Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-10-21 09:27:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Thu Xuân nào những lời Lý ma ma thầm thì trong lòng. Nàng vẫn đang bận rộn trong phòng bếp.

Để món kế tiếp, bước đầu tiên là rửa bột mì sạch sẽ, đổ chậu, thêm một ít muối, một chén nước, dùng đũa quấy đều. Đợi đến khi bột mì kết thành khối bông, mới bắt đầu nhào nặn.

Chu Chiêu Cảnh kéo cao tay áo, để lộ đôi tay nhỏ nhắn trắng nõn sạch sẽ, chẳng dám bẩn vì cùng Yến Thu Xuân rửa sạch xong. Chỉ là nữ tử mắt chuyên chú việc, đầu chẳng ngẩng lên. Hắn giơ tay hơn nửa ngày, sốt ruột khẽ hỏi: “A Xuân tỷ, gì?”

Yến Thu Xuân trấn an : “Đệ cứ chậm rãi, sắp xong .”

Sau khi nhào khối bột lộn xộn trong tay thành một khối mịn màng, nàng cho thẳng chậu, đó đổ một chậu nước đầy . Nàng bưng bốn chiếc ghế đẩu nhỏ, gọi Hứa ma ma, Thủy Mai cùng Chu Chiêu Cảnh đến: “Lại đây, đây, phụ một tay!”

 

Cả ba phối hợp xuống, động tác nhất trí chằm chằm khối bột trong nước, đồng thanh hỏi: “Cần gì?”

“Rửa bột cũng như giặt y phục , ngừng nhào nặn!” Yến Thu Xuân . Nàng dẫn đầu thò tay nước, bắt đầu nhào nặn. Chỉ trong chốc lát, nước tràn một lớp trắng đục. Chu Chiêu Cảnh cũng theo sát nàng, vươn tay .

Thủy Mai và Hứa ma ma cũng chút chậm trễ.

Bốn , tám cánh tay thoăn thoắt nhào nặn bên trong, tốc độ trở nên cực kỳ nhanh chóng.

Chỉ chốc lát , một chậu nước khác. Thủy Mai bưng chậu nước, thưa: “Để nô tỳ đổ chậu nước .”

“Đừng!” Yến Thu Xuân vội ngăn : “Cái giữ , vẫn còn hữu dụng, chúng tiếp tục.”

Thủy Mai ngơ ngác xuống, tiếp tục rửa bột.

Thứ dễ rửa sạch, Yến Thu Xuân một khối khá lớn. Nàng nhào bột lâu, giờ đây rửa sạch còn tốn thời gian hơn. Bốn chậu nước dùng cạn, đến chậu thứ năm, khi rửa một lúc thì nước vẫn còn đục ngầu.

Yến Thu Xuân khẽ nhéo khối bột mềm mại sẫm màu , cất tiếng: “Được !”

Tức khắc cả ba đều thả lỏng, xoa bóp những cánh tay tê mỏi. Quả thực quá mệt mỏi!

Nghỉ ngơi trong chốc lát, Yến Thu Xuân dặn dò: “Thủy Mai, giúp lấy đôi đũa đến đây.”

Gà Mái Leo Núi

“Dạ!” Thủy Mai nhanh chóng rời lấy vật dụng.

Yến Thu Xuân cẩn thận cán mỏng từng chút một, cuộn lên đôi đũa, xếp chồng từng lớp từ từ di chuyển về phía , cuối cùng tạo thành hình dạng mỏng dần về phía , dày hơn ở phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-197.html.]

Sau đó, nàng lặp lặp động tác vài , cho đến khi sợi bột hồ dùng hết, liền bắt đầu tẩm ướp. Đoạn, lấy một khúc bí đao, thái miếng ăn rưới tương dầu lên. Phi qua chảo dầu nóng, nàng cho thêm dưa muối, gừng tươi, hoa tiêu xào. Khi hương thơm lan tỏa, nàng trút bộ bát bí đao, cuối cùng dùng một chiếc bát lớn úp lên , hai cùng lắc đều.

Khi nắp dỡ bỏ, Thủy Mai kinh ngạc đến ngỡ ngàng: “Đây chẳng bí đao ?”

Yến Thu Xuân khẽ nhướng mày, khóe môi cong lên mỉm : “E rằng chăng?”

Đoạn, nàng gắp từng sợi bột hồ, cho chảo dầu nóng già, áp chảo cho vàng đều các mặt. Tiếp đó, nàng thêm muối, tương dầu, đường và các loại gia vị khác xào, cuối cùng trút nước bột sắn sánh .

Chỉ mười lăm phút , hai món ăn cùng món canh chua khai vị nóng hổi sẵn sàng. Thủy Mai mang bát đĩa . Yến Thu Xuân và Chu Chiêu Cảnh an tọa bên bàn ăn, một vẫn điềm tĩnh như thuở nào, còn tràn đầy mong đợi.

Hắn còn thấy hai món trông như thế nào !

Vốn chuẩn thốt lên tiếng “Oa” khi nắp hai mâm thức ăn mở, nào ngờ Chu Chiêu Cảnh chuyển thành một tiếng “Hả?” đầy kinh ngạc.

Hai món ăn mặt rõ ràng là – thịt kho dưa muối và đùi gà om!

Món thịt kho dưa muối nước sốt óng ánh, một miếng thịt lớn bao phủ, lớp bì thịt ẩn hiện những vết thái hoa khéo léo, mơ hồ thấy sắc thịt bên trong, bên là dưa muối chua giòn.

Đùi gà thì càng khỏi , quả thực hình dáng món thịt kho Tàu y hệt, nước om vẫn sóng sánh mặt. Tuy hề mùi lạ, song màu sắc và hình dáng khó lòng phân biệt với đùi gà om thật!

Yến Thu Xuân mỉm : “Chàng nếm thử xem ?”

Đôi đũa trong tay Chu Chiêu Cảnh vốn chực chờ, nhưng chậm chạp dám tay. Nghe nàng , liền vội vàng lắc đầu.

Yến Thu Xuân thấy liền khúc khích , nàng giải thích: “Thứ thịt thật, cam đoan!”

Chu Chiêu Cảnh lời , mới thử gắp một miếng “đùi gà”. Dù trong lòng cũng suy đoán, chắc hẳn đây là món bọn họ chế biến, nhưng nếu chỉ quan sát bằng mắt thường, một đứa trẻ như nhất thời thể nhận cẩn thận , đặc biệt là phần đuôi của “chân gà” còn trông giống như “xương”!

Chỉ khi cho cả miếng “đùi gà” miệng, dùng răng c.ắ.n vỡ , dùng đầu lưỡi chạm , Chu Chiêu Cảnh mới nhận rõ đó thực sự là đùi gà.

hương vị phần tương tự thịt gà, “thịt” mềm mại, thớ thịt rõ ràng. Khi c.ắ.n tách , “thịt” xé nhỏ, nước sốt om rưới lên vị ngọt, hòa quyện tạo nên một hương vị quả thực giống thịt gà thật!

Hắn mừng sợ reo lên: “Ngon quá! Đây thật sự là món chúng hồi chiều nay ư?”

Yến Thu Xuân khẽ gật đầu, đang định giải thích thêm, thì một giọng trong trẻo bỗng vang lên: “Có món gì ngon ?”

 

Loading...