Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 213

Cập nhật lúc: 2025-04-24 22:37:07
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giết?

Chắc chắn Tần Giang Nguyệt không để những yêu ma đó g.i.ế.c nàng, vậy chắc chắn là bảo nàng đi g.i.ế.c những yêu ma này rồi.

Vậy nên họ vừa xử lý xong chuyện cũ lộn xộn, chưa kịp thở đã tới đây ngay lập tức g.i.ế.c yêu?

Điều này thật quá vội vàng.

Từ khi Ma thần kiểm soát Lục giới, Yêu giới đã theo Ma giới hoành hành nhân gian, làm đủ điều ác.

Yêu và ma kết hợp, sinh ra vô số yêu ma, canh giữ các giao điểm, chỉ cần có người tộc xâm phạm, c.h.ế.t trong tay chúng là kết cục tốt nhất, bị ký sinh hay bị ăn thịt đều là chuyện thường tình.

Vậy nên một khi tu sĩ phát hiện mình không thể thoát đều chọn tự sát, huỷ hoại thân xác, không cho yêu ma cơ hội dùng xác tu sĩ để tăng tu vi.

Nếu là nữ tu, gặp những yêu ma âm dương đồng thể này sẽ càng thê thảm hơn.

Hiện tại Yêu vương cai trị Yêu giới là em ruột của tứ hộ pháp bên cạnh Ma thần, Na Sâm. Na Sâm là thụ yêu thành ma, em hắn ta vẫn là thụ yêu thuần khiết, rễ cây lan khắp Yêu Vực, Tần Giang Nguyệt phơi bày khí tức như thế này, chắc chắn hắn ta sẽ cảm nhận ngay lập tức.

Tiết Ninh không chắc lý do Tần Giang Nguyệt làm vậy, nhưng yêu ma tụ tập, không cho nàng nhiều thời gian suy nghĩ, nàng nhanh chóng vào trạng thái chiến đấu, tay cầm cành hoa kiếm, sẵn sàng chiến đấu, lợi dụng địa thế Yêu Vực.

So với Ma Vực khô cằn, Yêu Vực đầy kỳ hoa dị thảo, linh khí ở đây nồng đậm hơn nhân gian nhiều, nhất là mộc linh, khi chiến đấu Tiết Ninh không chỉ có thể sử dụng linh thảo và yêu hoa khắp nơi mà còn có nhiều mộc linh để có thể hít thở lại không cần dùng đến kỹ năng của Tiểu Quy.

Nàng giờ đã qua Kim Đan sơ kỳ, bước vào trung kỳ, đối mặt với những yêu ma này rất dễ dàng.

Tần Giang Nguyệt luôn đứng sau nhìn, không có ý định giúp đỡ.

Khi họ đến trời vẫn sáng, đến khi Tiết Ninh g.i.ế.c con yêu ma cuối cùng, đã kiệt sức thì trời đã tối đen.

Phía xa có ánh sáng kỳ lạ phát ra trong đêm tối, mang theo khí tức quỷ dị, Tiết Ninh thở hổn hển nghĩ, đó chắc là đại bản doanh của Yêu tộc.

Bản thể của em trai Yêu vương Na Sâm chắc là ở nơi có ánh sáng đó.

Nàng g.i.ế.c nhiều yêu ma như vậy, chiến đấu lâu như vậy nhưng không thấy Yêu tộc khác đến ngăn cản, Yêu vương định buông bỏ sao?

Ma thần bị thương chứ không phải chết, hắn ta không thể mở cửa đón địch vào cung.

Dù vậy Tần Giang Nguyệt cũng sẽ không cho Yêu vương làm điều ác sống sót.

Ma thần đã trải qua một lần phản bội, chắc chắn sẽ kiểm soát nghiêm ngặt hơn, nhất là với Yêu vương này.

