Người nghèo khó thì bà cụ lo lắng liệu cô nhắm tiền của Phương Trạch Vũ . Nghe thấy là còn giàu hơn cả Phương Trạch Vũ, bà cụ lo lắng liệu cô thật lòng với Phương Trạch Vũ .
"Năm nay cháu ba mươi lăm . Dây dưa lâu . Nếu như thể kết hôn thì kết hôn sớm ." Bà cụ cảm thấy thanh niên thời đại khác hẳn với thời các cụ ngày xưa. Nào là tuyên bố tự do yêu đương, yêu hoài yêu mãi mất cả tình yêu. Ly hôn cũng nhiều. Nào là theo đuổi tình yêu đích thực. Không thể hiểu nổi. Tóm , bà cảm thấy thể sống yên là nhất.
"Không vội." Ban đầu, tưởng sẽ theo đuổi lâu, Thư Nhan mới đồng ý. Còn tính đến cả trường hợp nếu như các con đồng ý, Thư Nhan sẽ nhận lời . Anh sẵn sàng cho kháng chiến trường kỳ. Thậm chí nghĩ cả tới trường hợp Thư Nhan sẽ đợi các con học xong đại học mới nhận lời . Hoàn thể nào ngờ Thư Nhan đồng ý nhanh chóng như thế. Như bây giờ quá , thể hấp tấp .
Anh sốt sắng, bà cụ nóng ruột mấy cũng vô ích. Dù chăng nữa, hai thành đôi thì bà cụ đổi thái độ với Thư Nhan. Không vì điều gì khác, chỉ mong cô thể đối xử với Tiểu Vũ.
Thư Nhan khóa cửa chuẩn về nhà. Ra ngoài cửa thì gặp bà cụ.
"Tối nay ở đây ?" Bà cụ tít mắt, hỏi.
TBC
Thư Nhan ngẩn . Không ngờ bà cụ bắt chuyện với cô.
"Vâng. Bên còn nhiều đồ đạc dọn dẹp xong. Đợi bọn trẻ nghỉ là thể tới ở một thời gian. Căn viện mát mẻ hơn nhà lầu." Thư Nhan nhoẻn đáp lời.
"Chứ còn gì nữa. Thanh niên bây giờ cứ thích ở nhà cao tầng, chứ bà thấy nhà kiểu vẫn là nhất, đằng đằng đều sân, quá rộng rãi."
Bà cụ quan sát Thư Nhan kỹ càng, cô gầy rộc so với gặp , da cũng trắng nhợt nhiều. Cô đang mặc một chiếc áo đầm màu hồng phấn, buộc tóc đuôi ngựa và đôi xăng đan cao gót. Nếu cô sinh con thì chắc chắn sẽ nghĩ cô là gái chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-280.html.]
Ngoại hình gì để bới móc. Nếu chỉ dựa ngoại hình thì mặt Phương Trạch Vũ còn xứng với . Tuổi tác? Nghe Tiểu Vũ mới hai mươi sáu tuổi. Phương Trạch Vũ thì ba mươi sáu. Cách mười tuổi tròn. Tính cũng là nhà gái chịu thiệt. Tiền bạc thì càng . Có nhà ở dinh thự Nam Phủ, căn viện ba trăm ba mươi ngàn mua là mua liền, còn buồn chớp mắt. Nghe công ty còn ăn nên . Ngẫm nghĩ, ngoài việc hai đứa con thì những khía cạnh khác là Tiểu Vũ xứng với .
"Bà nội ơi, bà việc gì ạ?" Thư Nhan thấy bà cụ cứ cô chằm chằm, cũng năng gì.
"Hả? Không gì. Sau , chúng là hàng xóm láng giềng , thời gian rảnh thì qua nhà bà chơi." Bà cụ Thư Nhan với vẻ mặt hiền từ.
"Vâng, thời gian rảnh nhất định sẽ qua chơi." Thư Nhan chào bà cụ về.
Bà cụ nghĩ những gì trong đầu thì Thư Nhan , quan trọng nhất là Phương Trạch Vũ nghĩ thế nào. Đừng là bà cụ bà nội ruột, ngay cả là bà nội ruột, nếu chung sống hòa thuận, Thư Nhan cũng sẽ bắt chịu tủi để lấy lòng bà .
Hai đứa trẻ về đến nhà, thấy Thư Nhan là lập tức chạy ùa đến hỏi xem đám hoa và hành trồng lúc trưa nay sống . Thiên Bảo còn tưới nước nhưng Thư Nhan ngăn .
"Trời sắp tối . Sáng mai hãy ." Thư Nhan phòng tắm gội, quần áo xong xuôi thì : "Gần đến thi cuối kỳ . Thanh Thanh chuẩn thế nào?"
Thanh Thanh chăm học, cô bé bắt kịp tiến độ của các bạn cùng lớp chỉ trong thời gian một học kỳ. Hiện tại, thành tích học ba môn chính đều khá. Nhất là Ngữ văn, hầu như đều thể đạt điểm tuyệt đối. Hai môn Ngữ văn và Toán cần học bồi dưỡng nữa, chỉ còn lớp học thêm tiếng Anh. Ngoài , còn học cả múa và chơi đàn piano. Nghe giáo viên lớp học ngoại khóa , Thanh Thanh năng khiếu với đàn piano, đề nghị Thư Nhan cho nghỉ lớp múa để tập trung học chơi piano.
bản Thanh Thanh thích múa hơn. Thư Nhan ép buộc cô bé từ bỏ môn múa để chuyên tâm chơi đàn piano. Ai cũng sở thích là giáo viên nhất. Câu hề sai. Thế nào là sở thích? Chẳng là vì thích nên mới học ? Cô bé học gì cứ tự học. Miễn thể kiên trì là Thư Nhan thấy vui lắm .
"Đợt thi thử, chắc vấn đề gì to tát, nhưng con sẽ cố gắng ôn tập." Thanh Thanh đưa bài thi thử cho Thư Nhan xem. Ngữ văn 98 điểm, tiếng Anh 99 điểm, Toán kém hơn một chút, 95 điểm.