Yến Thu Huyền khẽ thở dài một tiếng, dùng muỗng múc một ít bánh kem đĩa, cảm giác trong miệng mềm mại, mịn màng, ngọt mà chẳng ngấy, mềm mại khô khan, ngay cả những lão nhân răng yếu cũng thể thưởng thức.
Món bánh vị ngon tuyệt hảo.
Chẳng cần hỏi, nhất định là do Yến Thu Xuân đích .
Biết rõ mục đích chuyến hôm nay, Yến Thu Huyền thở một thật sâu, cảm thấy bánh kem đang vướng nghẹn nơi cổ họng, cố sức nuốt xuống, song vẫn nghẹn ứ chẳng trôi.
lúc , từ một phía khác, Tứ Hoàng tử mỉm , khẽ khơi một chủ đề, ánh mắt dừng nơi Yến Thu Xuân, cất cao giọng: “Nghe nàng Hương Quân nhiều món ngon, trong đó những món khiến chu du bên ngoài mới dịp nếm thử.”
Nàng tựa như một tác phẩm điêu khắc, chỉ khẽ nở một nụ đoan trang: “Chẳng là món nào thưa Điện hạ?”
Hoài Vương tủm tỉm cất lời: “Chính là món mì lạnh. Lần hồi kinh, phố ẩm thực ở kinh thành quả thật khiến kinh ngạc. Nếu chẳng bổn vương trăm công nghìn việc bận rộn, thật hận thể lưu đó, mỗi ngày đều thưởng thức món ngon đến , đó quả là một loại hưởng thụ cực phẩm. Đa món ăn ở đó bổn vương đều ưa thích, bổn vương dù nhớ rõ hết tên món, song vài món, điển hình như mì lạnh, khiến cảm thấy quen thuộc lạ thường. Thuở , khi ngang qua vùng Tây Quan, những đặc sản nơi đó cũng vị tương tự, khá giống với món mì lạnh ...”
Yến Thu Xuân trầm ngâm chốc lát, mì lạnh là đặc sản của Thiểm Tây, danh xưng tuy khác, song đều chung nguồn gốc từ phía Tây, chắc hẳn gì khác biệt mấy. Nàng liền cất lời: "Quả nhiên là vô cùng tương đồng. Trước đây, từng nhân hậu dạy cách , chỉ là từng đến tận nơi, nên rõ hình dáng thực ."
Hai cứ thế trò chuyện ngớt, lời lẽ Hoài Vương tuy phong nhã thú vị, nhưng Yến Thu Xuân vẫn cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.
Yến Thu Huyền bên cạnh lạnh lùng quan sát, càng lúc càng thấy bất . Nàng khẽ kéo ống tay áo của bên cạnh, nhỏ giọng : "Ta xin phép đề xuất ..."
Chu Trạch Cẩn khẽ chớp mi hướng về nàng , ánh mắt tràn đầy ôn nhu.
Hiển nhiên, Yến Thu Huyền thấu hiểu, nàng thở phào một , dù trong lòng dâng trào vui sướng khôn tả.
Nàng lãng phí quân cờ đắc lực Yến Thu Xuân, nhưng sợ Chu Trạch Cẩn khi kết duyên cùng nàng sẽ biến lòng đổi . Dù ở kiếp , Yến Thu Xuân mới đích thực là thê tử của y.
Ở kiếp , Yến Thu Xuân cũng chỉ là thất. Để thể trở thành thê tử của Tấn Vương Thế tử, dĩ nhiên Chu Trạch Cẩn tự cầu hôn.
Còn ở kiếp , Yến Thu Huyền giành vị thế của Yến Thu Xuân, nhưng giờ đây tự tác hợp cho hai họ, tất thảy cũng vì khao khát lên ngôi vị Hoàng hậu. Hai đêm nay, nàng ăn ngon ngủ yên, thể ngờ Chu Trạch Cẩn lựa chọn phò tá Tứ Hoàng tử!
Nàng khẽ nở nụ , đúng lúc các món ăn của Tiêu gia bày lên, liền cất lời: "Món trông cũng tệ, chúng dùng bữa ."
