"Chính mà, với bà nội của Thiên Bảo chồng đuổi ngoài, Thiên Bảo là trẻ con ba, con hết." Sau đó, Dương Dương đánh một cái.
Dường như Thư Nhan Dương Dương như , bây giờ còn đơn giản chuyện hai đứa bé đánh nữa : "Trẻ con sẽ lừa , nếu con trai của cô do cô , thì chắc chắn thằng bé từ cô, lưng bàn tán chuyện đời tư của khác cũng cách dạy dỗ , hơn nữa tò mò, cô mấy thứ lung tung từ ?"
Mẹ Dương Dương đánh giá Thư Nhan, xác định là hấp dẫn như lời đồn, nhưng cũng truyền đến cảm giác khó coi, thật cô cũng Thư Nhan, Thư Nhan đến chuyện nhà bếp với v.ú nuôi Ngô ở nhà trẻ, cô cũng một bên, điều cô luôn luôn tiến lên đằng , dù như thế nào nếu cô, thì bây giờ Dương Dương vẫn ăn cơm trưa đầy đủ và no bung, cho nên trong lòng của cô cũng cảm kích cô.
"Hai ngày nay thật sự đúng, cô là... Vì đắn mới đuổi khỏi nhà, nên một dẫn hai... đứa bé dốc sức việc tại Nam Thành. cũng chỉ hai câu với bà nội thằng bé, thật gì với khác cả, thể đứa bé vô tình . Dương Dương, con nhanh xin bạn Thiên Bảo ." Mẹ Dương Dương kéo Dương Dương để giảm bớt lúng túng.
Cô ấp a ấp úng, Thư Nhan tin chắc câu nguyên gốc càng khó mở miệng hơn, cô nheo mắt , là con rệp nào bịa đặt lưng đây?
" ai với cô?" Thư Nhan hỏi thẳng.
TBC
"Chuyện ..."
"Cô yên tâm, sẽ là cô , cuối cùng thì ai bịa đặt chuyện lưng thôi." Trong đầu của Thư Nhan hiện lên mấy cái tên, nhưng cảm thấy thể lắm.
"Vậy cô cũng đừng là đấy. Chu Hồng đó, cô ? Nhà của cô ngay ở khu chung cư nhỏ của chúng , lúc cô về chuyện đó với của , còn nữa... Người ở tầng cũng ." Mẹ Dương Dương kiểm tra cơ thể Dương Dương, xác định tổn thương chỗ nào, đó đợi Thư Nhan dỗ Thiên Bảo xin , dẫn con rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-122.html.]
Không A Nhạc tới một Chu Hồng, ba thật sự đúng là cá mè một lứa, thật khiến buồn nôn.
Dọc theo đường , Thiên Bảo chút im lặng, khi đón Diệp Thanh Thanh xong, Thiên Bảo mới nhỏ giọng hỏi: "Mẹ, ba ? Đã lâu ba chẳng đến thăm con."
Trẻ con bệnh quên, cô cũng chuyện ly hôn với Thiên Bảo, chia ở với cô, nhưng vẫn nhớ chút gì, dù nhớ cũng hiểu.
"Ba đang ở Tây Thành, đợi ... Lúc con lớn lên, sẽ dẫn con đến thăm ba." Thư Nhan nên để giải thích cho đứa bé nhỏ như thế hiểu, nên chỉ thể kéo dài thời gian , đợi khi bé lớn hơn một chút sẽ ba ly hôn, thể ở cùng nữa, lúc đó đương nhiên sẽ tìm ba nữa.
Một bên, Diệp Thanh Thanh vẫn lên tiếng, giống như Thiên Bảo, con bé cũng nhớ kỹ chuyện và cũng một chút gì đó về ly hôn, thế nào là ba cần nữa, huống hồ Diệp Chí Cường cũng đối xử nào với đứa con gái tên Diệp Thanh Thanh , cho nên con bé nhớ đến ba của một chút nào, ngược , con bé còn hy vọng cả đời thấy .
Cô dẫn con về nhà, cầm tài liệu mà lúc ông Hồ đưa cho cô , chuyện cô quan tâm nhất là A Nhạc, cũng xem kỹ tài liệu của Chu Hồng, bây giờ cũng cần ngắm nghía cẩn thận hơn, hiện tại cô đang ở chung cư bên đường Bắc Thành, cũng xem là một chung cư nhỏ tệ, chồng của cô là một lãnh đạo nhỏ trong nhà máy may trang phục, tên nhà xưởng khá quen?
Thư Nhan nghĩ lâu, mới nhớ xưởng chẳng do Trương Bách Tông sáng lập ? Vì thế nên chồng của Chu Hồng mới nhờ A Nhạc nhà máy trang phục ?"
Ông Hồ thật giỏi, chỉ điều tra quan hệ giữa A Nhạc và Trương Bách Tông, mà còn điều tra bằng chứng chồng của Chu Hồng là túi tiền kiếm lời riêng giữa hai đó, cố ý xử lý một ít quần áo chuyển sang hàng nhái, trong nhóm xử lý hàng là em trai của Chu Hồng, cuối cùng quần áo rơi cửa hàng Chu Hồng và xem là quần áo thời trang nam cao cấp xa xỉ bán .
Hèn gì, cô một lãnh đạo nhỏ trong xưởng tiền mà đổi phòng, còn mở cửa tiệm cho vợ , thì tiền đều từ đó mà .