Mấy hôm nay, khuôn mặt Hồ Thụy Tuyết đầy mệt mỏi bước công ty, cả sô pha chút sức lực: "Thế mà Quý Phàm Sinh đến tim trai và ba tớ. Ánh rõ ba tớ thích , hiện tai trừ trai tớ , ba và họ hàng chuyện tớ tái hôn, cứ luôn khen ngợi , tớ thì kém hơn bao nhiêu chứ? Cứ sợ tớ gả ? Không đúng, là bọn họ hồ đồ, một như tớ vốn dĩ cần kết hôn."
Điều kiện của Quý Phàm Sinh , hai nhà tương đương, dáng cao, học thức cũng cao, trái tim đối với Hồ Thụy Tuyết đổi, mỗi đến nhà họ Hồ đều là bác trai dài bác gái ngắn, còn kiên nhẫn cẩn thận đối với Đóa Đóa, khó trách ba Hồ lòng.
"Hay xuống chuyện nghiêm túc với ba ."
"Đã , giảng mãi thông. Nói và sống chung thử, là nhiều năm như gặp thẻ cảm giác cũng khác. Thích thích bản tự ? lúc một chuyên gia nghiên cứu bệnh tự kỳ, tớ tính đưa Đóa Đóa đến gặp, chuyện công ty lẽ phiền đến ." Hô Thụy Tuyết cảm thấy ba cần bình tĩnh .
"Cậu yên tâm . Chuyện Đóa Đóa còn quan trọng hơn." Thư Nhan cảm thấy ba Hồ Thụy Tuyết quá vội vàng .
lúc Hồ Thụy Tuyết đưa Đóa Đóa nước ngoài, hoa hồng đến công ty , ít nhân viên nữ trong công ty cảm thấy thất vọng, dù hoa đó cũng thật sự xinh , Thư Nhan tan còn đùa với Phương Trạch Vũ: "Nhờ phúc của Hồ Thụy Tuyết, mấy hôm nay ngày nào em cũng mang một bó hoa hồng về nhà, trong tiểu khi còn cho rằng đưa, cô gái nào cũng hâm mộ em cả."
Cô chỉ là trêu ghẹo Phương Trạch Vũ, kết quả hôm cũng thấy một bó hoa tươi to, mặc dù 999 đóa hoa chấn động như nhưng cũng 99 đóa, lễ tân mập mờ : "Lần cho giám đốc Hồ mà là cho giám đốc Thư đó."
TBC
Thư Nhan mở tấm thiệp thấy , bất đắc dĩ , cô thật sự chỉ là đùa Phương Trạch Vũ thôi, ngờ đưa hoa đến.
Không giống Hồ Thụy Tuyết, cô công khai yêu đương với Phương Trạch Vũ, hoa đưa đến cũng giống , tất cả trong văn phòng đều chúc phúc, Thư Nhan ôm hoa về văn phòng, nhờ Giang Bội lấy bình hoa cắm hoa, cô xuống lầu tìm Phương Trạch Vũ.
"Nhanh, nhanh lên, hình như là cô chủ đến."
Những vốn dĩ ngã đông ngã tây lập tức thẳng lên, mấy hai bên cửa chờ Thư Nhan cửa, nghênh ngang chào.
Thư Nhan sửng sốt, đó hỏi: "Ông chủ của ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-322.html.]
"Ông chủ trong văn phòng."
Vừa dứt lời, Phương Trạch Vũ từ bên trong , thấy trong mắt Thư Nhan tràn đầy kinh ngạc, đây vẫn là đầu tiên đến công ty.
"Sao đến đây?"
"Chưa từng đến xem công ty của em nên đến đây xem thử, đến đây dạo." Thư Nhan thẳng đến bên cạnh Phương Trạch Vũ, những đàn ông thấy nháy mắt và chuyện phiếm.
"Không chuyện gì ?" Phương Trạch Vũ bốn phía xung quang, mở trừng đôi mắt, những đến xem ồn ào lượt giải tán: "Người của chúng ở công nhiều thời gian lắm, cho nên công ty khá nhỏ. Cũng gì , thì chúng đến văn phòng ?"
Văn phòng việc của Phương Trạch Vũ đơn giản như Thư Nhan nghĩ, tùy tiện thoáng qua, hỏi: "Ngày hôm nay em chỉ đùa với , hôm nay thì thôi , đừng tặng nữa, quá lãng
"Không lãng phí, tặng cho như thế nào thể là lãng phí, ngốc, hiểu điều , tiếp tục cải tiến." Phương Trạch Vũ ảo não, lúc thấy Thư Nhan cầm hoa về nhà, là Hồ Thụy Tuyết cho, cũng nghĩ nhiều vẫn là do quá ngu ngốc.
"Thật sự cần. Anh cứ giống như đây khá ." Thân là phụ nữ, Thư Nhan đương nhiên thích hoa hồng, nhưng mỗi ngày một bó thì cần thiết, hơn nữa, đây Phương tạch Vũ khá , mỗi cho dù nơi nào công tác đều sẽ quên con và cô, chọn quà cũng tâm, một hoa thể so sánh .
Sau khi chuyện vài câu ở văn phòng của xong, Thư Nhan tự về công ty.
Cửa văn phòng Hồ Thụy Tuyết đang mở, Thư Nhan khẽ cau mày. Trong văn phòng của cô và Hồ Thụy Tuyết nhiều tài liệu mật nên thời điểm bọn họ ở trong văn phòng thường sẽ khóa cửa , thậm chí hai cũng mở cửa văn phòng của , hỏi Giang Bội mới thì Hồ Thụy Dương đến đây.
Hồ Thụy Tuyết ở đây, đến đây gì?
Thư Nhan gõ cửa, bước : "Giám đốc Hồ, Sao hôm nay rảnh rỗi đến đây thế?"