Món gì mà tệ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-250.html.]
Nàng thậm chí còn ngó qua, chẳng qua vì tâm trạng khá hơn, nên mới nếm thử vài miếng.
Hai cùng một bàn, Chu Trạch Cẩn nàng liền gật đầu đáp , thái độ thản nhiên như lẽ : "Được."
Nha bày các món ăn lên bàn, mỗi món tuy khẩu phần nhiều nhưng nhiều loại. Khai vị thịt heo chiên giòn, sườn gà rán, cùng món chân gà ngâm mật ong đặc sắc. Món chính là gà xào sả ớt cay nồng. Tuy vẻ ngoài trông lộn xộn, nhưng hương thơm của nước sốt vô cùng đậm đà, thoang thoảng vị ngọt xen lẫn.
Biên tập: Ếch Ngồi Đáy Nồi
Những gia đình quyền quý khi dùng bữa đều vô cùng chú trọng sắc hương mỹ vị.
Trước hết là bề ngoài, món ăn thật sự đủ tinh tế. Bày biện một chiếc đĩa lớn, đáy đĩa đọng thứ nước sốt sẫm màu, hương thơm ngào ngạt, song vẫn che giấu vẻ lộn xộn.
lúc , tâm tình Yến Thu Xuân vô cùng thoải mái, nàng cũng chẳng mấy để tâm đến điều . Trái , nàng lập tức cầm đũa, gắp một miếng cà rốt đưa lên miệng.
Sau khi hầm, cà rốt trở nên mềm rục. Vừa đưa miệng cảm nhận vị mặn ngọt, khác hẳn với những món nàng vẫn thường dùng. Nàng ăn chậm rãi thưởng thức, vị ngọt thanh, nhưng vị mặn là chủ đạo, hòa quyện một cách khéo léo, tựa như hương thơm nồng của thịt và các loại gia vị hòa lẫn cùng vị ngọt tự nhiên của cà rốt.
Khi dọn lên, món vẫn còn bốc khói nghi ngút. Tuy bày biện vẻ lộn xộn, nhưng ăn ngon đến lạ thường!
Mặc dù các món ăn khác cũng ngon miệng, nhưng Yến Thu Huyền cảm thấy hương vị của món vượt trội hơn hẳn so với những món còn . Chỉ với một miếng cà rốt nhỏ, hai mắt nàng sáng rực lên.
Nàng vốn dĩ định động đũa thịt, nhưng cuối cùng vẫn gắp một miếng cánh gà đưa lên.
Da cánh gà tuy luộc chín, nhưng nhờ chiên sơ nên khi nấu ăn hề ngấy chút nào. Điều tuyệt vời hơn cả, là cánh gà rút xương . Nuốt một miếng xuống, cảm nhận trọn vẹn vị thịt tươi ngọt mềm tan. Tuy cà rốt cũng mềm, nhưng thể sánh bằng độ mềm mịn, tươi ngọt của thịt gà. Thật sự là mỹ vị khó cưỡng.
Sau khi ăn cánh gà, Yến Thu Huyền kìm mà nếm thử thêm những món khác.
Lúc , Chu Trạch Cẩn gắp thêm một nửa viên thịt viên đặt đĩa của Yến Thu Huyền, khẽ : “Món thịt viên quả là tuyệt hảo, tựa hồ từ thịt bò, hương vị vô cùng nồng đượm.”
Gà Mái Leo Núi
“Vâng.” Yến Thu Huyền mỉm đón lấy, bỏ miệng. Nàng vốn tưởng chỉ cần khẽ c.ắ.n là , nào ngờ viên thịt chắc nịch, đầy đặn, răng dùng chút sức mới c.ắ.n đứt, tựa như viên thịt đang giằng co với răng !
khi thật sự nhấm nháp hương vị trong miệng, nàng cảm thấy vô cùng thỏa mãn!
Món thịt viên chắc chắn sẽ khiến bao kẻ hảo ăn mê đắm cho mà xem!