Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-10-24 03:49:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai tin tức tình cờ đến cùng một lúc, Tiêu gia cố tình đón về, khiến Hoài Vương đành tay trắng mà về.

Hoài Vương xuống uống một chén , trong mắt liền lộ vẻ âm trầm cùng trào phúng, lạnh : "Trời cao phù hộ Tiêu gia ư? Nếu thật sự là như , nhị thiếu gia Tiêu gia năm đó chẳng mất mạng, còn kéo theo hai vị em rể, khiến thủ tiết nhiều năm ròng.”

Chu Trạch Cẩn khẽ cong môi , đối diện hỏi: “Lần trở về, ngươi thật sự nữa ư?”

Hoài Vương nhắc đến chuyện , âm u: “Không nữa, nếu như cứ tiếp e rằng thiên hạ sẽ lọt tay nhị hoàng tử mất, thể đổi triều đại ? thật sự ngờ chỉ trong hai năm ngắn ngủi sự đổi lớn như , nhị hoàng tử cũng mặt ."

Chu Trạch Cẩn rũ mắt, suy tư sâu xa.

Hắn cũng ngờ chuyện biến đổi đến thế, phần thắng vốn định đoạt nay vì biến cố mà trở nên khó lòng giải quyết.

đ.á.n.h giá thấp sức nặng của nhị hoàng tử trong lòng Hoàng đế.

Ai bảo phận của quá đặc thù.

Gà Mái Leo Núi

Vậy nhất định mất mạng!

Nghĩ đến đây, Chu Trạch Cẩn nhướng mắt : "Ngươi trở về cũng thêm trợ lực, khi khác chúng bàn định kế sách đối phó Xương Vương!"

“Cũng chẳng khó đến .” Hoài Vương mím môi , nhẹ giọng : “Lần ngoài, vốn dĩ còn định nửa năm mới trở về, chỉ là Phong Vương truyền tin đến, thể đổi ý định, đến cũng thật trùng hợp, đường đường biển trở về, đúng ngày đó biển nổi bão lớn, vốn dĩ còn cho rằng chắc chắn sẽ vong mạng, nào ngờ ngoài ý cứu, còn lạc một hòn đảo hoang cách biệt với nhân gian.”

"Trên hòn đảo , thu hoạch vài món kỳ vật, chỉ cần ăn sẽ trúng độc, nặng thì phát cuồng, co giật, khó thở, thậm chí khí tuyệt mà vong. Vì thế đặc biệt tìm đến thực nghiệm, nếu chỉ ăn một chút thì đời cũng xác định là thể tàn tạ, ốm yếu cả đời, hơn nữa mắt còn ai chữa loại độc .”

Khi Hoài Vương chuyện, còn dùng chén minh họa.

Chu Trạch Cẩn thấy, bặt lời: “Nhiều như ngươi thể khiến ăn hết ?”

 

Chén cũng nhỏ!

Chỉ kẻ ngu ngốc mới phát hiện !

Hoài Vương đắc ý: “Nếu bình thường trộn thứ đồ ăn sẽ vô cùng thơm ngon, thậm chí sản lượng nhỏ, lợi cho quốc gia, ích cho trăm họ, dâng thứ lên, mắt còn ai độc, chỉ cần gãi đúng chỗ ngứa sắp xếp thỏa đáng là , ai cũng thể tưởng thứ thể trong thiên hạ no bụng thực tế thể âm thầm đoạt mạng mà chẳng ai ư?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-226.html.]

Chu Trạch Cẩn , trực tiếp thở hắt một , kinh ngạc mừng rỡ.

Làm trong thiên hạ no bụng!

Vật như thật sự quá sức mê hoặc khác!

Đặc biệt là nó còn thể giúp diệt trừ nào đó…

Bên còn đang suy nghĩ nên đối phó với Xương Vương như thế nào, thì bên đang về thức ăn .

Tiêu phu nhân đẩy cửa bước , thấy tiểu nữ nhi mà ăn tham đến mức ngừng l.i.ế.m ngón tay, lo lắng ban đầu đều tiêu tan, trong lòng chỉ còn chút chua xót: “Con đói đến ? Đây là nhà của con, con dùng món gì đều thể sai bảo phòng bếp.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Hoài Nga lập tức đỏ bừng, nàng luống cuống tay chân định kéo khăn che mặt , nhưng phát hiện tay dính bẩn. Nàng vội tìm khăn sạch để lau tay, đó chui tọt trong chăn, nhỏ giọng : “Nương, gõ cửa chứ?”

“Con là cốt nhục của , đến thăm con mà cũng cần gõ cửa ?” Tiêu phu nhân tức giận : “Huống hồ sợ con ức h.i.ế.p khác ? Nếu chào hỏi thì còn phát hiện nữa.”

Tiêu Hoài Nga: “…”

Nàng yếu ớt : “Người sợ con khi dễ ai chứ?”

“A Xuân, đứa nhỏ thiện lương bụng, con bé mang thức ăn đến cho con, sợ con từ chối khiến con bé buồn lòng.” Tiêu phu nhân thản nhiên .

Tiêu Hoài Nga cảm thấy chua chát, ngừng lẩm bẩm trong miệng: “… Vậy là con nương thất vọng ?”

Tiêu phu nhân mỉm , xuống mép giường, vỗ nhẹ đầu nữ nhi, ôn tồn : “Nương vui, mấy năm nay ít con cũng tiến bộ đôi chút.”

Lúc mới xảy chuyện, tính khí đứa nhỏ thất thường.

Mặc dù sẽ mặt nặng mày nhẹ với nhà, nhưng một khi ai sự đồng ý mà bước phòng nàng, nàng sẽ giống như quả b.o.m nổ tung, đó òa một hồi lâu đến mức ai thể dỗ dành .

Sau khi tính tình nàng đỡ hơn một chút thì trực tiếp trốn trong đạo quán.

thể , tu hành ở đạo quán mấy năm trời trái tim nàng thanh tịnh hơn so với nhiều, mặc dù vẫn thích nhè như cũ, nhưng nàng sẽ bao giờ gạt bỏ ý của khác.

 

Loading...