Vừa thấy chiếc ghế kiệu, Tiêu Hoài Nga phản ứng kịch liệt, co giường, trùm kín chăn, sống c.h.ế.t cũng chẳng chịu lộ mặt. Tiêu phu nhân nàng một lúc nháy mắt hiệu cho tam nữ nhi.
Tiêu Hoài Ngân tiến lên một bước, ôn tồn : "Tiểu Nga, thật sự chẳng ngoài ?"
"Tam tỷ! Buông , về, oa oa oa..." Tiêu Hoài Nga bộ đáng thương.
Tiêu Hoài Ngân vỗ nhẹ chăn đầu nàng, bất đắc dĩ : "Xin , ."
Dứt lời, nàng dùng sức, trực tiếp bế cả lẫn chăn lên, khiến Tiêu Hoài Nga còn đang trong chăn kinh ngạc phát tiếng kháng nghị: "A! Tam tỷ ——"
Nàng giãy giụa nhưng chân vẫn thương, thể dùng sức.
Rất nhanh, Tiêu Hoài Nga đặt chiếc ghế kiệu. Tiêu phu nhân còn buông tha, đưa một đoạn dây thừng qua, cực kỳ lãnh khốc vô tình : "Trói ! Để nó đừng lộn xộn, kẻo vết thương ở chân càng nặng thêm."
Yến Thu Xuân khẽ kêu lên: "Ôi!"
Đông Đông dựa sát nàng, đồng tình cô cô trói chiếc ghế kiệu: "Cô cô thật thảm!"
Uyển Nhi và Tiêu Bình Thịnh cũng nghiêm túc gật đầu: "Ừm!"
Quả thật quá thảm!
Từ khi mấy đứa nhóc bọn họ ký ức, Tiêu phu nhân luôn trong tình trạng ốm yếu, gì sức tức giận? Nhiều năm như bọn họ cũng từng thấy, ngờ hôm nay thấy phong thái mạnh mẽ Tiêu Hoài Nga. Ánh mắt đám trẻ về phía Tiêu phu nhân lập tức mang theo tia kính sợ.
cũng bởi vì Tiêu phu nhân mạnh mẽ như , thành công khiến Tiêu Hoài Nga thể phản kháng, bộ dạng sống còn gì luyến tiếc mang về.
Sau khi lên xe ngựa, Tiêu phu nhân lập tức thấy nàng.
Lúc bọn họ tới, hai chiếc xe ngựa. Yến Thu Xuân mang theo hài tử và Tống Minh Đường một chiếc, Tiêu phu nhân, Tạ Thanh Vân và Tiêu Hoài Ngân một chiếc. Chiếc xe ngựa bên ít hơn, vốn dĩ Tiêu Hoài Nga sẽ bên đó, nhưng bởi vì Tiêu phu nhân tạm thời thấy nàng nên mở cửa xe ngựa. Nàng đành Tiêu Hoài Ngân bế chiếc xe ngựa thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-221.html.]
Cửa xe ngựa đóng , Tiêu Hoài Nga chui từ trong chăn , đầu tóc rối bù, hai mắt còn đỏ hoe, giống tiểu cô nương đáng thương khác bắt nạt.
Nàng kiểm tra vết thương của , thấy chuyện gì thì oán hận trừng mắt cửa xe, đó ba đứa cháu. Khi phát hiện trong xe một nữ tử xa lạ, khuôn mặt nàng tức khắc đỏ lên, nhanh chóng kéo chăn che mặt, chỉ lộ một cặp mắt nhu nhược động lòng .
Dáng vẻ của nàng đám Đông Đông càng thiện cảm hơn.
Đông Đông chuyện dễ , lên tiếng : "Cô cô, đừng buồn, cháu mời ăn gì đó nha."
Gà Mái Leo Núi
Dứt lời, bé tháo chiếc túi tiền to bự từ bên hông xuống, khi mở thì đưa tới mặt nàng. Khuôn mặt nhỏ mũm mĩm treo nụ tươi rói: "Ngon lắm đó ~"
Vừa mở túi , gian kín trong cỗ xe ngựa lập tức ngửi thấy mùi muối tiêu nồng nặc.
Đôi mắt Yến Thu Xuân khẽ chuyển động, nàng thứ mà bé đang cầm trong tay. Chiếc túi thật lớn bao nhiêu, chỉ bằng lòng bàn tay của lớn, nhưng đối với một đứa trẻ mà thì khá dễ thấy.
Nàng để ý đó, nhưng thấy đứa trẻ mở , thế nên nàng tưởng rằng đó là thứ gì đó quan trọng. Không ngờ rằng nó là túi chứa đồ ăn vặt?
Tiêu Hoài Nga khẽ chớp mắt đôi ba cái, đồng tử lay động nhẹ. Nàng ở trong đạo quán, ngoại trừ một phần sủi cảo đêm giao thừa, từng ăn thêm thứ gì khác của Yến Thu Xuân. Nàng cũng từng ngửi thấy mùi vị , nhưng thể phủ nhận, món hương vị vấn vít khôn nguôi, chẳng ngọt ngào mà nồng đượm, khiến nàng chợt hắt xì.
Nàng khẽ hít mũi, trong lòng khẽ động, song vẫn còn đôi chút chần chừ.
Đông Đông dứt khoát sà xuống cạnh nàng, chủ động đưa cái túi đến mặt, thủ thỉ: “Đây là món điểm tâm A Xuân tỷ tỷ đích , dọc đường cháu ăn ba cái , chỗ còn , cháu đều nhường . Thật sự mỹ vị vô cùng!”
Tiêu Hoài Nga nữ tử đối diện, trong lòng cũng rõ phận của đối phương, vẻ e thẹn liền vơi ít. Nàng khẽ cất lời: "Chào A Xuân tỷ tỷ."
Yến Thu Xuân cố nén nỗi ngượng ngùng trong , mỉm : "Chào Ngũ tiểu thư."
Chủ yếu là bởi tình cảnh gặp gỡ hôm nay phần ngượng nghịu. Tiêu Hoài Nga vì kháng cự nên kịp khoác áo ngoài, mà Tiêu phu nhân bởi tức giận nên chẳng chờ khuê nữ mặc thêm áo. Nàng chỉ cuộn trong tấm chăn, từ đầu đến chân đều chẳng lộ chút nào, mà cứ thế khiêng .