Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 193
Cập nhật lúc: 2025-04-24 22:35:48
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đầu Tiết Ninh hiện lên một dấu hỏi, ngây ngô hỏi: “Hả? Còn có thể không đồng ý sao? Vậy thì...”
Vừa định trêu chọc, môi đã bị hôn mạnh, ngay lập tức cảnh vật trước mắt thay đổi, Tiết Ninh phát hiện mình bị Tần Giang Nguyệt quấn trong chăn, đứng trước một tảng đá bao quanh bởi tiên khí.
Trời tối đen, xung quanh phát sáng kết giới đỏ, yên tĩnh không một tiếng động.
Trên tảng đá trước mặt khắc ba chữ lớn như rồng bay phượng múa - Đá Tam Sinh.
Tần Giang Nguyệt không do dự nắm tay Tiết Ninh, rạch một vết nhỏ trên đầu ngón tay rồi rạch một vết lớn trong lòng bàn tay mình, m.á.u của hai người rơi trên đá Tam Sinh, hòa vào nhau, phát ra ánh vàng rực rỡ.
Lời thề hôn ước như chiếc khóa thần quang chầm chậm rơi trên người họ, từ nay về sau đã là đạo lữ, cũng là gông xiềng.
Tiết Ninh cảm thấy vai mình nặng xuống: “Vậy là xong rồi sao?”
“Phải. Ta không phải phàm nhân, không cần định hôn ước trên đá Tam Sinh, nhưng nàng là phàm nhân nên cần làm vậy.”
Tần Giang Nguyệt nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nàng: “Không thể hối hận.”
Nàng cũng không hối hận.
Chỉ là...
Thiếu một đám cưới, thật tiếc.
Nàng còn muốn mặc hỉ phục, nhất định sẽ rất đẹp, còn muốn đội vương miện thật đẹp!
“Tốt.” Tần Giang Nguyệt đáp: “Ta đang chuẩn bị, trước khi xuất chinh Ma giới chắc chắn sẽ xong.”
Lúc này Tiết Ninh mới nhận ra mình đã nói ra suy nghĩ trong lòng ra ngoài.
Nàng quấn chăn nhảy lên người hắn, lắc đầu nói: “Không cần vội, đợi mọi chuyện xong xuôi, chúng ta mới chuẩn bị đám cưới, lúc đó mọi người cũng có thể thư giãn.”
Dù chắc chắn Tần Giang Nguyệt rất giàu, tu sĩ tổ chức đám cưới trước khi chiến đấu cũng không phải lãng phí nhưng nàng vẫn cảm thấy nên tổ chức sau khi mọi chuyện kết thúc thì tốt hơn.
Vui quá hóa buồn, nàng rất mê tín, không muốn xui xẻo, việc tốt nên để sau cùng.
“Ta sẽ không chết.” Tần Giang Nguyệt đột nhiên nói: “Không cần lo lắng sau khi kết hôn ta sẽ c.h.ế.t trong trận chiến.”
... Dường như dù là kiếp trước hay hiện tại, hắn luôn hứa với nàng rằng hắn sẽ không chết.
Tần Giang Nguyệt làm thần tiên cũng thật bất đắc dĩ.
“Tất nhiên ta biết chàng không chết.” Tiết Ninh nói: “Ta cũng không.”
Nàng nhìn lên trời, phía chân trời trắng dần, trời sắp sáng.
“Dù là chúng ta hay người giới khác đều sẽ sống tốt.”
Gió thổi áo choàng của Tần Giang Nguyệt, lướt qua má Tiết Ninh, nàng thở dài: “Vậy có thể để ta mặc đồ không?”
Tần Giang Nguyệt: “...”
Ngay lập tức dựng kết giới, giúp nàng mặc quần áo chải tóc.
Ở nơi khác, Nhiếp Bàn tỉnh lại sau khi nhập định, cảm nhận được d.a.o động từ đá Tam Sinh là biết chuyện gì đã xảy ra.
Bà ta sớm đi tìm Mộ Không Du nhưng bị từ chối gặp mặt, cho đến khi bà ta nói: “Tiên tôn đã trở về, cùng Tiết Ninh kết hôn ước trên đá Tam Sinh.”
Kết giới đẩy lùi của Vô Tranh Pháp Các dừng lại, bà ta vào mà không gặp trở ngại.
Trong Pháp Các, Mộ Không Du nhìn chằm chằm vào gương mặt mình trong gương, đột nhiên thô bạo phá hủy chiếc gương.
Nhiếp Bàn tìm Mộ Không Du là có chuyện chính muốn nói.
Vừa bước vào đã thấy hắn ta ngồi xếp bằng bên mép phía Tây của Pháp Các nhìn mây mù lượn lờ giữa núi uống trà.
Nói là uống trà nhưng tách trà cầm trong tay rất lâu mà không nhấc lên, nghe thấy tiếng của bà ta cũng không chào hỏi, chỉ quay lưng lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-193.html.]
Dù hai người sắp công bố với thiên hạ chuyện hủy bỏ hôn ước nhưng cũng không đến mức xa cách như vậy.
“Tiên tôn đã trở về, có nên để đệ tử đứng chờ ngoài Tiên Các để diện kiến không?”
Trực giác của Nhiếp Bàn mách bảo bà ta rằng dù có không thoải mái thì lúc này cũng tốt nhất đừng bắt bẻ Mộ Không Du, nếu không sẽ xảy ra chuyện rất tồi tệ.
