"Em... em xin , em cố ý lén chị chuyện , nhưng gần đây em trai em em gái , nên trong nhà mua nhà cho em , em em đưa một vạn, nhưng em lấy nhiều tiền như chứ, em... em thật sự nên thế nào nữa."
Một vạn? Năm 92, bắt một cô gái mới hai mươi tuổi đưa cho một vạn, vô lý như mà cha cô cũng thể .
Trước đây Thư Nhan thấy Oánh Oánh mang đồ ăn trưa đến thì cô cũng chỉ nghĩ gia đình cô khó khăn, nhưng ngờ bởi vì tính gia trưởng của cha cô .
"Cha em sinh em và nuôi em, chứ em trai em sinh em nuôi em cả. Khi cha em già , em hiếu thảo đủ phần của là , tại em nuôi cả em trai em chứ. Đừng ngu ngốc, bọn họ quan tâm đến em , nên em tự nghĩ cho bản , cuộc đời em là do em tự quyết định." Thư Nhan vỗ vỗ vai Oánh Oánh," Cha em tiền lương của em ?
Oánh Oánh lắc đầu: "Lương cơ bản với phụ cấp em cho bọn họ , còn tiền hoa hồng thì em ."
"Vậy thì đừng nữa, em về với bọn họ là ở đây trợ cấp lương thực, sẽ ăn ở đây, đó tự ngoài mua đồ ăn về, cả ngày em chỉ ăn bánh bao với rau , em xem gầy thế nào , nếu còn gầy hơn là chị cần em nữa đấy."Thư Nhan cố ý dọa cô : "Đừng nhắc tới tiền hoa hồng, cứ để dành cho bản , hiếu thuận thì trong tương lai sẽ , còn bây giờ lúc."
Thật Oánh Oánh cũng nghĩ như từ lâu, nếu thì cô cũng sẽ giấu giếm chuyện tiền hoa hồng, chỉ là do cô hạ quyết tâm thôi.
"Bà chủ, chị thể giữ tiền giúp em ? Mẹ em sợ em chạy nên giữ chứng minh thư của em ." Oánh Oánh nhạt: "Em còn sổ tiết kiệm, để tiền ở nhà cũng an , ngộ nhỡ em lấy thì sẽ còn tệ hơn nữa."
"Được , em thể tự giữ một nửa, còn một nửa chị giữ cho. Nếu em việc dùng thì cứ lấy ở chỗ chị, còn nếu dùng tới thì cứ tiếp tục để dành. Khi nào cưới sẽ dùng của hồi môn." Thư Nhan trêu ghẹo .
Oánh Oánh ngượng ngùng : "Còn sớm mà, lúc em chuyện với chị Tú Tú, chị khi kết hôn độc lập về tài chính, thể giơ tay xin tiền của đàn ông ."
"Ý đúng, ai cũng bằng bản , nên tiết kiệm thêm một chút tiền riêng của , đây đều là công sức của em mà." thấy tiếng chuông cửa Thư Nhan liền ngẩng đầu , Trương Hoa Tú về, tay còn cầm một bó hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-134.html.]
"Oa, hoa quá!" Oánh Oánh thấy bó hoa lớn của Trương Hoa Tú, ánh mắt ghen tị: "Còn Trần Phi mắc cỡ, đây là điều ?
Trương Hoa Tú lườm cô một cái, đó ngượng ngùng : "Em định với cha , nếu họ đồng ý thì bọn em sẽ quyết định tết."
"Cũng khá đó." Thư Nhan thật sự vui mừng cho Trương Hoa Tú.
Buổi tối, khi Trương Hoa Tú về nhà thì cha cô ngủ , cô gõ cửa.
"Tìm cha chuyện gì ?" Ngô Tú Nguyệt khỏi bếp hỏi.
TBC
"Em chuyện thông báo." Trương Hoa Tú mím môi .
Bố Trương, Trương, Trương Hoa Phong và Ngô Tú Nguyệt ở mặt Trương Hoa Tú, bốn bọn họ chằm chằm Trương Hoa Tú.
"Con , chuyện gì ?" Mẹ Trương kinh ngạc cô .
"Con đối tượng , tên là Trần Phi, là nhà thiết kế ở cửa hàng quần áo con đang việc, con tệ, con đưa nhà về nhà cho xem." Nói xong, Trương Hoa Tú chờ đợi phản ứng của cha cô.
"Cái gì mà đưa về nhà . Cả nhà còn quê ở , gia đình gì, lương hàng tháng là bao nhiêu và bao nhiêu tuổi." Mặc dù vẫn luôn thúc giục con gái tìm đối tượng, nhưng cô thật sự tìm nhanh như , điều khiến các bậc cha lo lắng.
"Anh đến từ tỉnh Xuyên, năm nay hai mươi chín tuổi, hơn con một tuổi, độ tuổi phù hợp. Anh cao 1m75, con 1m65, chiều cao phù hợp. Về ngoại hình thì chắc chắn vượt qua bài kiểm tra. Anh nghiệp cấp hai giống con, mất khi còn nhỏ, bố tái hôn, tình cảm giữa hai cha con vẫn bình thường, nhiều năm liên hệ với . Anh sẽ định cư luôn ở Nam Thành nên sẽ mua nhà ở gần đây, hiện tại chấm một căn nhà ở Nam Thành, chỉ cần con gật đầu là sẽ mua ngay, còn về lương hàng tháng thì là nhà thiết kế của cửa hàng con, còn là cổ đông nữa nên lương cũng ít." Trương Hoa Tú hết những gì về cho .