Được những lời , thỏa lòng: “Vậy là ! Nếu thì mỗi ngày để đem vài chén kem đến phủ cho cô nương dùng nhé?”
“Không cần, cần. Món quá đỗi hàn lạnh, dùng nhiều ắt chẳng cho thể. Khi nào ăn thì sẽ tự đến mua.” Nàng : “Ngươi hương vị quá đơn giản cũng là một vấn đề, nghĩ . Hương vị như bây giờ ngon , nhưng giá cả quá cao. Nếu thì nên chăng cố gắng hạ giá xuống đôi chút, đưa thêm nhiều hương vị khác biệt hơn nữa…”
Món tráng miệng nếu giá cả chăng hơn đôi chút, ắt sẽ thu hút thêm nhiều thực khách.
kem ly thì yêu cầu dùng một lượng đá lạnh cực lớn, giá bán ắt hẳn thể thấp . Lúc nãy xếp hàng, nàng quan sát đôi chút, thấy hàng xếp hàng là những kẻ vận y phục lụa là, gấm vóc đắt đỏ. Thỉnh thoảng một vài y phục tầm thường, giản dị, xem kiểu dáng y phục cũng đoán chắc là nha gã tiểu tư của các chủ tử quyền quý nào đó.
Gà Mái Leo Núi
Những gia cảnh tầm thường một chút thì ắt hẳn là khó lòng mua nổi.
Tuy rằng Yến Thu Xuân còn món kem ly giá bao nhiêu tiền, nhưng với hương vị thì giá chắc chắn là đắt đỏ!
Phong Hoành gật gật đầu: “Ta nhớ rõ .” Hắn tiếp: “Bây giờ cũng sắp tới giờ dùng bữa tối . Nếu cô nương vội trở về, bằng mời Yến cô nương và Thủy Mai cô nương cùng hai vị đại ca dùng bữa tối. Cách tiệm kem hai căn nhà một tiệm mới khai trương, bán món lẩu cay ngon.”
Nàng vội lắc đầu: “Không cần, cần. Ta tự là .”
Nàng , lễ phép cự tuyệt. Lần nàng nhất thời từ chối lời mời nên cùng ăn cơm với Tiết Gia Hà, kết quả mẫu phái đến cầu , nàng kinh hồn bạt vía.
Hiện tại nàng cũng dám dùng bữa chung cùng với khác phái nữa.
Hắn chút tiếc rẻ, nhưng vẫn tôn trọng suy nghĩ của nàng, đó đưa nàng ngoài.
Khi tới cửa, nàng thiếu niên cao hơn nàng nửa cái đầu, bỗng chợt nảy một câu hỏi: “Ngươi đính hôn với ai ?”
Mặt mũi cùng cổ tức thì đỏ bừng, vội vàng lắc đầu, ngập ngừng nàng đáp: “Không , mẫu hề đề cập đến việc , cũng đang bận rộn với công việc.”
Yến Thu Xuân cũng đỏ bừng mặt, ngượng ngùng khẽ vội vã rời .
Bước ngoài, Yến Thu Xuân mới cảm thấy nhiệt khí nơi dung nhan tiêu tan bớt. Nàng đầu bắt gặp ánh mắt khó hiểu của Thủy Mai, bèn khẽ ho một tiếng.
Thủy Mai nhíu mày hỏi: “Cô nương, lẽ ưng thuận kẻ ? kém hơn Lục thiếu gia nhiều lắm, Lục thiếu gia sắp hồi kinh …”
Ấn đường Yến Thu Xuân khẽ giật.
Chàng sắp trở về ư...?
Sực nhớ , dường như từ lâu một ai nhắc đến Tiêu Hoài Thanh mặt nàng, chợt nhận nàng lãng quên. Chỉ là giữa bọn họ từng nảy sinh tình ý gì sâu đậm, hiện tại nàng chỉ cần một phu quân danh nghĩa mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-263.html.]
Nàng mím môi khẽ : “Không , chỉ là chút việc riêng, cần một nam nhân lập gia đình giúp đỡ.”
Thủy Mai đơn thuần, xong liền tin sái cổ, vỗ n.g.ự.c một cái: “Vậy thì . , khi Lục thiếu gia trở về, chúng món gì ngon để đón tiếp y đây?”
Yến Thu Xuân khổ: “Còn thể món gì ngon để tiếp đãi y nữa? Các món ngon đều hết !”
Hai thảo luận , nghĩ xem nên dùng món gì để chiêu đãi vị công thần đại thắng trở về. Thuận tiện tìm một tửu lầu dùng bữa, ăn xong xe ngựa chậm rãi trở về.
Về tới Tiêu phủ, lòng Yến Thu Xuân một nữa dậy sóng.
Cũng Tiêu phu nhân chọn ?
Trong lòng chỉ miên man nghĩ ngợi đến chuyện , cho đến khi nàng xuống xe ngựa cẩn thận trật chân, đau đến mức mồ hôi lạnh toát đầm đìa: “Ôi, đau đớn quá!”
Thủy Mai cũng hoảng sợ, vội vàng đỡ nàng dậy. May mà chân còn hề hấn gì, nàng kiềng một chân, Thủy Mai đỡ nàng, hai cứ thế mà tiến sân trong.
Hỏi Hứa ma ma, bà đáp Tiêu phu nhân hề sai nhắn điều gì.
Chắc hẳn vẫn tin tức gì.
Lòng nàng khẽ trùng xuống, thở dài một tiếng. Ngày mai nàng sẽ hỏi Phong Hoành một phen. Nếu thể, nàng nguyện dùng nhiều công thức món ngon mà đổi lấy. Hơn nữa, tuổi của quá lớn, đoán chừng chỉ mới mười lăm tuổi.
Tuổi mà đính hôn thì hai năm cũng chẳng sợ ảnh hưởng chi. Huống hồ nàng là Tiêu gia, Tiêu gia chống lưng, ắt chẳng dám càn.
Khi Yến Thu Xuân định đoạt xong xuôi, trong lòng nàng cảm thấy yên tâm hơn bội phần.
Buổi tối Thủy Mai tới thoa t.h.u.ố.c rượu mắt cá chân cho nàng. Dược tửu thoa lên chút nóng ấm, nàng cũng thấy đau mấy. Hơn nữa tối qua ngủ đủ giấc, lòng quyết định, nên hôm nay nàng ngủ sớm.
Yến Thu Xuân ngủ sớm, nhưng ngủ .
Người đưa tin sớm chuyển phong thư tới. Trên sườn đồi lúc , một thanh niên vẻ ngoài phong trần đang thẫn thờ, dung nhan hiện rõ vẻ kỳ lạ.
Trên mặc một bộ giáp sắt nặng nề, cả đầy bụi bặm. Tại chỗ nút thắt của mũ giáp, lấp ló một góc phong thư.
Thỉnh thoảng, dùng ngón tay thô ráp chạm khẽ góc thư, như nhận điều gì đó, dung nhan càng thêm phần quái dị.