Lựa chọn của bà ta là đúng, vì ngay cả một câu hỏi bình thường như vậy, Mộ Không Du cũng mất một lúc lâu mới trả lời.
Hắn ta đặt mạnh tách trà xuống bàn, quay đầu lại, lông mày nhíu chặt, trong mắt tràn đầy chán ghét và mỉa mai.
Nhiếp Bàn có thể chắc chắn rằng điều này không phải dành cho bà ta.
Với hiểu biết của bà ta về đại sư huynh bao nhiêu năm qua, điều này có lẽ là dành cho chính hắn ta.
“Vẫn lo lắng Tiên tôn trở về sẽ xử lý ngươi sao?” Nhiếp Bàn ngập ngừng: “Ngươi có thể không tin, nhưng ta luôn nghĩ ngươi sẽ không sao.”
Trước đại chiến, một vị đạo quân trong giới tu chân rất quý giá, Tần Giang Nguyệt không giống người sẽ tự c.h.ặ.t t.a.y mình vào lúc này.
Nhưng rốt cuộc Mộ Không Du cũng truy sát Tiết Ninh, mà Hóa Thanh Diệu Kiếm Tiên Tôn lại rất coi trọng đạo lữ này, đến cả việc huấn luyện đệ tử gấp nhất cũng hoãn lại nhiều ngày.
“Ít nhất sẽ không hại đến mạng của ngươi.” Nhiếp Bàn cân nhắc.
Bà ta vốn muốn an ủi đại sư huynh nhưng dường như tâm trạng của đại sư huynh càng tệ hơn.
“Sống như thế này chẳng khác nào c.h.ế.t đi.”
Mộ Không Du chậm rãi đứng dậy, chỉnh lại y phục, thản nhiên nói: “Trở về đi, ta đến Tiên Các gặp Tiên tôn, đệ tử chờ ở đạo trường, đừng tự ý đến gần Tiên Các.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhiếp Bàn có chút lo lắng nói: “Đại sư huynh, hay để ta...”
“Trốn không thoát đâu.” Mộ Không Du nghiêng đầu nhìn bà ta một cái, ánh mắt rất bình thản, giọng điệu cũng rất bình tĩnh: “Chăm sóc tốt A Văn.”
Sao giống như đang dặn dò hậu sự vậy.
Mắt Nhiếp Bàn hơi nóng lên: “Đại sư huynh!”
Mộ Không Du không dừng lại, hóa thành ánh sáng mà đi, trực tiếp tiến về Thượng Thủy Tiên Các.
Từ Vô Tranh Pháp Các đến Thượng Thủy Tiên Các không xa, đặc biệt đối với người tu vi cao như Mộ Không Du, trong chớp mắt đã đến nơi.
Kết giới của Tiên Các đang mở nhưng hắn ta đứng bên ngoài không vào.
Cũng không cần vào, ai ở trong Tiên Các, nhìn một cái là biết.
Tiết Ninh ở đây.
Dường như nàng đã cao hơn một chút? Hôm nay không búi hai búi tóc như trước, hiếm khi búi tóc linh xà, mặc một chiếc váy lụa tay rộng màu xanh biếc, toàn thân không có bất kỳ họa tiết thêu nào, hai lọn tóc rủ xuống trán, nhẹ nhàng lay động theo động tác cúi người chà mai rùa.
Nàng trông khác trước, không biết là vì đột nhiên cao lên hay vì búi tóc thay đổi, tóm lại dường như đột nhiên trưởng thành.
Mộ Không Du nheo mắt lại, đứng đó nhìn rất lâu, gần như quên mất mình đến để làm gì.
Tiết Ninh được Tiểu Quy nhắc nhở mới nhận ra bên ngoài kết giới có người.
Lúc này Tần Giang Nguyệt không có ở đây, họ từ đá Tam Sinh trở về cùng nhau, nhưng mà đột nhiên hắn nhìn về hướng Nhân giới, lông mày nhíu lại, ánh mắt lạnh lùng, Tiết Ninh hỏi hắn có chuyện gì, Tần Giang Nguyệt nói Nhân giới có ma khí sinh sôi.
Kể từ khi chính thức cắt đứt với Ma giới, bề ngoài không còn giả vờ phục tùng để duy trì hòa bình, Ma tộc đã không dám tùy tiện xâm phạm Nhân giới, việc phát hiện ma khí ở đó là không bình thường.
Tần Giang Nguyệt đã nhìn thấy thì không thể bỏ qua nên phải đến đó xem.
Tiết Ninh cũng muốn đi theo nhưng Tần Giang Nguyệt không cho phép.
Hắn đặt kết giới bản mệnh bên ngoài Vô Tranh Tiên Phủ, hiện tại Tiên phủ được coi là nơi an toàn nhất trong Lục giới.
Những lần Tiết Ninh gặp nguy hiểm gần đây khiến Tần Giang Nguyệt không yên lòng, không có ngày nào được thảnh thơi, trong thời gian ngắn, hắn không muốn nàng lại tham gia vào bất kỳ việc nguy hiểm nào.
Nhìn hắn với dáng vẻ tinh thần suy yếu nhưng lại vô cùng kiên cường, Tiết Ninh đành ngoan ngoãn quay về Tiên Các, đợi hắn xem xét tình hình ở Nhân giới rồi trở lại.
Cũng không phải là không thể gọi người khác đi, Tiên phủ vẫn còn có người có thể sử dụng nhưng hiện tại Tần Giang Nguyệt đi là cách nhanh nhất và an toàn nhất.