Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-04-24 22:35:09
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả thật Thần tiên có thể bói toán nhưng bản thân thần tiên không có tuyến tơ duyên, làm sao có thể tính ra mình có vợ hay không?

Không cần tính cũng biết là không thể có.

Không có tuyến tơ duyên, cũng không yêu người, làm sao có thể có vợ?

Nhưng nữ tử trước mắt lại không giống như đang nói dối, Tiên tôn đã từng nhìn người vô số lượng, tự nhiên nhìn ra nàng đang nói thật.

Chắc chắn có yêu pháp ma chú gì đó, không thể tách rời khỏi Ma thần.

Để xác minh trong đó có thủ đoạn của Ma tộc, Hóa Thanh Diệu Kiếm Tiên Tôn giơ tay, dường như muốn khám xét hồn phách Tiết Ninh.

Tiết Ninh đột ngột lùi lại, quên cả sợ độ cao, ép sát vào cột lao, cố gắng tránh xa linh lực của kiếm tiên.

Nhưng phạm vi tiên lao có hạn, làm sao tránh được tay kiếm tiên? Chỉ có thể làm tâm lý an ủi mà thôi.

Nàng nhắm mắt lại, đã chuẩn bị sẵn sàng cho đau đớn, không bỏ công sức không thu được gì, đợi hắn thấy mình không nói dối, nàng rất mong chờ biểu cảm vặn vẹo và không thể tin được của hắn!

Nhưng cảm giác đau đớn tưởng tượng không đến.

Tiết Ninh giật mình, vừa muốn mở mắt, môi bị luồng gió nhẹ nhàng mở ra, một viên đan dược được nhét vào.

Nàng vô thức nuốt xuống, mở mắt nhìn kiếm tiên vẫn đứng ngoài lao, hắn lạnh lùng nói: “Như vậy, ngươi không thể nói dối nữa.”

... À, nhớ ra rồi, Thổ Chân Đan, viên đan dược mà hắn cho nàng dùng trên Mộ Không Du.

Không ngờ hắn từ bỏ khám xét hồn phách mà chọn đan dược, Tiết Ninh biểu cảm không rõ.

Dù rất ghét Thần Nhân Duyên đến như thế nhưng nàng cũng không mong đợi điều gì từ món quà lớn hắn ta nói, có thể thấy người này hoàn toàn không có ký ức sau này, chỉ là một kiếm tiên như thế cũng đối xử “nương tay” với nàng, cảm giác ghét bỏ trong lòng nàng giảm đi một chút.

“Thổ Chân Đan của chàng, hương vị giống hệt sau này.” Tiết Ninh đứng thẳng lưng: “Được rồi, bây giờ ta nói gì cũng là sự thật, chàng có thể hỏi bất cứ điều gì.”

Kiếm tiên lạnh giọng nói: “Ta hỏi ngươi trả lời, đừng tự ý mở miệng.”

Tiết Ninh nén một hơi trong cổ họng, nhìn hắn hồi lâu, hừ lạnh quay đầu đi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một lúc sau, kiếm tiên nói: “Tên?”

“Tiết Ninh.”

“Đến từ đâu?”

“Nhân giới Vô Tranh Tiên Phủ.”

“Mục đích là gì?”

“Làm cho chàng yêu ta.”

Mấy câu nói ra, không khí trong tiên lao thay đổi nhanh chóng.

Yêu Ma tộc không ngừng reo hò, tiếng cười của Thần Nhân Duyên cũng vang lên, kiếm tiên phiền không thể chịu nổi, một kiếm c.h.é.m qua, thế giới trở nên yên tĩnh.

“Ai giao nhiệm vụ cho ngươi?”

Hắn nhận định đây là nhiệm vụ nào đó chứ không phải sự thật, vì hắn không hề yêu nàng.

Tiết Ninh nghiến răng, muốn trả lời là Thần Nhân Duyên nhưng đến miệng lại là: “Không ai giao nhiệm vụ cho ta, chàng ở tương lai sẽ yêu ta, yêu đến c.h.ế.t đi sống lại, hôm nay ta đến đây là vô tình lạc vào, muốn thử xem chàng hiện tại có yêu ta không.”

***

Nói vậy cũng không sai.

Nhưng thật ra Thần Nhân Duyên ép buộc nàng!

Nghĩ đến Thổ Chân Đan trong ký ức cũng không thể kháng cự lại chủ nhân của đoạn ký ức này, chỉ có thể phát huy hiệu quả theo quy tắc đối phương cho phép.

Lời này thành công khiến Hóa Thanh Diệu Kiếm Tiên Tôn cũng im lặng.

Hắn quay lưng định rời đi, Tiết Ninh vội vàng đuổi theo, nắm lấy cột lao hỏi: “Chàng đi đâu?”

Kiếm tiên không có ý định trả lời, mày nhíu lại, như thấy mọi thứ trước mắt đều buồn cười.

Tiết Ninh không nghĩ hắn sẽ bỏ qua việc thẩm vấn mình, không chừng hắn đang đi tìm pháp bảo lợi hại hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-181.html.]

Thật tức giận. Từ khi Tần Giang Nguyệt c.h.ế.t đi sống lại, đã lâu rồi nàng không có cảm giác bất lực thế này.

Nhìn bóng lưng áo gấm phức tạp của hắn, Tiết Ninh lớn tiếng nói: “Chàng chỉ hỏi ta những điều này có phải quá lãng phí Thổ Chân Đan không? Nếu ta nói ta là vợ tương lai của chàng, chắc chắn là từ tương lai tới, chàng không muốn biết kết quả của cuộc chiến Thần Ma sao?”

