Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 268

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:42:36
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi nàng dùng bữa trưa xong xuôi, nhiều nha quen kéo đến chúc mừng, khiến nàng cũng phần bối rối, đành ở trong phòng nghỉ ngơi suốt nửa ngày trời. Hôm nay bước chân ngoài, nàng ngỡ như thời thế đổi .

Cũng may Hứa ma ma sớm sự chuẩn , từng cái hồng bao phát ngoài, ai nấy đều hớn hở mặt.

Nàng ngỡ ngàng khi chuyện : “Hứa ma ma, những hồng bao lấy từ ? Chẳng lẽ tự bỏ tiền túi ư?! Sao với ? Ta quả thực quên khuấy mất việc !”

Nàng cũng từng nghĩ đến, chỉ là bởi sự việc khiến nàng quá đỗi kinh ngạc mà thôi.

Hứa ma ma hiền: “Cô nương còn trẻ tuổi, ắt hẳn tường những lễ nghi . Lão phận là ma ma, dĩ nhiên chủ tử của bề chu đáo, đây là bổn phận của lão.”

Kỳ thực, tuổi đời Yến Thu Xuân cũng chẳng còn nhỏ dại, chỉ e kiếp nàng sống lẻ loi một , từng tiếp xúc qua những lễ nghi thế sự nên . Nay rõ sự tình, nàng liền dứt khoát mở kho bạc nhỏ. Hơn nữa ngân lượng lì xì thuở vẫn dùng đến, nàng giữ một phần để phòng khi cấp bách, lo rằng việc gì cần dùng.

“Tạ ơn cô nương!” Thủy Mai và Hứa ma ma nhanh chóng gom bạc phát, đoạn kéo nàng xuống ghế trong phòng: "Vừa đầu bếp mới mang đến một cái đùi dê, vốn định món khác, song sợ đùi dê để lâu sẽ hư hỏng, thế nên nấu thành một nồi lẩu dê nóng hổi. Dù trời đang oi ả, nhưng trong phòng khá mát mẻ, ắt hẳn gì đáng ngại ?”

Nàng lời, từ tốn an tọa. Thủy Mai bưng lên bàn một nồi lẩu cù lao nghi ngút khói, Hứa ma ma bê lên một vài món ăn kèm thịnh soạn, cùng với một bát nước chấm thơm lừng.

Chiếc lẩu cù lao tràn đầy thịt dê thái lát đủ hình thù. Nước canh tuy chẳng trong vắt như canh chay, vẫn đôi phần đục mờ, khiến khó lòng thấu bên trong gì đặc biệt, song vẫn thoang thoảng một mùi thơm khó cưỡng.

Giờ đây lửa châm, chẳng mấy chốc nước lẩu sôi sùng sục, những lát thịt bên trong bắt đầu chín tới, từ từ nổi lên mặt nước canh.

Một lát , khi nàng gần như thể kìm nén thêm nữa, mùi thơm dịu nhẹ dần lan tỏa khắp gian phòng. Trước nàng cũng từng ngửi thấy hương vị của món lẩu nơi đây , nhưng tựa hồ nồng gắt hơn hẳn. Lúc đây, hương vị chẳng những nồng, mà vô cùng thanh đạm, khiến nàng chẳng kìm mà nuốt nước bọt ừng ực.

Khẩu vị của nàng vốn độc đáo, thường ưa những món cay nồng, hoặc thức ăn nhanh qua chiên rán. Loại lẩu cù lao dê thanh đạm , nàng từng nếm thử duy nhất một ở đời , lẽ do tài nghệ bếp núc còn kém, khiến nàng chẳng cảm thấy hợp vị.

Bởi lẽ thịt dê mang mùi vị nồng gắt, nếu chẳng cách chế biến kỹ càng, thành phẩm ắt sẽ khó mà ngon miệng.

Thường ngày nàng vốn ưa những món hương vị đậm đà hơn nhiều, nồi lẩu vô cùng thanh đạm, ngược càng khơi lên trong nàng ý nếm thử.

Hứa ma ma thiên phú nấu nướng phi phàm, chỉ là thường nhật bà vốn nấu những món theo khẩu vị của nàng, nên khó dịp trổ tài. Hôm nay, cuối cùng cũng cơ hội.

“Cô nương nếm thử đôi chút xem .” Hứa ma ma lấy thìa múc một chén nước canh nóng hổi đưa đến miệng nàng: “Món mới bắt đầu, cho thêm gia vị gì, cứ nếm thử một ngụm nước luộc thịt , ngon lắm đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-268.html.]

Nàng bưng chén bằng hai tay, thổi nhẹ nóng miệng chén, hớp một ngụm nhỏ.

Nóng quá!

Nước canh quả thực nóng hổi, xộc thẳng lên đầu lưỡi. Vị hề nồng gắt, cũng chẳng mang chút hăng nồng nào, mà là một hương vị thanh đạm, nhẹ nhàng, thoang thoảng mặn mà, ngon đến lạ.

Chẳng hề khó nuốt, trái còn khiến nàng nếm thêm nhiều nữa!

Biên tập: Ếch Ngồi Đáy Nồi

Gà Mái Leo Núi

Nàng vội cất lời: “Múc cho thêm một chén nữa .”

“Được.” Hứa ma ma mỉm , múc thêm một chén đầy, châm thêm đôi chút nước trong nồi lẩu, đợi nước sôi sùng sục, múc một tô thịt dê riêng cho nàng.

Nàng gắp một miếng thịt, thổi nhẹ đôi , chẳng đợi thêm nữa, liền gắp bỏ miệng mà nhấm nháp.

Thịt dê cũng thật sự mỹ vị!

Chẳng chút mùi tanh nồng, thịt ngon ngọt mềm mại, một miếng thịt lớn gọn trong khoang miệng, hàm răng nàng dễ dàng c.ắ.n đứt. Hương vị nước lẩu cũng chẳng khác biệt là bao, thanh đạm mà dễ nuốt, khi nhai chẳng thấy nhạt nhẽo, trái càng ăn càng cảm thấy đậm đà ngon miệng!

Khi nàng dùng xong một miếng thịt, húp thêm một ngụm nước canh nóng hổi, đều rịn mồ hôi. Hứa ma ma bèn nhắc nhở: “Cô nương hãy nhúng thịt dê thấm đẫm nước lẩu , thịt khi ăn cùng nước lẩu sẽ càng thêm mỹ vị.”

Nàng khẽ gật đầu, gắp miếng thịt dê nhúng hai lượt nước lẩu, cho thịt thấm đều các mặt mới đưa lên miệng thưởng thức. Như , thịt cũng sẽ vơi bớt nóng.

Hương vị phần dịu đôi chút, nhưng vẫn như cảm giác ban đầu, ăn vẫn mềm mại, mọng nước.

So với lúc đầu khi trực tiếp nếm thử, miếng thịt khi nhúng nồi càng đậm đà hương vị hơn hẳn. Thịt dê tươi ngon khôn xiết, nước lẩu thanh đạm chẳng khiến đầu lưỡi mảy may tê dại.

Nàng no bụng ngon miệng, đôi chân nàng khẽ đung đưa gầm bàn, đầy vẻ thích thú. Nàng nở nụ rạng rỡ, sang Hứa ma ma mà thốt lời: “Lẩu dê thực sự mỹ vị! Đợi đến mùa đông, chúng hãy thường xuyên dùng bữa , đêm tối ắt chẳng còn cảm lạnh nữa!”

Hứa ma ma cũng khẽ nở nụ hiền hậu, gật đầu đáp : “Được!”

 

Loading...