Mẹ Hồ lau nước mắt, nắm lấy tay cô: "Lần thật sự nhờ cô, nếu cô gọi cho , cũng Tiểu Tuyết gặp chuyện . Uổng cho còn nghĩ là tệ, cũng may Tiểu Tuyết theo . Nếu sống chung với , là kẻ đầu sỏ hại Tiểu Tuyết ."
"Dì , dì đừng như . Con dì cho Tiểu Tuyết. Hơn nữa, Quý Phàm Sinh ngụy trang quá sâu, ai thể ngờ là như ." Ngay cả cô lúc đầu cũng cảm thấy ngoại hình của Quý Phàm Sinh .
Ba Hồ Hồ tới, Hồ Thuỵ Dương một tiếng với họ . Thư Nhan chắc chắn tìm Quý Phàm Sinh. Cô gì thêm, sai thì trả giá, theo đuổi mà chuyện thế , thật kinh tởm.
Bên , Phương Trạch Vũ đập Quý Phàm Sinh một trận, chọn phần đau nhất cơ thể và xảy vấn đề gì đánh . Bên họ đào tạo chuyên môn, tới bệnh viện sẽ tra .
Sau đó, của Hồ Thuỵ Dương tiếp quản chuyện , Phương Trạch Vũ lo nữa. Anh đưa về công ty, giữa đường thì gọi cho Thư Nhan: "Người cả chứ?"
"Không , nghỉ ngơi vài ngày là , còn bên ?"
"Người của Hồ Thuỵ Dương tới , chuyện đó thì tin họ sẽ tự xử lý."
"Hôm nay thật cảm ơn . Nếu giúp, cũng thể tìm nhanh như ." Trong lòng của Thư Nhan đến giờ vẫn còn sợ.
"Nói cảm ơn với gì." Phương Trạch Vũ vui.
TBC
Thư Nhan miễn cưỡng nhếch khóe miệng, cố tình tức giận để dịu tâm trạng của . Cô trò chuyện với vài câu thì cúp máy.
Hồ Thuỵ Tuyết mãi cho tới bảy giờ tối mới tỉnh , thấy Hồ và Thư Nhan ở đây, cô chợt thấy ấm ức mà bật .
Lần cô thật sự doạ một phen.
"Không , ." Mẹ Hồ ôm Hồ Thuỵ Tuyết một chút, nhẹ nhàng vỗ lưng cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-332.html.]
Thư Nhan khỏi phòng bệnh, lúc thì cần khác.
Hồ Thuỵ Dương mang vẻ mệt mỏi trở về: "Tiểu Tuyết tỉnh ?"
"Vừa mới tỉnh, cô đang chuyện với ." Thư Nhan tìm ghế xuống: "Anh xử lý Quý Phàm Sinh thế nào?"
"Vậy trong nữa." Hồ Thuỵ Dương xuống cạnh Thư Nhan, nhưng chừa trống một cho một : "Trong căn biệt thự của Quý Phàm Sinh phát hiện nhiều than củi và một tấm di chúc. Vậy mà tên súc sinh đốt than tự sát với Tiểu Tuyết."
"Anh điên ư?" Giọng của Thư Nhan đanh , nghĩ tới đây là bệnh viện nên kiềm chế giọng : "Có điên ?"
"Anh quả thật điên . tìm điều tra thì mới , tiền sử bệnh tâm thần ở nước ngoài. Mắc chứng rối loạn ảo tưởng nghiêm trọng, sẽ tưởng tượng một , đó giao lưu với cô , rõ ràng Tiểu Tuyết chính là mà tưởng tượng. Anh giả bộ quá , chúng cũng phát hiện vấn đề." Hồ Thuỵ Dương nheo mắt, họ . Ba của Quý Phàm Sinh chẳng thể , nhưng thời gian , Quý còn thường qua với nhà họ Hồ, hiển nhiên là cưới Hồ Thuỵ Tuyết.
Khi đó, Hồ còn Quý sáng suốt, sẽ là một bà chồng . Bây giờ xem , chuyện cơ bản hẳn là thế.
"Nếu là bệnh tâm thần, thì trực tiếp đưa tới bệnh viện tâm thần là . Một bệnh nhân tâm thần sống bên ngoài, gây nguy hiểm nghiêm trọng đến an cá nhân của đám đông, ?" Hồ Thuỵ Dương mỉa, nhà họ Quý? Bây giờ cũng nhà họ Quý năm xưa, họ dám lừa dối để cưới thì chuẩn để chịu cơn thịnh nộ của nhà họ Hồ.
Thư Nhan phản đối, nếu đến muộn chút nữa, cô dám tưởng tượng Hồ Thuỵ Tuyết sẽ .
Cô ở bệnh viện ba ngày, cơ thể cũng gì. trong lòng Hồ Thuỵ Tuyết vẫn ám ảnh, cần bác sĩ tâm lý giúp hồi phục. Chuyện của công ty cũng đè lên của Thư Nhan. Chuyện thì gì để , cô chỉ hy vọng cô thể mau chóng khoẻ .
Trải qua chuyện , Hồ Thuỵ Tuyết nhờ Phương Thạch Vũ tìm cho hai vệ sĩ, một trong đó chính là đội trưởng bảo vệ. Khi đó là đầu tiên xông qua, một tay kéo cô dậy. Sau đó đ.ấ.m một cú Quý Phàm Sinh. Cảnh tượng đó thường xuyên hiện trong tâm trí của Hồ Thuỵ Tuyết. Cho dù Phương Thạch Vũ chân khập khiễng, cô vẫn yêu cầu bảo vệ.
Nhà họ Hồ và nhà họ Quý coi như chính thức đoạn tuyệt, Quý Hồ Thụy Tuyết trưởng thành, kết quả vì con trai mà chuyện lừa hôn .
"Dù thế nào cũng sẽ tha cho bọn họ." Nghĩ đến Tiểu Tuyết tổn thương, Hồ tức đến mức run rẩy: "Bà con vấn đề, lừa ai thế? Làm mà tình hình thể của con ?