“Có lẽ ta có thể cho chàng biết chi tiết trận chiến, để Thiên giới giành chiến thắng?”

Tất cả đều là chuyện hoang đường. Đây chỉ là một đoạn ký ức, không phải thật sự xuyên không, dù nói ra thay đổi cũng chỉ là trong ký ức, không thể thành hiện thực.

Nhưng những lời này khiến Hóa Thanh Diệu Kiếm Tiên Tôn dừng bước.

Hắn quay đầu lại nhưng không phải vì động lòng với lời nói của Tiết Ninh: “Ngươi hỏi như vậy, kết quả của cuộc chiến Thần Ma chắc chắn là Thiên giới thất bại.”

Trái tim Tiết Ninh đập nhanh hơn.

“Nếu tất cả những gì ngươi nói là sự thật, kết quả thất bại đã hiện rõ, mọi sự cố gắng đều vô ích. Bất kỳ thay đổi nào cũng có thể dẫn đến thương vong lớn trong dòng thời gian này. Chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức, nghe theo ý trời.”

Ý của hiệu ứng cánh bướm?

Lo lắng cánh bướm đập cánh lúc này, sẽ gây c.h.ế.t chóc nhiều hơn trong tương lai?

Thần tộc lạnh lùng nhưng cũng nhân từ.

Tiết Ninh nhìn Tần Giang Nguyệt rời đi, lần này không nói lời nào để giữ người lại nữa.

“Ngươi cứ để hắn đi vậy sao?”

Một giọng nói già nua yếu ớt vang lên: “Không sợ hắn không bao giờ trở lại sao?”

Tiết Ninh ngạc nhiên nhìn người nói, là vợ của Thần Nhân Duyên.

“Vừa rồi nghe ngươi nói ngươi đến từ Nhân giới. Dù ta không phải tu sĩ nhưng cũng đến từ Nhân giới, ở nơi này chỉ có chúng ta đến từ cùng chỗ, miễn cưỡng xem như đồng hương.”

Giọng của bà lão không ổn định, Tiết Ninh chú ý ban đầu Thần Nhân Duyên định chế nhạo nàng nhưng bà lão mở miệng, hắn ta chỉ còn lại vẻ mơ màng, không nói thêm lời nào.

Một lúc sau Tiết Ninh mới trả lời: “Sợ chứ, đương nhiên ta sợ hắn không bao giờ trở lại nhưng cũng không có cách nào nên đi vẫn phải đi, không thể giữ lại được.”

Bà lão im lặng một lúc rồi gật đầu đồng ý: “Ngươi nói đúng, nên đi thì không thể giữ, dù thật sự giữ lại cũng chỉ là oan nghiệt.”

Lời này khiến mặt của Thần Nhân Duyên càng tái nhợt, Tiết Ninh nhàn rỗi không có việc gì, rất tò mò câu chuyện của họ ra sao.

“Vừa rồi thấy ngươi cùng Thần Nhân Duyên chịu phạt, người đó không phải là người tốt, sao ngươi lại để mắt đến hắn thế?”

Câu hỏi này khiến Thần Nhân Duyên có chút không vui: “Phủ Huyền đừng để ý đến nàng ta, nàng ta giống Hóa Kiếm kia, đều đáng ghét đáng hận.”

Bà lão không nhìn mặt Thần Nhân Duyên, chỉ lẩm bẩm: “Thần Nhân Duyên đều nói vậy, có vẻ vị cô nương này thật sự là vợ tương lai của Tiên tôn.”

Thần Nhân Duyên im lặng.

Bà lão chậm rãi nói: “Vậy trong tương lai không xa, phải chăng Thần tiên ở Thiên giới không cần tuân thủ thiên quy nữa, tiên phàm chi luyến không còn bị cấm?”

Lần này Tiết Ninh trả lời: “Vẫn phải tuân thủ, vẫn bị cấm, mỗi lần ta gần gũi hắn đều phải chịu thương tích, nhưng hắn bền bỉ, chút thương tích không đáng gì, chỉ cần sống sót là có thể ở bên nhau, tương lai chắc chắn có cách giải quyết thiên phạt này.”

Nàng suy nghĩ cẩn thận: “Vẫn tốt hơn so với tình cảnh hiện tại của các ngươi.”

Ít nhất nàng và Tần Giang Nguyệt thời điểm đó không còn thiên đình, không cần “lấy gương làm gương”, tự quản bản thân đối kháng Thiên Đạo là được.

Bà lão không nói thêm gì, Thần Nhân Duyên cũng im lặng, Tiết Ninh không ngồi yên được, nơi này ở lâu một khắc cũng bồn chồn, nàng không thể tìm ai khác nói chuyện, đi qua đi lại trong lao, đi vài vòng đột nhiên thấy không đúng.

Nàng đột ngột nhìn về một hướng, thấy một góc áo trắng biến mất.

Hóa Thanh Diệu Kiếm Tiên Tôn!

Hắn căn bản không rời đi.

Hắn luôn ở đây, nghe hết mọi lời nói của họ.

... Nghe thấy cũng tốt, càng chứng minh rằng nàng không nói dối.

Tiết Ninh phủi phủi đầu gối, lại bắt đầu đi lại trong lao khiến Thần Nhân Duyên thật sự khó chịu, không nhịn được nói: “Ngươi có thể đừng lắc lư nữa được không? Lắc lư làm ta chóng mặt.”

“Sao chóng mặt không làm ngươi c.h.ế.t đi luôn đi.”

Miệng nói như vậy nhưng Tiết Ninh vẫn ngồi xuống không đi lung tung nữa.

Loading...