"Đồng Đồng đang học múa ạ." Diệp Thanh Thanh lắc đầu: "Con học thêm , học năng khiếu ạ."
"Đương nhiên học từ từ , khi nào con kịp chương trình một trong ba môn thì sẽ đăng ký lớp năng khiếu cho con. Lúc nãy thấy con vui lắm mà, tự dưng nữa?"
"Mẹ nuôi con và em trai nữa mà, vất vả lắm."
Thư Nhan ngờ Diệp Thanh Thanh từ chối vì lý do , lòng xót xa: "Đừng lo, nuôi nổi con và em mà, học gì cứ với . một điều rõ với con, một khi con chọn học cái gì thì nhất định kiên trì tới cùng, bỏ giữa chừng, nhớ ?"
"Con nhất định sẽ kiên trì ạ." Diệp Thanh Thanh toe toét: "Con cũng học múa."
"Ừm, khi nào con theo kịp việc học tập sẽ đăng ký ngay." Thuở nhỏ Thư Nhan học múa mấy ngày, thấy quá cực khổ nên mới mấy ngày nằng nặc chịu , Diệp Thanh Thanh sẽ kiên trì bao lâu.
Hai đứa bé quen với việc cơm tối của khác , Diệp Thiên Bảo tự cầm cái muỗng nhỏ ăn ngon lành, thỉnh thoảng liếc mắt Thư Nhan: "Mẹ ơi, thịt ngon quá, ăn ạ?"
Thư Nhan nghiến răng, thằng nhóc c.h.ế.t dẫm , hiếu thảo ngay lúc chứ, ngoài mặt còn giả vờ vui mừng: "Cảm ơn Thiên Bảo, cơ mà ăn , con mau ăn ."
Mỗi như , Thư Nhan thấy bản thật sự chịu đựng nổi nữa, cái bụng đói cô run rẩy, tim đập nhanh, sức, trong đầu lúc nào cũng bỏ cuộc. Cô nhà bếp và phòng khách hơn mười , cuối cùng gương mỡ bụng.
Phải kiên trì thôi, kiên trì là chiến thắng, là thể mặc váy , tất cả sẽ hâm mộ mày, kiên trì thôi...
Không tối nay trằn trọc mãi ngủ , lúc buồn ngủ thời trời sáng. Thư Nhan rửa mặt bằng nước lạnh, ngoài mua đồ ăn sáng, tới tiệm ăn sáng lấy một ly sữa đậu nành tu ừng ực. Cô đói bụng cả một buổi tối, chẳng ngủ chút nào, lúc nãy bộ tới đây còn thấy chân nhẹ bẫng, phiêu phiêu cơ mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-61.html.]
Ăn sáng xong, cuối cùng cũng chút cảm giác về con , Thư Nhan xong xuôi bèn đưa hai đứa con học, tình cờ Lâm Tuệ cũng ở đây.
"Đang tìm chị đây." Thư Nhan mỉm gọi Lâm Tuệ: "Trước đây con gái ở nông thôn chỉ theo bà nội nó, học tập theo kịp bạn cùng lớp nên đăng ký lớp học thêm cho con bé. Nghe Đồng Đồng nhà chị cũng học thêm đúng , ở thế? Để xem ."
"Không xa, ở ngay khu chung cư trường đấy, lập bởi các giáo sư già về hưu của đại học Nam Thành, dạy bài bản lắm, nhiều đăng ký ở đó. sắp , thế , chiều đón con dẫn chị nhé?" Lâm Tuệ , thể trò chuyện với Thư Nhan quá lâu nên xong .
Không ngờ là giáo sư về hưu của đại học Nam Thành, tối xem thấy vấn đề gì thì đăng ký cho con gái luôn.
Đưa Diệp Thiên Bảo học xong, Thư Nhan xem nhà mà tìm ông Hồ, cuối cùng ông cũng ở nhà.
"Ôi chao! Cô Thư, đang định chút nữa tìm cô đây." Ông Hồ thấy Thư Nhan bèn mời cô .
"Sao ? Có tiệm nào ở mặt tiền bán ?" Nếu phù hợp thì mua hai căn, buôn bán định gom tiền mua hai miếng đất khai hoang ở ngoại ô, sẽ chia cho hai đứa con mỗi một nửa, xem như phụ lòng hai đứa.
"Hiện tại nhà bên cho thuê, mỗi tháng hơn 1000. gà đẻ vàng mà, ai mà chịu bán." Hai ngày qua, ông Hồ bôn ba khắp đường Nam Tây thành, nhờ đủ loại quan hệ mà vẫn ai bán. Người xưa câu một cửa hàng nuôi ba đời, cửa hàng ăn phát đạt thì ai chịu bán chứ?" tìm một cửa hàng quần áo nhượng , cô xem ?"
Thư Nhan thất vọng, ban đầu cô ôm quá nhiều hi vọng . Mua nhà nào dễ, dù đồng ý bán cô cũng xem xét cẩn thận.
"Vị trí thì ? Chủ bên đó định nhượng thế nào?" Phần lớn buôn bán đều thuê nhà, Thư Nhan thấy chỉ cần vị trí thuận lợi, chủ nhà cũng dễ chịu thì thuê mặt tiền mở tiệm cũng .
TBC
Cửa hàng mặt tiền mà ông Hồ tìm vị trí thuận lợi, qua ngã tư hai, ba phút là tới. Tổng cộng hai gian, cộng 100 mét vuông, ngặt nỗi trang phục họ bán khó tả, nhỉ, cảm giác rẻ tiền.
Đường Nam Tây thành là phố trung, cao cấp, tới đây dạo phố phần lớn là những thuộc gia đình khá giả hoặc là phụ nữ tự lập. Bản vị trí của cửa hàng quần áo vấn đề, nếu bán đồ giá rẻ thì nên mở ở con phố sầm uất. Rất nhiều cửa hàng quần áo cạnh hẻm mà, mở ở đó thì thuận lợi mấy.