Trong đó khá nhiều mẫu trùng với chị đồng hương, nhưng vì hai họ ở cùng một thành phố nên cũng chẳng . Tiếp theo là vấn đề về giá.
"Lần chúng nhập nhiều hàng như , thể lấy giá ưu đãi ?" Chị đồng hương kéo Thư Nhan qua đây nhập hàng chung là vì mục đích đây.
" , tiệm của mới mở, cần thêm nhiều hàng, nếu cửa hàng thể lấy giá ưu đãi thì sẽ đến lấy hàng tiếp." Thư Nhan ở một bên phụ họa, thể tiết kiệm bao nhiêu thì bấy nhiêu, gần đây xuất một lượng vốn lớn, cái gì cũng suy tính kỹ càng.
"Hai cô định nhập bao nhiêu hàng." Bà chủ cửa hàng hỏi.
Cửa hàng của Thư Nhan mới mở, thể bán bao nhiêu thì vẫn , chắc là sẽ lấy một ít hàng size nhỏ và size , size lớn chỉ lấy một bộ. Chủ yếu là vì bây giờ khách hàng chuộng gầy, những mập ít, nhưng thể lấy tất cả các loại size vì lỡ như khách hàng mua size lớn thì ? Giả như thể bán thì cô sẽ giữ mặc, hoặc là bán hạ giá cũng . Cô cũng từng là các loại hoạt động giảm giá điên cuồng oanh tạc, cho nên cô tin bán hàng.
"Bao giờ thì tiệm em khai trương?" Chị đồng hương hỏi Thư Nhan đang chọn đồ.
"Chắc là ngày hai mươi tháng á chị. Đợi đến khi nào về Nam thành tìm coi ngày." Thư Nhan cảm thấy là mê tín, bởi vì ăn thì nên tin tưởng một chút.
"Đừng lấy thêm trang phục mùa hè nữa, lấy ít đồ mùa thu , chủ yếu là xem đồ mùa đông như thế nào. Em cái áo len , quá mỏng , thực tế lắm."
Không thực tế ? Thư Nhan mấy chiếc áo cardigan, cảm thấy cũng khá là hữu dụng đó chứ. Vào cuối thu trời sẽ chuyển lạnh, nhất định cần đến áo khoác ngoài. Những chiếc áo dệt kim khá đơn giản, dễ phối với các loại quần hoặc váy. Đến mùa đông thì dùng nó áo khoác đệm, mặc thêm một lớp áo hoặc áo bông thì sẽ .
"Với mấy cái màu kén da quá em cũng đừng lấy quá nhiều." chị đồng hương chỉ những bộ quần áo màu sắc quá tươi sáng tay Thư Nhan: "Mặc dù năm nay chuộng màu , nhưng năm thì chắc đến lúc bán thì tự xử lý đó nha."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-75.html.]
Đừng nghĩ rằng các chị em của những năm thập niên chín mươi ưa chuộng thời trang, ai cũng yêu cái , hơn nữa theo đuổi thời trang là bản chất của phụ nữ. Đặc biệt là ở Nam thành rộng lớn , một nơi luôn dẫn đầu trong xu thế thời trang. Những kiểu dáng trông vẻ hợp mode năm nay nhưng sang năm chắc thịnh hành, đến lúc đó chỉ thể xả lỗ vốn.
Thư Nhan chị chỉ dạy tận tình bèn gật đầu, nhưng mà những loại quần áo sáng màu nào nên nhập thì vẫn nhập, thể để cửa hàng chỉ ba màu trắng đen hồng đơn điệu.
Mới ban đầu Thư Nhan còn nghĩ tiền nhập hàng hóa sẽ tốn quá nhiều tiền, kết quả cô phát hiện còn quá non nớt trong chuyện buôn bán. Mỗi kiểu sẽ ít nhất ba đến năm màu, mỗi màu sẽ vài size, tóm mỗi kiểu dáng sẽ từ năm đến hai mươi chiếc. Cô nghĩ sẽ chọn bao nhiêu, nhưng cuối cùng đến lúc thanh toán hơn mấy trăm bộ.
Thư Nhan mua nhiều quần áo, nên chủ cửa hàng ngõ ý sẽ giúp đỡ vận chuyển, chi phí cô tự chịu, và càng thể khất nợ tiền hàng. Phải là những ăn buôn bán ở thời còn cao tay hơn nhiều.
"Chị , hôm nay em cảm ơn chị nhiều. Nói gì thì , em mời chị ăn một bữa cơm mới ." Thư Nhan theo chân chị đồng hương qua mấy cửa hàng nữa, để nhập hàng mà để giới thiệu cho cô , tiện bề đến đó lấy hàng.
"Không , chị để bắt kịp chuyến xe về Ôn Huyện, nếu chậm chân thì ngày mai mới chuyến khác. Để lúc khác nha, cơ hội gặp." Chị đồng hương nhẹ nhàng phất tay.
Bây giờ điện thoại nên thật sự bất tiện, Thư Nhan đang xem xét nên mua một chiếc beeper , dù cũng dễ liên lạc hơn.
Quay về bãi đậu xe, Tài xế cổng đợi bọn họ . Bác tài là một bụng, thấy Thư Nhan tay xách nách mang bèn chạy qua giúp cô để đồ trong cốp xe.
"Mấy A Lạc vẫn ?" Theo như kế hoạch thì bọn họ chỉ mua những loại kiểu dáng mới, đáng lý sớm hơn cô chứ.
TBC
"Vẫn , nhưng chắc sắp đó."
Thư Nhan đưa cho bác tài một chai nước giải khát: "Bác tài, chừng khi nào thì bác nhận một cuốc mới? Bác điện thoại ? Lần tìm bác đây?"