Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 273

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:42:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bởi vì bé cho rằng bắt đầu tu tập võ nghệ, nên thể để thể quá béo , lợi cho cốt cách, cần kiềm chế ăn uống. Hiện giờ trong phủ chẳng thể tùy tiện nấu nướng cho nữa, ngoại trừ A Xuân tỷ tỷ, mà A Xuân tỷ tỷ thì chẳng nấu gì nhiều ngoài ba bữa chính trong ngày.

Đông Đông thở dài thườn thượt một tiếng, điều cốt yếu là bé còn học, ngày nào cũng chỉ thể an hưởng bữa tối một cách chậm rãi. Quả là t.h.ả.m hại !

Gà Mái Leo Núi

! Mỗi bận tiểu thúc thúc chinh chiến trở về đều vô vàn ngân lượng, chẳng chăng?

Tiểu thúc thúc vẫn luôn hào sảng, khoáng đạt đến mà!

Nghĩ đến điều , bước chân của Đông Đông càng trở nên nhanh nhẹn hơn.

Yến Thu Xuân và những khác hồi phủ, song Tiêu Hoài Thanh vẫn về.

Đối với việc đại sự như san bằng Ô Tháp, Lão Hoàng đế cùng các đại thần ắt hẳn bàn bạc về kế sách an dân Ô Tháp, bởi thể trở về quá sớm.

Yến Thu Xuân về phủ ngay tức khắc, trong lòng nàng vương vấn món canh hầm chốn khuê phòng.

Sau khi tạm biệt Đông Đông ở cửa nội viện, nàng nhanh chóng trở viện tiến đến phòng bếp. Vẫn đến gian bếp ngửi thấy hương thơm nồng nàn.

Trên bếp lửa trong phòng bếp, một cái nồi lớn màu đen đang đỏ rực lửa, bụng ngừng kêu ùng ục, hương thơm từ nắp nồi phả từ khe hở.

Hứa ma ma mỉm : "Mới đó thôi, cô nương ."

Yến Thu Xuân mím môi : "Xem xong thì liền , nước sôi ?"

“Vẫn ạ!” Hứa ma ma lắc đầu, mở nắp một chút. Nắp nồi mở, nóng phả lên mang theo hương thơm ngào ngạt, cả phòng bếp ngập tràn mùi thơm: “Vẫn còn một nửa quãng nữa, ai da, thơm quá mất thôi!"

"Há chẳng thơm ? Trong đó ít món ăn bổ tẩm đấy!" Thủy Mai khúc khích, sắc mặt nàng lộ vẻ trêu đùa.

Sáng sớm nay bọn họ mang món qua, điều lúc đủ thời gian nấu, mang qua gửi ở sân , nấu trong thời gian lâu. Đó là canh gà ác hầm sâm, bổ dưỡng thêm nhân sâm.

Yến Thu Xuân lườm nàng một cái, bảo ma ma canh chừng lửa, giữ lửa ở mức nhỏ là .

Nàng nhanh chóng ngoài, dù gì thì cũng nấu xong , nhưng vẫn về nên cứ để đó .

Thủy Mai thè lưỡi, cảm thấy trêu ghẹo Yến Thu Xuân thẹn thùng rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-273.html.]

Hứa ma ma lắc đầu : "Cô nương chỉ là đang hổ mà thôi, gương mặt nàng ửng hồng cả lên kìa."

Thủy Mai giúp dọn dẹp phòng bếp, rửa tay trở phòng cùng Yến Thu Xuân.

Mãi đến quá ngọ, từ chính viện mời Yến Thu Xuân đến dùng bữa.

Khi Yến Thu Xuân đến, trong Tiêu gia tề tựu đông đủ.

Kể cả Tiêu Hoài Nga ít khi dùng bữa cùng bọn họ cũng cạnh Tiêu Hoài Viên. Cặp tỷ , một đang khoe khoang khoác lác về việc bản dũng mãnh chiến đấu , trực tiếp c.h.é.m rụng thủ cấp địch quân như thế nào. Người còn đôi mắt quả hạnh long lanh ngập nước, ngừng đỏ hoe lo lắng cho sự an nguy, híp mắt vì sự tài tình của tỷ tỷ.

 

Rõ ràng là nàng một dung mạo thanh tú, nhu mì, nhưng thực tế, nếu vì vết sẹo mặt, lẽ nàng còn hiên ngang dũng hơn Tiêu Hoài Viên.

Yến Thu Xuân nghĩ về điều đó, nhưng phủ nhận, điều đó thật chẳng đúng, Tiêu Hoài Nga vẫn thích cái hơn.

"A Xuân, đây ." Tiêu phu nhân mỉm vẫy tay, bên một chiếc ghế trống.

Ngồi bên trái là Tiêu Hoài Thanh.

Yến Thu Xuân rùng , bất chợt cảm thấy hai gò má nóng ran, sống lưng cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh, nàng vội vàng giả lơ như hề , bước nhanh tới xuống, chào hỏi từng một. Đến chỗ Tiêu Hoài Thanh, nụ của nàng bỗng trở nên cứng ngắc: "Cung hỉ Tiêu tướng quân khải trở về."

“Đa tạ A Xuân cô nương.” Tiêu Hoài Thanh gật đầu cảm ơn như thường lệ, sắc mặt lạnh lùng trở nên ôn hòa hơn nhiều phần, nhưng chú ý đến bước vẻ khập khiễng của nàng nên hỏi: “Chân cô nương ?”

Tiêu gia ngầm đưa mắt trao đổi, khóe môi bất giác nở nụ ẩn ý.

Yến Thu Xuân nhẹ nhàng giải thích: “Hai ngày sơ suất trật gân, giờ đây đỡ hơn nhiều .”

"Vậy thì ." Tiêu Hoài Thanh khẽ gật đầu, gì thêm.

Tiêu phu nhân đăm chiêu quanh, vẻ mặt bà vô cùng hài lòng, còn dáng vẻ chán nản ban nãy, thanh âm cũng nhuốm màu hân hoan: "Chúng nhân tề tựu đông đủ, mau dâng món ."

Gia đinh, ma ma lũ lượt dâng từng món. Tất cả đều là những món ăn tương đối thanh đạm nhưng cực kỳ bổ dưỡng. Tiêu Hoài Thanh trở về từ chiến trường, thể lâu chẳng nếm thức ăn dầu mỡ, bởi việc trực tiếp dùng ngay các món quá nồng vị cũng là chuyện dễ dàng.

Khi món ăn dọn , chúng nhân bắt đầu bữa tiệc. Bữa trưa vốn chính tiệc, dùng bữa thanh đạm, bầu khí cũng bình dị hơn, rôm rả chuyện trò về cố sự gia đình. Tiêu Bình Thịnh và Đông Đông hỏi han chi tiết về cuộc chiến, Uyển Nhi bên cạnh lắng , vô cùng nhập tâm, lúc thì hoảng sợ, lúc thích thú, dáng vẻ giống hệt như Tiêu Hoài Nga lúc nãy. Thấy , mẫu nàng cũng khẽ che miệng mỉm .

 

Loading...