Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 236

Cập nhật lúc: 2025-04-25 15:05:51
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Giang Nguyệt mở mắt, ôm Tiết Ninh đặt lên đùi mình.

Tay mát lạnh từ từ vuốt ve gương mặt nàng, từng chút một, vô cùng trân trọng.

Hắn không nói gì, lặng lẽ vuốt ve gương mặt nàng.

Dù chỉ là động tác vuốt ve cũng rất nhẹ, đôi khi chỉ là chạm hờ, không thật sự chạm vào, sợ kiếm khí của mình vô tình làm nàng bị thương.

Tiểu Quy trở lại, thấy Tần Giang Nguyệt hành động như vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hắn quay lưng về phía nó, nó không thấy được biểu cảm của hắn nhưng chỉ cần là bóng lưng, nó cũng hiểu được tâm ý của hắn.

Nó hoàn toàn yên tâm.

Tiểu Quy nghĩ m.ô.n.g lung, nếu Tiết Ninh xảy ra chuyện, có lẽ kiếm tiên sẽ không rời khỏi động này.

Hắn sẽ trực tiếp theo nàng mà chết.

Thực tế suy nghĩ của nó không sai, chỉ thiếu một điều.

Tần Giang Nguyệt sẽ rời khỏi động, trước khi c.h.ế.t cùng Tiết Ninh, hắn sẽ g.i.ế.c Trường Thánh.

Nếu thật sự không g.i.ế.c được, không phá được Thiên Chiếu Thần Thể thì thôi.

Ngay khi hắn luân hồi, Thiên Đạo không phải đã tìm được thiên kiêu chi tử mới rồi sao?

Hắn không còn thì sẽ có người khác nhận sứ mệnh này, đôi khi hắn không biết mình đang bận rộn cái gì.

Đột nhiên không muốn quan tâm nữa.

Tất cả tín phù gửi đến đều bị hắn trả lại, bước tiếp theo làm gì, có nên thừa thắng truy kích, làm sao mai phục Ma thần, Thiên Trọng Môn đã hư hại, có nên chủ động tấn công vào Ma Vực, những việc này hắn không muốn quan tâm.

Hắn chỉ chờ Tiết Ninh khi nào thì tỉnh lại.

Thật ra Tiết Ninh đã tỉnh.

Nàng chỉ không thể mở mắt, cũng không thể điều khiển cơ thể mình.

Việc này không xa lạ, khi ở dưới đáy vực bị ma chủng ký sinh cũng là tình trạng tương tự.

Nàng có thể nghe thấy lời ngắn gọn của Tần Giang Nguyệt và Tiểu Quy, có thể cảm nhận được hắn đang chạm vào nàng, ôm nàng trong lòng.

Hắn không tổn thương nàng, dù nàng trông như đã hoàn toàn ma hóa.

Tiết Ninh thu mình trong góc tối, nghe thấy Trường Thánh đang nói chuyện với nàng.

Đây không phải là câu đầu tiên, nàng chỉ ngất trước mặt Tần Giang Nguyệt nhưng luôn tỉnh táo trong ý thức của Trường Thánh.

Thân thể nàng bị ma hóa, Ma thần điều khiển nàng rất dễ dàng.

“Trận chiến này, dường như Hóa Kiếm không bị tàn tích của Thần trước làm tổn thương nội thể. Không chỉ vì lời nhắc nhở của ngươi, chắc chắn hắn đã sớm phát hiện, đã định sẵn sẽ phong ấn những thần tích đó chứ không thật sự nuôi dưỡng.”

Giọng của Ma thần không như bình thường, rõ ràng hắn ta cũng bị thương nặng.

Nhưng hắn ta là Thiên Chiếu Thần Thể, không thể tìm thấy toàn bộ nhược điểm của hắn ta, không thể hoàn toàn g.i.ế.c c.h.ế.t hắn ta.

“Không sao cả, ta cũng không mong đợi thật sự có thể hấp thụ sức mạnh của hắn. Hóa Kiếm là người cẩn thận đến cực độ, không có mười phần chắc chắn sẽ không dễ dàng ra tay. Người như vậy, rất khó sai lầm.”

Tiết Ninh luôn co rúc, thỉnh thoảng úp mặt vào cánh tay, không trả lời lời nói dai dẳng của Trường Thánh.

Cho đến khi Trường Thánh nói về sự kỳ lạ trên người nàng.

“Lần ma hóa này, ngươi mạnh lên rất nhiều, Hắc Nha cũng không phải đối thủ của ngươi, sao không thấy ngươi cảm ơn ta?”

Tiết Ninh phản ứng chút ít, Trường Thánh trong bóng tối bắt được, khẽ cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-236.html.]

“Ngươi nghĩ ta để nàng gieo ma chủng cho ngươi chỉ là để kiểm soát ngươi, làm ngươi chịu đựng đau khổ sao?”

Giọng hắn ta đột nhiên trở nên gần như ngay bên tai, toàn thân Tiết Ninh run rẩy, lao tới phía trước trong bóng tối nhưng bị mạnh mẽ đè lại.

Thân thể nóng bỏng áp vào lưng, Tiết Ninh muốn phản kháng nhưng bị khống chế.

“Trước đó, chắc chắn ngươi đã cảm nhận được.” Giọng Ma thần khàn khàn bên tai nàng: “Ngươi mạnh hơn rất nhiều so với mức độ tu vi của ngươi.”

Tiết Ninh mở to mắt, trước mắt tối om, nàng đưa tay ra sau, muốn đẩy cái nóng ra nhưng bị hắn ta nắm chặt tay.

