Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 79
Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:00:29
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàn cảnh Tiết Ninh đang đối mặt hiện tại khác với lúc đó, hơi khó khăn, nhưng cũng không đến nỗi tồi tệ.
Đây là hồ Kính, là nơi nguyên thần cuối cùng từ kiếm tiên hóa thành hồ, được cho là đối thủ duy nhất của Ma thần, dù không biết tin đồn đó có thật không, nhưng hệ thống phòng ngự ở đây bí mật và đáng tin cậy là điều chắc chắn, bây giờ phủ chủ và đại trưởng lão chắc đã nhận được tin.
Họ chỉ cần kiên trì một chút, đợi hai người tới, dẫu sao cũng chỉ là kiến mà, không địch nổi Ma thần cũng không sao.
Trong sách gốc, cuối cùng Ma thần cũng không hoàn toàn phá hủy Lục giới, vẫn để lại một phần kẻ thù để “chơi đùa”, theo quan điểm của hắn ta, thấy kẻ bại trận vật lộn trong đau khổ mới thật thú vị.
Vì lẽ đó, hắn ta cũng sẽ không g.i.ế.c hết họ, từ kết quả Ôn Nhan truyền tin sau đó có thể khẳng định điều này.
Dù trong lòng nghĩ vậy, trái tim Tiết Ninh vẫn đập nhanh không ngừng, như muốn nhảy ra khỏi cổ họng.
“Hãy đứng sau lưng ta.”
Tiết Ninh nắm lấy tay áo Tần Giang Nguyệt, muốn hắn trốn trước, xem mình có thể chống đỡ được đến khi Mộ Không Du và đại trưởng lão đến không.
Chắc chắn không thể đến muộn hơn so với trong sách gốc.
Về phần nguồn linh lực của Tần Giang Nguyệt thì không cần bàn cãi, những người đại năng như hắn dù cho tới chân tường cùng ngõ hẹp cũng có cách vay mượn sức mạnh, nhưng cái giá phải trả chắc chắn rất lớn, nếu không Tần Giang Nguyệt đã không từ chối sử dụng nó trong sách gốc.
Về lý do hiện tại hắn phải sử dụng, Tiết Ninh không muốn suy nghĩ quá kỹ.
Tần Giang Nguyệt không hồi đáp Tiết Ninh, chỉ là nắm lấy tay nàng và dẫn nàng từng bước lùi lại.
“Hãy tìm cơ hội nhảy vào hồ, đừng ló ra.”
Hồ Kính có thể tồn tại đến ngày nay, không bị Ma thần ghét bỏ kiếm tiên phá hủy, có thể thấy rằng đối phương không thể phá hủy.
Quan sát Ma thần nhìn hồ Kính với ánh mắt chán ghét, biết hắn ta đã nhớ đến đối thủ cũ.
“Ẩn náu ở đây có chút thông minh, nhưng cũng rất ngu ngốc.”
Ma thần Trường Thánh giơ cao cánh tay, khói đen bốc lên, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ hồ Kính.
“Nhảy vào đi!”
Tần Giang Nguyệt lợi dụng cơ hội đẩy Tiết Ninh xuống hồ, Tiết Ninh không chịu, nhưng lúc này sức mạnh của hắn rất lớn, toàn thân bùng nổ ra khí thế đáng sợ của kiếm ý, vết m.á.u trên trán hóa thành ấn kiếm màu vàng, kiếm Diệt Ma xuất hiện trong tay hắn, vẻ nghiêm nghị và sắc bén đó khiến Tiết Ninh trước khi rơi xuống hồ tưởng rằng mình thực sự đã thấy kiếm tiên huyền thoại.
Kiếm tiên đã rơi vào quên lãng biết bao nhiêu năm rồi.
Thời đại quá xa xưa, chẳng ai biết hắn ngày xưa ra sao.
Chỉ có danh hiệu của hắn lưu truyền đến ngày nay.
Hóa Kiếm Thanh Diệu Tiên Tôn.
Tiết Ninh chìm xuống hồ, lại có cảm giác như mình có thể tự do thở dưới nước.
Nàng không hề cảm thấy ngột ngạt, cũng không vùng vẫy, mở to mắt nhìn bóng dáng chân quân Triều Ngưng đang cầm kiếm bay lên trên mặt nước trong xanh.
Nàng đã nhiều lần nảy sinh ý nghĩ này: Giá như có thể lại nhìn thấy Tần Giang Nguyệt dùng kiếm đối địch thì tốt biết mấy.
Không ngờ lại thành hiện thực vào lúc này.
Cuối cùng nàng cũng biết được tại sao Tần Giang Nguyệt lại có linh lực trở lại.
Nước hồ Kính liên tục bay về phía hắn, nhập vào kiếm Diệt Ma.
Đó là kiếm bảo của kiếm tiên, nếu hồ Kính thực sự là do nguyên thần của Hóa Kiếm Thanh Diệu Tiên Tôn hóa thành thì quả thực có thể hiểu được nó sẽ cung cấp sức mạnh cho kiếm Diệt Ma.
Tần Giang Nguyệt với tư cách là chủ nhân hiện tại của kiếm Diệt Ma, có thể mượn sức mạnh này cũng là điều bình thường.
Nhưng Ma thần Trường Thánh lại nheo mắt, tỏ vẻ suy tư khi nhìn thanh kiếm quen thuộc được hồ nước bổ sung sức mạnh.
