Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Lấy Tài Nấu Ăn Cứu Mình - Chương 283

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:42:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cần rằng, những món cay đây chẳng thể nào sánh bằng món . Gan heo tuy lớn nhưng vẫn thể chấp nhận, thật sự mỹ vị, hương vị tê cay lấn át mùi tanh khó chịu, ăn ngon đến nỗi nàng vỡ òa trong hạnh phúc tột cùng.

Điều then chốt là đây vị vốn coi thường loại ớt , song các miếng đĩa đều cắt thành hình thoi vuông vức, phủ đầy gia vị, trông vô cùng bắt mắt.

Tiêu Hoài Viên nếm thử một miếng ớt, nếm thử một miếng, đôi mắt nàng trợn tròn.

Nào ngờ hề cay chút nào!

Ớt chẳng cay chút nào, vì còn nhiều chủng loại ớt khác , nhưng bản loại ớt vị ngọt, chút giống củ cải trắng, thanh mát, sảng khoái và vô cùng ngon miệng. Lại thêm gan heo ăn kèm , hương vị thật tuyệt vời!

Nếu là nhi tử của , khi ăn xong, liệu thằng bé òa lên ? Món quá ngon, dù cay đến mức nào thì cũng cam lòng!

 

Tiêu Hoài Viên ăn thật ngon miệng, nàng ăn một cách mê mẩn. Ngồi ở vị trí thượng tọa, Tiêu phu nhân càng thêm thích thú.

Bà cầm đũa, gắp thêm chút thịt, thức ăn ngập tràn trong khoang miệng, hương vị càng ăn càng thấy đậm đà, mỹ vị.

Tạ Thanh Vân gắp thức ăn cho bà, khẽ hỏi: “Mẫu thế? A Xuân , chẳng thiết bữa cơm ?”

Bị con dâu trêu ghẹo một lời, Tiêu phu nhân bộ giận dỗi đáp: “Đâu . Bình thường khi con bé ở đây, thường giờ mang chút thức ăn đến .”

Không vì bà háu ăn, dù bà ăn ngon lành, nhưng điều cốt yếu là mỗi Tiêu phu nhân nhận đồ ăn ngon do con bé , trong lòng thấy an hơn mấy phần.

Kể từ khi nàng tới đây, Tiêu gia như hồi sinh trở .

Mỗi nàng bận rộn chẳng thể mang thức ăn đến, chẳng hạn như buổi sáng, hoặc là buổi tối, nàng đều vội vàng gọi những tiểu bối đem tới giúp, bà cũng cảm thấy khí khác hẳn bây giờ.

Tạ Thanh Vân khẽ bật , : “Vậy buổi chiều con sẽ đưa đến thôn trang thăm A Xuân một chuyến nhé?”

Tiêu phu nhân ngẫm nghĩ, đây quả là một chủ ý ho.

Chư vị bàn tiệc đều về phía , Tiêu Hoài Viên bộ tủi : “Tẩu tử, khi đ.á.n.h giặc, mẫu như chăng? Trà chẳng thiết, cơm cũng chẳng ăn ư?”

Tạ Thanh Vân đáp : “Hình như là thật. Sao thể như thế ? Lão Tứ, chẳng nhặt về đó ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vai-phu-phao-hoi-ta-lay-tai-nau-an-cuu-minh/chuong-283.html.]

Tiêu Hoài Viên vẻ ủy khuất thút thít, khẽ hừ lạnh một tiếng.

Tiêu phu nhân trừng mắt con gái, châm chọc vài câu: “Chính con mới là kẻ ngày ngày chẳng về nhà, rõ ràng là hề nghĩ tới gia đình. Cả ngày luyện võ thì cũng là luyện võ, con còn dám nghĩ cho con, chẳng lẽ hổ ? Đây chẳng thói quen của con ? A Xuân giống con, con bé khác gì của , nếu vì lẽ đó, cũng thể để con bé đến thôn trang .”

“Chuyện gì khiến nương bực bội ?”

Vừa lúc Tiêu phu nhân dứt lời, một thanh niên vận quân phục chỉnh tề liền vội vã bước . Chàng chỉ câu cuối, liền lấy phiền lòng cất tiếng hỏi.

Tiêu Hoài Viên ho nhẹ một tiếng, cảm thấy chọc giận mẫu , nàng dám thêm lời nào.

Tiêu Hoài Ngân : “Mẹ nhớ A Xuân.”

Nhắc tới A Xuân, trái tim Tiêu Hoài Thanh khẽ run lên. Tối hôm qua vội vàng trở về, đó Hứa ma ma nàng đến thôn trang ở tạm, những vật dụng cần thiết còn chuẩn xong.

Mà ớt cay là thứ khiến băn khoăn khôn nguôi. Ngày đầu xuất hành, sai mang về ít loại ớt đặc biệt.

Đến nỗi Hứa ma ma bảo hãy mang cả ớt đến thôn trang, nhất quyết . Vừa lời Tam tỷ , trai trẻ tức khắc hiểu , liền : “Vừa lúc con ít đồ mang sang đó, nương, nương cùng con sang đó , chăng? ”

Nét mặt Tiêu phu nhân vốn vui vẻ lập tức giãn , bằng một nụ rạng rỡ: “Cũng tệ, còn biếu vật. Ta cứ lo con ở chiến trường lâu ngày giặc đ.á.n.h cho hồ đồ chứ.”

Tiêu Hoài Thanh: “... Nương!”

Tiêu phu nhân thở dài: “Gọi gì mà gọi? Ta vẫn luôn con cưới A Xuân, nhưng con hiểu , cũng chẳng nắm giữ cơ hội!”

Gà Mái Leo Núi

Haizzz! Nghe , những khác trong bàn ăn đồng loạt về phía Tiêu Hoài Thanh, ai nấy cũng đều thúc giục mau chóng thành !

Đang dùng bữa đột nhiên thúc giục như thế?

Có điều cũng tỏ vẻ đồng tình, Tiêu Hoài Thanh nghiêm túc gật đầu: “Nương, yên tâm, con hiểu rõ .”

Đám đông bỗng chợt nhớ , ồ, vị công tử đính hôn. Tuy hôn ước chính thức ban, nhưng vẫn là một lời ước hẹn. Chỉ cần tiếp tục cố gắng, việc thành gia lập thất hẳn chẳng khó khăn gì, kết quả bày mắt. Rốt cuộc thì khi hai bên bàn ăn bắt đầu thủ thỉ trò chuyện, dáng vẻ mật đó, ai nấy đều .

Tiêu phu nhân vẫn lòng, ngược còn trừng mắt một cái, : “Cứ như thành tựa chinh chiến . Con nhiều một chút, giống như đại ca của con, như mới thể chiếm thiện cảm của nữ tử, ?”

 

Loading...