Xuyên Thành Vị Hôn Thê Chưa Cưới Của Nam Phụ - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-04-22 22:01:53
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Không Du nhận ra thì sao chứ? Điều đó không hề ngăn cản ý định thử thách của nàng.

Dù phải tan xương nát thịt cũng không để ông ta dễ dàng thành công!

Sao Ma thần không đánh ông ta đến mức không thể xuống giường được nhỉ! Ma thần Trường Thánh thật vô dụng!

Vừa nghĩ về Ma thần trong lòng, Ma thần bất ngờ xuất hiện.

Trong khoảnh khắc đó, nàng gần như nghĩ Ma thần là loại thú triệu hồi nào đó, không thể tin nổi nhìn khí đen ngầu đánh lui Mộ Không Du vốn tự phụ và kiêu ngạo.

Mộ Không Du...

Ừm, lão ta cũng có một số điểm đáng lưu ý, trước khi chạy trốn còn không quên kéo theo nàng.

Nàng bị ôm vào lòng, vẫn có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh của ông ta.

“Ma thần.”

Mộ Không Du ngước nhìn Ma thần đã làm vỡ tan ngói lưu ly của Pháp Các, lần này Ma thần xuất hiện thật là đình đám.

Hắn ta có đôi mắt tím và mái tóc dài, trên đầu mọc đôi sừng giống như sừng rồng, mặc một thân áo đen, khói đen bao quanh, ung dung ngồi trên thú cưỡi.

Thú cưỡi của hắn ta có khuôn mặt người nhưng lại mọc đôi tai chó, hình dạng như quái vật, phía trên hai tai còn quấn vài con rắn xanh, rắn xanh thè lưỡi le lưỡi, phát ra tiếng xì xì, dọa người không thôi.

Đó là Xa Bỉ Thi, nó đến đâu như chính Ma thần hiện diện.

Tai trái của Xa Bỉ Thi thiếu một góc, đó là vết thương do kiếm tiên trong sách gốc để lại.

Chỉ có thể làm tổn thương nó và Ma thần, trong khoảng này chỉ có Hóa Kiếm Thanh Diệu Tiên Tôn mới làm được.

Sau này còn có một Tần Giang Nguyệt nữa.

Tiết Ninh cắn môi đẩy Mộ Không Du ra, cùng Tiểu Quy vội vàng lùi lại, muốn lợi dụng cơ hội này để trốn thoát.

Nhưng mục đích của Ma thần đến đây không phải là Mộ Không Du.

“Con kiến nhỏ chạy đâu đấy? Ta đến đây là để đưa ngươi về chơi với thần hộ pháp dưới trướng ta, mau đến đây.”

Lời vừa dứt, rắn xanh quấn quanh tai Xa Bỉ Thi bỗng vọt ra, lao về phía Tiết Ninh.

Tiết Ninh lập tức lấy ra Ngọc Cốt Hoa Chi, tụ tập vô số linh lực phóng ra từ đó, từng cái một chính xác đánh trúng rắn xanh đuổi theo.

Rắn xanh giãy giụa một lúc, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, so với Xa Bỉ Thi, tu vi của nàng vẫn còn quá thấp.

Ngược lại là Ma thần Trường Thánh thấy pháp khí của nàng, ngạc nhiên một chốc, lại bật cười.

“Pháp khí này thật đặc biệt.” Hắn ta cười to: “Đưa đến đây để ta xem kỹ.”

Ngọc Cốt Hoa Chi trong tay Tiết Ninh lập tức bay về phía Ma thần, đó là pháp khí mà Tần Giang Nguyệt giúp nàng tinh luyện, tu sĩ làm sao có thể bỏ pháp khí bản mệnh của mình? Nàng tuyệt đối không sẽ giao nó ra.

Mộ Không Du đã quan sát toàn bộ quá trình, trước kia ông ta thực sự lo lắng Tiết Ninh có liên hệ với Ma tộc, nhưng bây giờ xem ra, dù Ma thần giao tiếp với nàng có vẻ kỳ lạ, Tiết Ninh luôn đang phản kháng, không giống như đang thông đồng với đối phương.

Mộ Không Du là một người kiêu ngạo, tính tình mạnh mẽ lạnh lùng, đối với vợ con cũng vô cùng xa cách, không khác gì các đệ tử bình thường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Người như vậy dù biết khoảng cách sức mạnh với Ma thần rất lớn, nhưng cũng không dễ dàng chịu thua.

Ma thần Trường Thánh thích nhất là xem những người như thế này bại trận và vùng vẫy, giống như Tần Giang Nguyệt, nhìn hắn trước khi c.h.ế.t chịu đủ mọi đau khổ và tuyệt vọng, thực sự mang lại cho hắn ta niềm vui lớn.

Mộ Không Du hét lên với Tiết Ninh: “Đến đây!”

Tiết Ninh không chút do dự, nắm chặt Ngọc Cốt Hoa Chi chạy đến bên cạnh ông ta, hai người cùng nhau đối địch vẫn không phải là đối thủ của Ma thần.

Trường Thánh cười càng thêm vui vẻ: “Trước kia luôn thắc mắc nữ nhân nhân loại có gì thú vị, đáng để tốn công như vậy? Bây giờ nhìn thấy nữ nhân nhân loại trông như ngươi, có lẽ chỉ là giỏi hơn các nữ nhân khác một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vi-hon-the-chua-cuoi-cua-nam-phu/chuong-85.html.]