Tiết Ninh từ những đoạn truyện gốc còn có thể tham khảo, thấy Yêu vương vì xa Ma thần, một mình cai quản một giới, trong cơ thể bị gieo hạt giống Hắc Nha, một khi hắn ta phản kháng hoặc phản loạn sẽ bị Ma thần ra lệnh nổ tung.

Hạt giống Hắc Nha...

Tiết Ninh lại nghĩ tới Tiết Tông.

Nàng lắc đầu, đi đến trước Tần Giang Nguyệt. Trời đã tối, nàng đánh bao lâu, Tần Giang Nguyệt đứng đây nhìn bấy lâu, nàng đầy mùi m.á.u tanh của yêu ma nhưng xung quanh Tần Giang Nguyệt thuần khiết vô nhiễm, khí tức lạnh lẽo, tóc dài bay phấp phới, sạch sẽ khiến nàng không nỡ đến gần khinh nhờn.

Nàng muốn lùi lại chút, tự mình dọn dẹp sạch sẽ rồi mới lại gần nhưng Tần Giang Nguyệt đã nắm lấy cổ tay nàng.

Tiết Ninh chớp mắt nhìn hắn, Tần Giang Nguyệt có ngũ quan tinh tế, lạnh lùng hoa lệ, dịu dàng kéo nàng lại trước mặt, cẩn thận lau sạch cho nàng rồi dùng linh lực của mình điều chỉnh nội phủ hỗn loạn do chiến đấu của nàng, Tiết Ninh lập tức khôi phục sức lực.

“Ta khỏe rồi!” Nàng phấn khích nắm chặt tay: “Cảm giác có thể đánh thêm ngàn con nữa!”

Tần Giang Nguyệt kéo tay áo nàng lại rồi chỉnh lại búi tóc rối, bình thản nói: “Lúc đầu nàng còn hơi không thuận tay, bị yêu ma chiếm chút tiện nghi nhưng sau đó tiến bộ rất nhanh, những gì ta dạy trên lớp, nàng đều nhớ rất rõ.”

Được khen rồi!

Tiết Ninh có cảm giác như khi xưa thi đỗ giáo viên.

“Vậy ta được bao nhiêu điểm?”

Tần Giang Nguyệt cuộn tay áo, cài lên búi tóc nàng một cây trâm bạch ngọc hoa phù dung, chỉnh lại vị trí mới tiếp tục nói: “Trong lòng ta muốn cho nàng điểm tối đa. Nhưng khách quan mà nói, nàng vẫn cần học.”

Hắn suy nghĩ một lát lại nói: “Bảy mươi điểm.”

Hơn điểm qua môn, Tiết Ninh đã rất hài lòng, nhưng nàng vẫn tò mò lý do hôm nay hắn vội vàng dẫn nàng tới đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-213.html.]

Trước khi mở miệng hỏi, Tần Giang Nguyệt chủ động hỏi: “Hiện tại cảm thấy thế nào rồi?”

Tiết Ninh ngẩn ra nói: “Thoải mái.”

Tần Giang Nguyệt khẽ gật đầu: “Vậy là tốt.”

...

Nàng đột nhiên hiểu ý hắn.

Tại Vô Tranh Tiên Phủ, từ khi Nhiếp Bàn tẩu hỏa nhập ma xảy ra chuyện, trong lòng nàng phiền muộn không thể giải tỏa.

Dù cuối cùng đã nói hết những gì muốn nói, thậm chí Nhiếp Bàn còn bị Tần Giang Nguyệt c.h.é.m giết, nàng cũng không thấy thoải mái.

Trở về Tiên Các đúng là thở phào nhưng tâm trạng vẫn không tốt.

Tần Giang Nguyệt dẫn nàng tới đây đánh trận thoả thích khiến nàng không có thời gian nghĩ ngợi lung tung, vừa giải tỏa uất khí trong lòng vừa luyện tập những gì đã học gần đây.

