ, kinh thành thi thoảng xuất hiện những món ăn ngon lạ, hương vị thơm ngọt ngào ngạt, khiến ăn mãi thấy chán.
Gà Mái Leo Núi
Tiết phu nhân trừng mắt phu quân, nhưng chú tâm của đều đặt sơn hào hải vị, khiến nàng chút chùn bước, bực dọc cất lời: “Chẳng đang phiền lòng đó ? Tiết gia dốc lực vun đắp cho trưởng tử, vốn là lẽ đương nhiên, ai ngờ ngũ nhi nhà cũng tiền đồ xán lạn đến thế. Nếu trợ giúp, e rằng nó sẽ trách cứ chúng thiên vị trưởng tử...”
Phu quân hôm nay hồi phủ sớm, bởi nàng mới giúp nàng khuyên nhủ nhi tử, nào ngờ phu quân thể thản nhiên đến nhường !
Tiết đại nhân bật : “Ngũ nhi nhà tính tình thiện lương, cũng là kẻ hẹp hòi so đo, thằng bé sẽ trách . Người cho nó cuộc sống tự do tự tại, vui vầy, còn hơn vạn điều khác.”
Tiết phu nhân buông tiếng lạnh: “Vui vầy ? Nếu nó thực sự cưới một nữ đầu bếp của Tiêu gia chính thê, , xem nó đối diện với thế nhân bằng bộ mặt nào! Khi , liệu nó còn thể vui vẻ nữa chăng? Huống hồ, trưởng tử nhà cưới một quý nữ xuất danh môn vọng tộc!”
Tiết đại nhân nhất thời ngượng nghịu, cũng chẳng tiện đáp lời.
(Người biên tập: Ếch Ngồi Đáy Nồi)
lúc , nhắc đến trong câu chuyện tự bước đến. Thiếu niên tuổi đôi mươi hối hả chạy, sắc mặt đỏ gay, đôi mắt tràn ngập vẻ sốt ruột, khiến Tiết phu nhân còn tưởng biến cố gì xảy . Tim bà đập hẫng một nhịp, vội vàng dậy nghênh đón.