“Đã thế này rồi vẫn còn muốn bảo vệ người khác sao.” Ma thần lộ ra nụ cười đầy m.á.u me, mắt hắn ta đỏ rực, trán hai bên có cái sừng giống như sừng rồng, sừng lóe sáng như điện chạy qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-79.html.]
Hắn ta khoanh tay, dễ dàng tung ra một làn khói đen, Tần Giang Nguyệt phải dùng hết sức lực để chống đỡ.
Rốt cuộc là không còn kiếm cốt, vỡ hết linh phủ, linh lực không phải từ bản thân mà đến, cưỡng ép dùng kiếm đã là việc trái với thiên đạo, có thể chặn được làn khói đen này đã là phép màu.
“Vẻ bề ngoài này thật sự có chút giống kẻ thù đáng c.h.ế.t của ta.”
Lông mi của Tần Giang Nguyệt run run, vẫn cố gắng đứng vững bằng lưỡi kiếm.
Hắn nhắm mắt lại, chỉ định cầm cự một lúc để Ma thần chơi đùa đủ rồi đi, miễn là Tiết Ninh và Tiên phủ không sao là được.
Nhưng điều khiến hắn lo lắng nhất đã xảy ra.
So với hắn, có vẻ Ma thần quan tâm đến Tiết Ninh hơn một chút.
“Nữ nhân mà ngươi đang bảo vệ, có vẻ quen mắt.”
Tiết Ninh ở dưới nước nhưng lại có thể nghe rõ tiếng nói của Ma thần, nàng mở to mắt, ánh mắt kỳ lạ chạm vào ánh mắt Ma thần Trường Thánh.
Chỉ một cái nhìn đã khiến nàng suýt nữa mù mắt, Ma thần bộc lộ một nụ cười ngộ nhận.
“Ồ, ta biết chuyện gì xảy ra rồi.”
… Xin chào, ngươi biết điều gì? Có thể tiết lộ một chút được không?
Tiết Ninh bản năng lặn sâu hơn vào nước, nhưng Ma thần chỉ cần giơ tay lên là muốn hút nàng ra khỏi nước.
“Mang về chơi.”
Trường Thánh lơ đãng nói một câu đã quyết định số phận của Tiết Ninh.
Tiết Ninh: “…” Đây là chuyện gì vậy??
Tại sao Ma thần lại thấy nàng quen mắt?
Nàng và nguyên chủ trông gần như giống hệt nhau, chỉ có những điểm khác biệt nhỏ, nhưng trong sách gốc không thấy nguyên chủ có bất kỳ liên quan gì đến Ma thần, cho đến c.h.ế.t nàng cũng chưa từng thấy mặt nhân vật cao cấp của Ma tộc, sao đến lượt nàng lại thay đổi?
Còn có điều gì sâu xa mà sách gốc không mô tả không?
Tiết Ninh không muốn đi, dốc sức chống cự, thà c.h.ế.t trong hồ cũng không chịu ra ngoài.
Trường Thánh khó chịu cất tiếng “Chậc”: “Không muốn c.h.ế.t thì mau ra đây, trong lúc ta còn thấy ngươi thú vị.”
Tiết Ninh chỉ muốn khạc vào mặt hắn ta.
Ngươi mới thú vị ấy!
Ai là đồ chơi của ai chứ!
Nàng chưa kịp đắn đo có nên bộc lộ suy nghĩ thật trong lòng hay không, Tần Giang Nguyệt đã giải quyết rắc rối thay nàng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hồ Kính dâng lên như sóng thần, nhấn chìm vị trí của Ma thần, kiếm quang như sấm sét chẻ nát bầu trời, sự biến đổi của phong ấn cuối cùng cũng thu hút sự chú ý của Mộ Không Du và Nhiếp Bàn, hai người nhìn nhau một cái, đều do dự không dám tiến gần vì sợ va chạm giữa ma khí và kiếm quang.
Tiết Ninh ở trong hồ Kính là người duy nhất có thể thấy rõ những gì đang xảy ra.
Lúc trước Ma thần còn ung dung tự tại bị nước hồ bao vây, kiếm Diệt Ma suýt chút nữa đã đ.â.m vào tim hắn ta.
“Ngươi vẫn còn sức mạnh như vậy.”
Cuối cùng Trường Thánh cũng thu lại vẻ mặt đùa cợt, tay nắm chặt lưỡi kiếm Diệt Ma đang chảy m.á.u xanh.
Hắn ta nổi giận, không còn đùa vui nữa, một cú đẩy Tần Giang Nguyệt ra xa, ma khí xâm nhập cơ thể hắn, dù bị bệnh lại làm tổn thương đến nhân vật cao nhất của Lục giới, cuối cùng vẫn là thất bại.
Mộ Không Du và Nhiếp Bàn lợi dụng cơ hội tiến vào chiến trường, che chở Tần Giang Nguyệt đang hấp hối phía sau.
Tiết Ninh không thể ngồi yên không làm gì, nhưng nàng không ló mặt khỏi mặt nước mà dùng linh lực kéo Tần Giang Nguyệt, người đang nằm bất động bên bờ xuống hồ.
Nước nhấn chìm nam nhân đang nhắm nghiền đôi mắt, hôm nay hắn mặc áo đen, tóc dài xõa xuống, ngọc quan trên đầu vỡ vụn, trông như một con búp bê tinh xảo không hề có dấu hiệu của sự sống.