Nhan Tuyết ! Nói Nhan Tuyết thì thể vài , nhưng mà Tiêm Nhan, Tiêm Tuyết còn Đoá Nhan mấy thương hiệu cái nào là nổi tiếng, phụ nữ nào mặc quần áo của Tiêm tuyết, giày của Đoá Nhan.
Tiệc đầy tháng kết thúc, Thư Nhan luôn cảm thấy ánh mắt của Thư Kiến Dương cô là lạ.
"Anh em như gì?"
"Nhan Tuyết là em mở ?" Thư Kiến Dương hỏi.
"Là em và Thụy Tuyết cùng mở, Hồ Thụy Tuyết, gặp qua ." Thư Nhan còn tưởng là chuyện gì.
TBC
"Anh vốn dĩ còn cho là lợi hại, so sánh với em thật sự chẳng là cái gì." Thư Kiến Dương cảm thán, ở quê nhà mà Thư Nhan mở công ty lớn như , chắc chắn sẽ nghĩ cách đến tìm Thư Nhan công ty hoặc là vay tiền.
"Việc thì bỏ , đừng với khác, cũng cần với ông nội bà nội."
"Yên tâm , thì sớm ." Thư Nhan khẽ, chính là bởi vì cô tin tưởng ba cho nên mới mời đến Nam Thành uống rượu.
Thư Kiến Dương liền dặn dò Lý Miêu Miêu, bảo cô đừng với bất kì ai, kể cả là nhà cô.
Sau khi tiễn Thư Kiến Dương , cuộc sống của Thư Nhan trở bình thường, mỗi ngày đều dành cho công việc và chăm sóc con cái.
Thanh Thanh và Thiên Bảo thích Tiểu Bảo, mỗi ngày việc đầu tiên khi trở về chính là Tiểu Bảo, nhất là Thiên Bảo, Thư Nhan vốn cho rằng sự tò mò của bé trôi qua thì sẽ để ý đến Tiểu Bảo nữa, ngờ kiên nhẫn với đứa em trai cực kỳ, em luôn ở bên cạnh dỗ dành, hề chê phiền.
"Thiên Bảo là một trai ." Phương Trạch Vũ cảm thấy bầu khí trong nhà bây giờ .
"Em cũng ngờ, , từ nhỏ Thiên Bảo ông bà nội chăm sóc, cưng chiều coi trời bằng vung. Lúc đó em đưa bọn trẻ đến bên cạnh, hễ ý là nó lăn đất, em uốn nắn lâu mới đấy, thật ngờ bây giờ thằng bé hiểu chuyện như ." Thư Nhan vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-399.html.]
"Người đều con sinh bản tính ban đầu vốn lành và lương thiện. Trẻ con gì, tất cả đều là do lớn dạy gì nó học nấy." Phương Trạch Vũ luôn cho rằng cha là thầy nhất của con cái, đầu thấy Thư Nhan đang ăn cà chua, khỏi nhíu mày,"Buổi tối em ăn cái ? Lát nữa ăn cơm tối?"
"Không . Lát nữa em vẫn sẽ ăn một chút, ăn cơm sữa . Đợi đến khi em cai sữa giảm cân." Tiểu Bảo sắp bốn tháng, Thư Nhan định cho Tiểu Bảo b.ú đến sáu tháng cai sữa.
Cô cảm thấy cho con b.ú lâu, nhưng Phương Trạch Vũ cảm thấy thời gian ngắn, trẻ con bình thường đều b.ú đến một tuổi, nhưng Thư Nhan quyết định nên cũng gì thêm.
"Mẹ ơi, Tiểu Bảo đang với con ."
Nghe thấy tiếng kêu của Thiên Bảo, Thư Nhan : "Tiểu Bảo thích con nên mới với con đấy."
Mỗi ngày đều trôi qua trong tiếng vui vẻ của bọn trẻ, đến sáu tháng, Thư Nhan cai sữa cho Tiểu Bảo, cô sợ sẽ đành lòng khi thấy con , lúc năm nay công ty sẽ tổ chức một show diễn ở nước ngoài, một Hồ Thụy Tuyết quá bận rộn, nên Thư Nhan cùng cô nước ngoài.
Có con thật thể nào yên tâm việc, lên máy bay Thư Nhan chịu nổi trở về.
"Có cô nỡ ?" Hồ Thụy Tuyết thấy Thư Nhan yên.
"Đương nhiên, luôn là tự chăm sóc, đột nhiên xa như thế trong lòng cảm thấy trống trải quá." Thư Nhan chút sốt ruột.
"Bình thường, khi con lớn hơn một chút sẽ thôi."
Thư Nhan lắc đầu, việc thể đợi con lớn sẽ chứ. Chỉ thể rằng tấm lòng của dành cho con vẫn luôn ở đó, nhưng thể cản trở sự trưởng thành của con, cho nên cô luôn giữ tấm lòng trong lòng và âm thầm chăm sóc cho con .
"Không chuyện nữa, hãy về chương trình , mẫu diễn tập như thế nào ?"
Ngoài việc quảng cáo trong nước, Tiêm Nhan còn đầu tư nhiều quảng cáo ở các nước láng giềng Trung Quốc, nổi tiếng ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương. Năm ngoái, họ tài trợ cho hai bộ phim ở nước A và một bộ phim trong đó giành giải thưởng trang phục nhất. Vì thế đạt một tiếng tăm trường quốc tế, nên năm nay mới thể thuận lợi tổ chức một chương trình thời trang ở nước ngoài.
Nhà thiết kế chính vẫn là Hạ Nhu, trong hai năm nay cô liên tục nhận nhiều giải thưởng trường quốc tế, cũng xem như là nhà thiết kế chút danh tiếng.