Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:03:35
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Ninh thực sự chưa nghĩ ra sẽ đi đâu, đi đường cùng nhau cũng biết Ngân Tâm thực sự là người đáng tin cậy, nàng ấy đã mang đến sự quan tâm duy nhất ngoài Tần Giang Nguyệt và Tiểu Quy sau khi nàng xuyên sách khiến lòng nàng ấm áp.

Nàng suy nghĩ một lúc, cân nhắc kỹ rồi gật đầu đồng ý: “Vậy ta sẽ đi cùng tỷ tỷ.”

Ngân Tâm cười rạng rỡ: “Đi nào, cùng đi! Đừng lo lắng, ngươi theo tỷ về tông môn, tỷ cũng rất hoan nghênh!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngân Phong bên cạnh thẹn thùng phụ họa: “Đúng, ta, ta cũng hoan nghênh.”

Tiết Ninh bị các tu sĩ áo tím nhiệt tình bao quanh, ai cũng là mỹ nhân.

Mỹ nhân thiện ý, từng người một khiến Tiết Ninh choáng váng, khó lòng từ chối.

Khi trở lại trước cửa khách điếm của trấn ở Nhân giới, nàng đã bằng lòng theo họ về tông môn.

Họ ở tại một khách điếm dành riêng cho tu sĩ thường trú tại nhân gian, chủ quán có nhiều kinh nghiệm tiếp đón tu sĩ.

Khách điếm này không tiếp đón tán tu, chỉ là nơi lưu trú của các đệ tử danh môn chính phái, trang trí rất đẹp, vô cùng hoa lệ, an toàn cũng được đảm bảo.

Tiết Ninh đứng trước cửa, nghe thấy chủ quán nhiệt tình chạy ra: “Các tiên trưởng đã về! Mời vào, mời vào!”

Thấy nàng, chủ quán ngớ người một lát, gãi đầu: “Vị này là...”

Ngân Tâm lập tức kéo nàng lại, nói: “Đây là tiểu sư muội của ta, vừa mới nhận.”

Chủ quán bèn cười: “Hóa ra là tiểu sư muội của Hợp Hoan Tông! Mời vào, mời vào!”

“...”

Khoan đã.

Ngươi vừa nói tông gì cơ?

Tiết Ninh đột nhiên nhớ ra tại sao cái tên Ngân Phong lại quen thuộc.

Trong phần sau của cốt truyện, tiểu thư Mộ Văn, con gái của Mộ Không Du để ý đến một nam tu. Tiểu thư mạnh mẽ này thích ngoại hình yêu kiều và tính cách như thỏ con của đối phương, đặc biệt thích sự đối lập đáng yêu này, quyết tâm ở bên hắn ta.

Ai ngờ hắn ta lại là đệ tử của Hợp Hoan Tông, Mộ Không Du suýt chút nữa đã phong ấn nàng ta vĩnh viễn trong tầng thứ chín của Tư Các tu luyện.

Tiết Ninh biến sắc, dưới danh nghĩa tiểu sư muội của Hợp Hoan Tông bước vào khách điếm, khi bước lên cầu thang, đột nhiên nghe thấy có người nhắc đến Ôn Nhan...

Họ đều thấy tin tức trên gương vàng, khen ngợi Ôn Nhan tiên tử tình thâm nghĩa trọng.

Tiết Ninh bị Ngân Tâm khoác vai, giờ nhìn Ôn Nhan, nàng cảm thấy không lạ khi nàng ta lại quyến rũ và mê người đến vậy, khiến người khác khó lòng mà cưỡng lại được.

Người đó, hắn đã có người thủ tiết, có người giữ trọn tình nghĩa với hắn.

Còn nàng lại dưới danh nghĩa của Hợp Hoan Tông.

Mọi người đều có tương lai tươi sáng?

“Nhìn kìa!”

Một tiếng hét kéo Tiết Ninh trở lại hiện thực, theo mọi người nhìn ra ngoài khách điếm, thấy gương vàng phát sáng, là Vô Tranh Tiên Phủ phát ra thông điệp mới.

Vô Tranh Tiên Phủ thường phát thông điệp, không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng nội dung hôm nay thực sự không thể tin được.

Trên gương vàng chỉ vài chữ ngắn gọn, càng ngắn gọn, sự việc càng lớn.

【Kiếm tiên trở lại, các thủ tọa nhanh chóng đưa đệ tử đến Vô Tranh Tiên Phủ.】

***

Giữa thần tượng và người thật luôn có mối liên hệ sâu sắc.

Kiếm tiên chính là Tần Giang Nguyệt, việc nhận khói thuộc về chân quân Triều Ngưng là điều hợp lý.

Vậy việc nhìn thấy những người cúng bái mình qua đôi mắt của vô số tượng thần cũng là điều bình thường.

Ánh kiếm vẫn không ngừng tụ về Vô Tranh Tiên Phủ, Tần Giang Nguyệt gần như thấy Tiết Ninh ngay khi nàng xuất hiện trước tượng thần.

Giây phút trước, hắn gần như có ý định tự hủy diệt.

Nếu thế gian không còn cần hắn thì việc hắn trở về hay không cũng không còn quan trọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-103.html.]

Không ai cần hắn, hắn cũng không có việc gì phải làm, không có người nhất định phải gặp, ngay cả kiếm của mình cũng không còn, dù tái sinh cũng không cần ai biết đến.

Lần trước c.h.ế.t đi không kịp chuẩn bị hậu sự, lần này chỉ cần tìm một nơi non xanh nước biếc làm nơi chôn cất là đủ.