Tần Giang Nguyệt là kiếm tu, những người theo hắn học phần lớn cũng là kiếm tu, nhưng những ngày này hắn dạy phần lớn là các điểm quan trọng của pháp tu.

Tiết Ninh rất rõ đây là vì sao.

Tim nàng đột nhiên đập nhanh, mắt nhìn chằm chằm vào hắn, ánh sáng ban đêm mờ ảo không che được ánh hào quang của Hóa Thanh Diệu Kiếm Tiên Tôn, hắn tự phát sáng.

Ánh trăng dịu dàng phủ lên hắn lớp áo bạc, gió đêm thổi bay bộ y phục phức tạp, hắn đẹp đến mức Tiết Ninh lo lắng, liệu có một ngày mình đột nhiên tỉnh dậy, phát hiện không xuyên sách, cũng không có người như Tần Giang Nguyệt tồn tại không.

Nàng đột nhiên tiến tới, nhón chân, cắn lấy môi Tần Giang Nguyệt.

Hắn rên lên một tiếng, bị nàng cắn rách môi.

Tiết Ninh thở hổn hển hỏi: “Đau không?”

Tần Giang Nguyệt thật thà đáp: “Đau.”

“Đau thì tốt.”

Đau chứng tỏ mọi thứ đều là thật.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiết Ninh bình tĩnh lại, tai vẫn hơi tê.

Nàng nắm lấy tay áo hắn, đây là Yêu Vực, nguy hiểm khắp nơi, không thể làm bậy ở đây.

Nghĩ đến đây, nàng không nhịn được nói: “Chàng làm gì... làm gì kêu. Cắn chàng một cái, tuy đau nhưng chàng chịu đựng tốt, chút đau này không đến mức phải kêu lên, thật khó không nghi ngờ là chàng cố tình.”

Tần Giang Nguyệt không nói gì, xung quanh khí tức có chút khác lạ, Tiết Ninh đột ngột ngẩng đầu, thấy môi hắn rỉ máu, đỏ tươi mê người, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn chằm chằm vào nàng, bắt gặp ánh mắt hoảng hốt của nàng, hắn khẽ nói: “Ta đúng là cố tình.”

Hai tai Tiết Ninh đều bốc khói.

“Đây là Yêu Vực.” Nàng cố gắng kéo không khí trở lại nghiêm túc căng thẳng.

Tần Giang Nguyệt nhìn về phía phát sáng xa xa, khẽ gật đầu: “Ta biết.”

“Vậy thì...” Nàng l.i.ế.m môi, rõ ràng Tần Giang Nguyệt có thể ngay lập tức chữa lành vết thương trên môi nhưng lại để nó chảy máu, màu đỏ cực độ xen lẫn vàng rực rỡ, thiêng liêng mà mê hoặc.

“Vậy chúng ta nhanh về đi.”

Tiết Ninh làm theo ý muốn trong lòng, cảm thấy mục đích đến đây đã đạt được, muốn kéo Tần Giang Nguyệt rời đi.

Nhưng Tần Giang Nguyệt không bước đi, ánh mắt vẫn dán vào nơi phát sáng đó, nơi bản thể Yêu vương hiện hữu.

“Đã đến rồi, g.i.ế.c nhiều yêu ma như vậy, không bằng làm thêm chút nữa.”

Tiết Ninh: “?”

“Bản thể Yêu vương đang trong trạng thái không đúng.” Tần Giang Nguyệt dần nhíu mày: “Hôm nay hắn càng tươi mới mạnh mẽ hơn so với trước đây.”

Yêu vương cung biết rõ Yêu Vực có Hóa Kiếm Tiên Tôn xâm nhập, vẫn có thể trụ tại cung, không có đại yêu ra ngoài chiến đấu, Yêu vương cũng không xuất hiện, bản thể Yêu vương còn có vấn đề...

Tiết Ninh theo sau Tần Giang Nguyệt, cả hai chạy về phía nơi phát sáng.

Loading...