“Đó là sức mạnh ta cho ngươi.” Hắn ta chậm rãi nói: “Ngày đó tại khách điếm Nhân giới, ta để lại ấn ký cho ngươi và làm thêm vài việc tốt, sau khi cảm nhận sức mạnh, ngươi không thấy bị cuốn hút sao?”

“Cảm giác dễ dàng kiểm soát sinh tử người khác, không còn bị ràng buộc và áp bức, được sợ hãi tôn trọng không khiến ngươi bị cuốn hút sao?”

“Ngươi kết hôn với Hóa Kiếm nhưng hắn lại không muốn giúp ngươi mạnh lên, có gì thú vị chứ?”

“Người như vậy, ngay cả trên giường cũng cứng nhắc, cổ hủ, tại sao ngươi lại chỉ có cảm tình với hắn?”

Tiết Ninh bắt đầu giãy giụa.

“Nói đi, sao không nói, phản bác ta cũng được, ta muốn nghe ngươi nói.”

Tiết Ninh cắn chặt môi, hắn ta càng muốn nghe, nàng càng không nói gì.

Trường Thánh thất vọng nói: “Ta đối xử tốt với ngươi như vậy, bỏ qua hiềm khích nhiều lần tha mạng, ngươi không cảm kích thì thôi còn căm thù ta như vậy. Ngươi tin không, ta sẽ lấy lại hết sức mạnh trên người ngươi, khiến ngươi trở thành ma yếu ớt nhất, mất lý trí, ăn thịt người, lúc đó Hóa Kiếm sẽ đối xử với ngươi thế nào?”

“Là g.i.ế.c ngươi để cứu dân hay cắt thịt lấy m.á.u nuôi ngươi?”

“Với tình cảm hiện tại, có thể là cách thứ hai. Nhưng người đời nói, trước giường bệnh lâu ngày không có hiếu tử, m.á.u mủ ruột thịt còn như vậy, ngươi luôn không có lý trí, làm loạn, hắn có thể kiên trì bao lâu?”

“Ta thì khác.” Trường Thánh dụ dỗ: “Ta không những làm ngươi mạnh lên còn không bao giờ ghét bỏ ngươi, buông tay ngươi. Chỉ cần ngươi phục tùng ta, dù không muốn ra tay với Hóa Kiếm cũng không sao, ta không cần ngươi làm gì cả.”

Hắn ta thực sự không cần nàng làm gì, ngay cả khi phản bội, ra tay với Tần Giang Nguyệt cũng không cần.

Tiết Ninh là đạo lữ đã kết hôn của Tần Giang Nguyệt, chỉ cần sự phản bội và rời bỏ của nàng đã đủ làm loạn tâm trí Tần Giang Nguyệt, khiến hắn sinh tâm ma, nhục nhã vô cùng.

Tiết Ninh không thể đồng ý.

Nàng vùng dậy trong bóng tối, thoát khỏi sức mạnh của Trường Thánh, nhờ ma khí mà trở nên mạnh mẽ, sức mạnh này thậm chí có thể đối đầu với Ma thần.

Trường Thánh tán thưởng: “Xem, ta tạo ngươi tốt thế nào? Ngươi là tác phẩm tốt nhất của ta, hơn cả Hắc Nha, Ế Kỵ, Khuynh Thiên.”

“Sức mạnh của ngươi hoàn toàn nhờ ta, không chỉ mức độ hiện tại, chỉ cần ngươi đồng ý, ta có thể làm ngươi mạnh hơn nữa.” Trường Thánh tiếp tục dụ dỗ: “Đi theo Hóa Kiếm, ngươi có thể không đạt được phi thăng, sớm muộn cũng già yếu c.h.ế.t đi. Theo ta thì khác hẳn. Ta đã cho ngươi cảm nhận được sức mạnh, ngươi thực sự không động lòng sao?”

Hắn ta không tin ai lại không động lòng với sức mạnh.

Ngay cả hắn ta cũng không ngoại lệ, Tiết Ninh làm sao có thể cam tâm từ bỏ làm ma yếu ớt?

Cuối cùng Tiết Ninh không im lặng nữa.

“Lấy lại sức mạnh của ta?” Nàng bình tĩnh nói: “Ai cho ngươi tự tin nghĩ rằng tất cả của ta đều nhờ ngươi ban cho?”

Lời nói kiểu PUA gì vậy? Như thể ngoài sức mạnh ma hóa, nàng chẳng có gì, chỉ có thể đợi c.h.ế.t vậy.

Tiết Ninh tìm kiếm dấu vết của Trường Thánh trong bóng tối, muốn đẩy hắn ta ra khỏi không gian này.

“Sức mạnh của ta là nhờ ta, mỗi trận chiến của ta cũng nhờ ta.” Ánh mắt sắc bén của Tiết Ninh nhìn mọi chỗ trong bóng tối: “Ngươi muốn lấy lại cái gọi là sức mạnh của ngươi thì cứ lấy lại đi, thử xem ta có biến thành ma yếu ớt như ngươi nói hay là bất lực chỉ có thể chờ ma khí g.i.ế.c không.”

Trường Thánh im lặng một lúc lâu.

Hắn ta nhìn toàn thân của Tiết Ninh đầy vết thương, rõ ràng ma khí đã nhập tâm nhưng không chịu khuất phục.

Nàng trong lĩnh vực của hắn ta, mỗi cử động, mỗi hơi thở đều gần gũi vô cùng.

Hắn ta nhìn từng cảm xúc của nàng, tay nắm chặt.

Loading...