Lại nói đến vẻ ngoài, vậy có thể không đánh đố nữa không, nói rõ ràng ra đi, họ - những người trông như nàng - còn có bao nhiêu người đã làm gì khiến hắn ta hứng thú đến thế?

Mộ Không Du chẳng buồn nghe Ma thần nói nhảm nữa, đây là Vô Tranh Tiên Phủ, là niềm tự hào cuối cùng của nhân loại, không thể để Ma thần giẫm đạp như vậy.

Ông ta nhíu mày, hai tay tập trung linh lực, tấn công về phía Ma thần trên không, nhưng bị một tấm chắn đánh trả lại.

“Không biết tự lượng sức mình.” Trường Thánh cười một cách quái dị, ánh mắt đảo qua lại giữa Mộ Không Du và Tiết Ninh: “Lại đến thêm chuyện thú vị đi nào.”

Tiết Ninh thầm nghĩ không ổn, nhưng lần này mục tiêu của đối phương không phải là nàng.

Chỉ thấy Ma thần tung ra khói đen tấn công Mộ Không Du.

Mộ Không Du đã có vết thương trên người từ trước, dù đã cố gắng phản kháng, cuối cùng vẫn bị Ma thần chiếm được thế thượng phong.

Vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Mộ Không Du kích hoạt đại trận bảo vệ núi của Vô Tranh Tiên Phủ, đại trận này do các tiên nhân trong hai giới trước kia hợp lực xây dựng, vẫn có một số tác dụng đối với Ma thần.

Trường Thánh mang theo một tia hứng thú, ung dung rời đi.

“Hãy nhìn xem vị chủ nhân tốt của các ngươi, thực sự là giấu đi một bộ dạng tốt đẹp như thế.”

Rõ ràng Ma thần nhận ra Mộ Không Du và Tiết Ninh không hợp nhau.

Người trước rất khinh thường người sau, chỉ là trong lúc đối mặt với kẻ thù chung mới miễn cưỡng hợp tác.

Mọi thứ hoàn hảo của Mộ Không Du khi đối đầu với Ma thần cũng trở nên không đáng kể.

Ma thần có thể vạch trần bất cứ điều gì, hắn ta khiến cho bộ mặt cẩn trọng của Mộ Không Du bị lộ ra trước mặt người mà ông ta ghét nhất, khiến ông ta cảm thấy xấu hổ.

Niềm vui khi nghĩ về sự khó chịu của ông ta khiến cho chuyến đi này của hắn ta cảm thấy xứng đáng.

“Ngày khác sẽ quay lại tiếp tục chơi.”

Trường Thánh đã đi, mà Tiết Ninh dưới sự sắp xếp cố ý của hắn ta, chứng kiến hào quang tắt lụi, râu tóc Mộ Không Du biến mất, một khuôn mặt rạng rỡ ánh sáng xuất hiện trước mặt nàng.

… Ở đây chẳng có lão già nào cả.

Chỉ có một mỹ nam.

???!

Tu sĩ thường sẽ dừng già nua về ngoại hình khi lên kỳ Trúc Cơ, mãi mãi trẻ trung.

Tuy nhiên cũng có một số trường hợp đặc biệt, chọn giữ vẻ ngoài già dặn hơn.

Chắc chắn Mộ Không Du không phải lên Trúc Cơ khi đã lớn tuổi, vậy là hắn ta phải là trường hợp sau.

Nhưng bây giờ râu của hắn ta đã mất, lông mày và mắt cũng thay đổi, điều không thay đổi là đôi mắt đen như mực và mái tóc bạc.

Hắn ta che ngực, nhìn Tiết Ninh, có thể thấy được, trong khoảnh khắc Tiết Ninh nhận ra diện mạo thật của hắn ta, ánh mắt hắn ta chứa đầy sát ý sâu sắc.

Tiết Ninh lập tức lùi lại, cắt đứt mọi liên hệ: “Chuyện này là Ma thần làm, không phải ta, oan có đầu nợ có chủ, ngươi là người của chính đạo, không nên làm loạn.”

Vừa nói xong nàng đã phát hiện cơ thể Mộ Không Du cũng có sự thay đổi, cổ họng lờ mờ hiện lên màu xanh nhạt, có gân tĩnh mạch trườn lên cánh tay hắn ta, uốn éo không hề đáng sợ, thậm chí còn có chút vẻ đẹp u ám kỳ quái.

Đồng tử của Mộ Không Du càng đen hơn, hắn ta đứng vững, từng bước đi về phía Tiết Ninh, Tiết Ninh nuốt nước bọt, mắt trợn tròn.

“Ngươi đã thấy tất cả.” Nam nhân tóc bạc quỷ dị nói: “Ngươi đã phát hiện ra bí mật của ta.”

Tiết Ninh giơ tay, chống vào n.g.ự.c hắn ta để ngăn hắn ta tiến thêm, lại nhấn mạnh: “Chuyện đó là do Ma thần làm, không phải ta, ta không thấy gì cả, cũng không biết gì.”

Lời hứa có vẻ không mấy hiệu quả, Mộ Không Du mạnh mẽ tiến lên, tay Tiết Ninh từ từ không chống đỡ nổi mà lùi lại.

Nàng nhìn vào đôi mắt quyến rũ đó ở khoảng cách gần, buộc phải nhận ra, vị đại năng đã cai trị Vô Tranh Tiên Phủ bấy lâu năm này trông có vẻ không hẳn là người.

Loading...