Nhưng tất cả đều thay đổi khi hắn nhìn thấy Tiết Ninh.

Hắn đột nhiên nhớ ra, dường như Tiết Ninh có thể nhìn thấy tương lai.

Vậy nàng có biết thân phận của hắn không?

Chắc chắn nàng không biết.

Không phải vì nàng là người xem trọng thân phận, biết hắn là kiếm tiên, biết hắn có thể sống lại sẽ thay đổi quyết định, đồng ý với hắn trước khi chết.

Chỉ là nghĩ rằng, nếu nàng thực sự biết, dù từ chối cũng sẽ không dứt khoát như vậy, sẽ cân nhắc đến thân phận của hắn, lo lắng hắn trở lại sẽ gây phiền phức.

... Vậy nên nàng không biết tất cả, chỉ biết một phần.

Tại sao nàng lại biết… điều này dường như trở thành lý do để hắn tiếp tục sống.

Muốn làm rõ nàng đến từ đâu, và muốn làm gì khiến hắn từ bỏ ý định tự hủy diệt.

Đây là một bí mật chỉ có họ biết, không ai khác có thể thay thế, chỉ có hắn mới có thể giải đáp.

Không cần tìm nơi chôn cất nữa, nhìn qua đôi mắt của tượng thần, thấy nàng cùng người của Hợp Hoan Tông rời đi, đặc biệt gần gũi với một nam đệ tử trong đó, khi Tiết Ninh ở cùng hắn chưa bao giờ thoải mái và tự nhiên như vậy.

Đáng tiếc là không thể nghe thấy họ nói gì.

Tất cả sự cô đơn và đau khổ không thể giải tỏa, dường như trong khoảnh khắc này đều xoắn lại thành cảm giác ghen tuông xa lạ đầy cay đắng.

Thậm chí là sát ý tàn bạo.

Đây là điều không đúng.

Tần Giang Nguyệt căm ghét cảm giác tự mình mất kiểm soát này.

Nhưng hắn để mặc cảm xúc đó lan tràn, đến khi tỉnh lại thì đã đứng trên đạo trường của Vô Tranh Tiên Phủ.

Vạn Kiếm Quy Tông, tất cả kiếm của các kiếm tu trong Tiên Phủ, bao gồm cả kiếm bản mệnh của đại trưởng lão Nhiếp Bàn đều bao quanh hắn.

Đại trưởng lão dẫn người đến nơi đã thấy thần minh đứng trong gió giữa trung tâm kiếm trận.

Mọi người đều nói Tần Giang Nguyệt là kiếm tiên chuyển thế, nhìn thấy sự hiện diện không thể nghi ngờ của kiếm tiên, các nét trên khuôn mặt và khí chất xung quanh thật sự có chút giống với Tần Giang Nguyệt.

Nhưng điều nổi bật hơn là uy nghiêm trong trẻo và sát ý vô tận như lưỡi kiếm sau khi mài sắc.

Kiếm là để g.i.ế.c người, khi khí trường hoàn toàn bộc phát tự nhiên sẽ không mềm mại như hóa thân của mình.

Nhiếp Bàn dừng bước, đệ tử phía sau cũng không dám tiến lên.

Tất nhiên họ không nghi ngờ thân phận của thần minh, khi Mộ Không Du dẫn người đến nơi, mọi người bèn nhìn nhau, cùng nhau quỳ bái.

“Bái kiến Hóa Kiếm Thanh Diệu Tiên Tôn...”

Tần Giang Nguyệt nhắm mắt lại, vung tay áo tránh xa những lưỡi kiếm đang tiến gần, nhìn qua đôi mắt của tượng thần quan sát bóng lưng Tiết Ninh cùng mọi người rời đi.

Vậy nàng thì sao?

Nàng sẽ chào đón hắn trở lại hay mong hắn không bao giờ xuất hiện nữa.

Ở Nhân giới, trong khách điếm, Tiết Ninh nhìn người của Hợp Hoan Tông thu dọn hành lý.

Ngân Tâm là đại đệ tử của Hợp Hoan Tông, Ngân Phong là em trai nàng ấy, cả hai đều là nhân vật cốt lõi của Hợp Hoan Tông, tất nhiên sẽ theo tông chủ đến Vô Tranh Tiên Phủ bái kiến kiếm tiên.

Ngân Tâm trông rất phấn khích: “Kiếm tiên, trời ạ, thật là sống lâu sẽ thấy mọi chuyện, cả đời này ta còn có cơ hội gặp được kiếm tiên! Nhanh lên, mọi người nhanh tay lên! Chúng ta tranh thủ đến Tiên phủ đầu tiên!”

Ngân Phong không vội, ngồi bên cạnh Tiết Ninh, không có ý định thu dọn đồ đạc.

“Tỷ vội thì cứ đi trước, ta và A Ninh sẽ đến sau.”

Tiết Ninh: “? Ta sao?” Nàng tỏ ra bối rối: “Ta là tán tu, đâu có tư cách đi bái kiến kiếm tiên.”

Ngân Phong chớp mắt: “Nhưng ngươi đã đồng ý đi cùng chúng ta về tông môn làm khách? Chi bằng cùng chúng ta đến Tiên phủ, sau đó cùng về tông môn, còn hơn một mình cô đơn ở nhân gian.”

Tiết Ninh: “Không, ta rất ổn, ta thích một mình cô đơn ở nhân gian.”

Loading...