Trương Hoa Tú tan về nhà thì thấy cả nhà ở phòng khách đợi cô , dọa cô sợ hết hồn.
"Sao ạ?"
"Con đây, xuống." Mẹ Trương vô cùng nghiêm túc bảo Trương Hoa Tú xuống, đó nghiêm túc : "Người , ngóng giúp con, xem như là một trai chí vươn lên, hút t.h.u.ố.c lá uống rượu ngoài chơi bời gái gú, là một đắn."
"Mẹ, điều tra ." Tú Tú vui .
"Con gái của yêu, tìm hiểu chút thì ?" Mẹ Trương liếc xéo cô một cái: "Bản con coi trọng ? Nếu thật sự coi trọng, thì dẫn về ăn một bữa cơm ."
"Mẹ, đồng ý?" Trương Hoa Tú thì vui mừng, thấy mặc dù ba Trương gật đầu nhưng cũng lắc đầu, cắn môi : "Vậy cuối tuần thì ?"
Trương Hoa Tú và Trần Phi thể là thần tốc, Chủ Nhật gặp mặt, nhận sự đồng ý của vợ, ngay lập tức mua nhà ở thủ đô Nam Thành.
Anh mượn của ít tiền, mua một căn nhà chín mươi mét vuông, đợi Trương đề cập, Trần Phi để Trương Hoa Tú tên căn nhà, điều khiến cho ba Trương Trương càng hài lòng, bọn họ lấy đồ cưới chuẩn cho con gái để bọn họ lắp đặt thiết trong nhà.
"Wow, tốc độ của chị Tú Tú ghê hồn quá!" Trong lòng Oánh Oánh cực kỳ hâm mộ, hâm mộ cô tìm đàn ông , mà là hâm mộ cặp đôi Trương Hoa Tú ba của cô yêu thương thật tình.
"Sau em cũng sẽ hạnh phúc." Hai mắt Trương Hoa Tú cong lên: "Bà chủ , cuối năm em đính hôn, đến lúc đó thể mời chị đến ăn tiệc ?"
"Vậy chắc chắn sẽ , chị cũng xem như là một nửa bà mối, chuẩn xong đùi gà ." Thư Nhan : "Ngoại trừ việc vui , hôm nay còn một chuyện sẽ khiến em vui vẻ."
Hai nghi ngờ Thư Nhan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-136.html.]
"Phát lương nha!" Tiệm của Thư Nhan sẽ phát tiền lương ngày mười lăm mỗi tháng, tương đương với dồn nửa tháng, chuyện chủ yếu là đề phòng công nhân đột nhiên từ chức, dồn nửa tháng, ý định rời sẽ , cô thể tuyển thế chỗ, nếu lấy lương ngày mai đến nữa, Thư Nhan sẽ luống cuống.
TBC
"Hôm nay là ngày mười lăm ? Em chả nhớ ngày tháng." Hai mỗi ngày, chẳng nhớ tới ngày tháng.
cũng thể nào quên thật , chỉ là ý nhắc tới mà thôi, đó Tú Tú lấy hết tiền lương, Thư Nhan kết toán cho cô ngày mười chín, ngày hai mươi bắt đầu tính .
Tối hôm qua Thư Nhan tính xong tiền lương, bày quyển sổ ở mặt hai tính nữa: "Tháng hai ngày mười một, bởi vì mới khai trương cộng thêm hoạt động, chị tính luôn cả chuyên cần cho các em, cộng thêm tiền trợ cấp ăn uống, tổng là một trăm lẻ bốn, công của Tú Tú vốn là 23. 565, trích phần trăm 235. 65, tổng cộng là 339. 65, tính là ba trăm bốn mươi đồng. Tổng công của Oánh Oánh là 17. 435, trích phần trăm 174. 35, tổng cộng 278. 35, tính là hai trăm bảy mươi chín đồng, tiền lương đều ở đây, hai em đối chiếu ."
"Không cần , chúng em tin bà chủ." Trương Hoa Tú và Oánh Oánh đều lắc đầu.
Thật hai đều nhớ công của , tiền lương bao nhiêu trong lòng đều hiểu rõ, khiến hai ngờ chính là tháng ngày mười một , bà chủ cũng tính chuyên cần cho hai .
"Được , hai đối chiếu phần của ." Thư Nhan phát tiền lương chuẩn đó cho hai , ngoài mỗi còn thêm một bao lì xì: "Tháng khai trương hai cũng cực khổ, đây là tiền thưởng, đều cùng cố gắng, tranh thủ lấy tiền lương cao hơn."
"Cảm ơn bà chủ." Hai cầm bao lì xì, vui vẻ giống như ăn Tết .
Trong mỗi bao lì xì đều đựng một trăm đồng, Thư Nhan hào phóng, mà là tháng quả thật vất vả, hai cũng cực kỳ tự giác, hơn bảy giờ sáng đến, đó vẫn luôn bận rộn nghỉ ngơi đến chín giờ, bao xì lì là Thư Nhan cam tâm tình nguyện mà cho.
Trương Hoa Tú ngoài ăn cơm, Oánh Oánh lấy tiền lương lúc sáng , chỉ giữ 104, tiền trích phần trăm và tiền thưởng giao hết cho Thư Nhan: "Bà chủ, tiền của em chị giữ , chỉ cần phát tiền lương cơ bản cho em là ."
Chuyện rõ lúc , Thư Nhan gật đầu, nhận tiền, lấy quyển sổ ghi nhớ , đó để Oánh Oánh ký tên , cô tin Oánh Oánh, về mặt tiền mặt vẫn nên cẩn thận sẽ hơn.
Thời gian như thoi đưa, đến tháng Mười Hai , thời tiết dần chuyển lạnh, trong tiệm của Thư Nhan lên trang phục mùa đông, quần áo mùa thu bất ngờ bán chạy, thể là hot.