"Trở về hỏi xem biệt thự nào đang bán ." Cô quyết định mua một căn, kiếm tiền để tiêu thì kiếm tiền gì.
"Anh hỏi , còn vị trí nhất nữa, nhưng vẫn còn vài nơi lệch một chút." Những biệt thự tầm nhất phân chia, họ đến muộn.
"Lệch một chút cũng , miễn là thể thấy biển." Hơn nữa lệch một chút cũng chuyện , khách du lịch ít sẽ yên tĩnh hơn.
Hai đang tán gẫu ngắm hoàng hôn, đột nhiên Thư Nhan hỏi: "Ngày mai sẽ kết hôn, căng thẳng ?"
"Căng thẳng." Phương Trạch Vũ cảm thấy bây giờ còn căng thẳng hơn cả lúc kẻ địch chĩa s.ú.n.g .
Thư Nhan hít sâu một : "Đột nhiên em cảm thấy khó thở."
Hai đưa mắt , liền tâm trạng tiếp, vì thế cùng trở về tập luyện quy trình, ngày mai tuyệt đối xảy sai sót, nếu sẽ mất mặt mặt tất cả bạn bè họ hàng.
Ngày 6/4 bầu trời quang đãng, biển xanh mây trắng, một ngày như Thư Nhan và Phương Trạch Vũ chính thức nên duyên vợ chồng sự chúc phúc của tất cả bạn bè và .
Cuối cùng Thư Nhan cũng thấy chiếc nhẫn mà Phương Trạch Vũ thiết kế, ở giữa là kim cương thật lớn chắc hẳn cỡ năm cara, ở hai bên một chiếc kim cương nhỏ hình trái tim, ở mặt trái còn khắc tên của hai bọn họ.
"Thích ?"
Ánh mắt Thư Nhan chứa đựng nước mắt mỉm gật đầu: "Thích, em vẫn bao giờ với , thể gặp là em cảm thấy may mắn. Có thể gả cho là em cảm thấy hạnh phúc."
TBC
"Rõ ràng là do may mắn nên mới thể gặp một như em." Hai thẹn thùng hôn một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-388.html.]
"Chị họ Thư Nhan hạnh phúc thật đấy, kim cương cũng lớn thật." Em họ hâm mộ: "Anh ba, chiếc nhẫn đắt ? Không về của em thể mua nổi ."
Thư Kiến Dương vỗ lấy đầu cô : "Chăm chỉ học tập , thi đậu đại học là thể tìm một thể mua cho em một chiếc nhẫn kim cương thật lớn."
Lý Miêu Miêu ở bên cạnh cũng mỉm , chiếc nhẫn kim cương lớn như ít nhất cũng cả mấy trăm nghìn tệ. Nếu như chỉ mỗi tiền lương thôi khả năng cả đời cũng đều mua nổi.
Anh họ cả ở bên cạnh bĩu môi một chút: "Còn chút tiền đó thôi , gì đặc biệt hơn chứ?" Chỉ đáng tiếc giọng chua đến tận trời.
Đừng là mỗi cô em họ đến ngay cả Lâm Tuệ và Trương Hoa Tú cũng cực kỳ cảm thấy hâm mộ từ sâu trong nội tâm, ai mà ngóng trông một hôn lễ như chứ.
Sau khi hôn lễ kết thúc, bọn họ ăn uống ở gần bãi biển, ăn xong còn thể chơi đùa ở bờ biển nữa. Ông cụ và bà cụ đều theo họ dạo quanh vài vòng, đối với đất liền mà thì ngắm biển là một chuyện cực kỳ hiếm gặp. Đặc biệt là những thích ở quê quán tất cả bọn họ đều là đầu tiên ngắm biển nên chờ đến khi trở về cũng đủ để cho bọn họ khoe khoang cả một năm trời.
"Mọi chụp ảnh ?" Thư Nhan tìm hai phim để ghi bộ hành trình trong lễ cưới, đây cũng là ký ức cực kỳ quý giá về . Ngoài cô cũng tìm thêm hai nhiếp ảnh gia để bắt những khoảnh khắc nhất chụp cho bọn họ. Hiện tại còn để cho bọn họ chụp ảnh giúp cho ban bè thích nữa.
Có thể chụp ảnh càng , ông bà cụ đều ở bãi biển chụp hai tấm ảnh, lúc nhận ảnh chụp mà giống như nhận bảo bối.
Sắc trời cũng dần tối, đoàn trở khách sạn ăn uống, bây giờ mới chính là bữa tiệc rượu thật sự.
Thư Nhan và Phương Trạch Vũ đều một chiếc xe riêng, Lý Miêu Miêu đang mang thai nên xe buýt thoải mái, cô cùng Thư Kiến Dương xe con của bọn họ, em họ cũng ké đây.
"Năm ngoái thật sự bận nên chẳng nghỉ mấy ngày ở cùng chị dâu của em , tuần trăng mật cũng . Vừa lúc hôm nay tới bờ biển nên bọn đang tính toán ở đây chơi thêm mấy ngày." Thư Kiến Dương kế hoạch của cho Thư Nhan .
"Tình cảm thật đấy, biệt thự chỗ em ở nhiều phòng nên với chị dâu ba thể chọn một phòng. Lúc nghỉ phép là thoải mái nhất, còn các loại hải sản nữa." Dù Thư Nhan cũng thích nơi , cô còn đang dự định mua một căn biệt thự ở đây nữa.
Em họ thấy cũng nhịn hỏi: "Chị họ, em thể ở đây chơi thêm mấy ngày ? Đến lúc đó em cùng ba trở về."