Hơn bốn giờ sáng, chợ quần áo mở cửa, ba nhanh chóng vọt tranh giành hàng, kinh nghiệm đầu, Thư Nhan giành ít quần áo ý, năm giờ sáng, Thư Nhan chỗ chị cả đưa cô nhập hàng.
Việc kinh doanh ngày hôm qua cho Thư Nhan tự tin lớn, lấy hàng bảo thủ như nữa, đặc biệt quần jean và áo cao bồi, bán thật sự , Thư Nhan lấy ba mươi bộ, năm mươi bộ.
"Sao hả? Hàng dễ bán đúng ? Lần với cô cô còn tin." Bà chủ cửa hàng bán sỉ thấy Thư Nhan mua nhiều như , .
" tin, nếu cũng sẽ lấy, cũng là bởi vì đầu tiên mở cửa hàng, nắm chắc mới lấy ít, tới đây còn bàn với cô chuyện , chỗ cách đây xa, cho nên tới sẽ gọi điện thoại thẳng tới đây, cô giao hàng cho ?" Trên đường Thư Nhan hỏi hai , bọn họ đều một tuần hai , cô sức nhập hàng như , một tuần một là cực hạn .
"Đương nhiên là thành vấn đề." Bà chủ vui vẻ đồng ý.
Thư Nhan tới mấy cửa hàng khác những lời như , chủ yếu là mấy món đồ hót, bán tương đối nhanh, cô chỉ cần gọi điện thoại là giao hàng, cũng cần đột nhiên chạy tới Hàng Thành nhập hàng như hôm nay.
Trên đường trở về, Thư Nhan thật sự sức để chuyện, cả đường đều ngủ về tới Nam Thành, chín giờ, Thư Nhan thở phào một , gọi hai Trương Hoa Tú và Oánh Oánh đang quét dọn tới lấy quần áo.
TBC
"Chị mang về ít quần áo, mau phân loại với chị." Chỉ trong một lát mua nhiều quần áo, cũng thời gian phân loại hàng.
"Bà chủ, chị lấy thêm thật nhiều đồ mới." Oánh Oánh mở túi , là những bộ quần áo cô từng thấy.
"Thấy nên lấy, mau phân loại , chị kết hợp." Thư Nhan uống một ngụm nước ấm, tham gia phân loại hàng.
Treo tất cả hàng mới lên, bổ sung thêm những bộ quần áo ngày hôm qua bán hết, trong lúc đó ngừng khách , Thư Nhan dứt khoát chỉ để hai phát tờ rơi ở bên cạnh cửa hàng, những còn đều ở trong cửa hàng giúp đỡ.
Bận rộn một hồi xong, Thư Nhan thấy khách, với Trương Hoa Tú một tiếng, kho hàng, trải một cái túi da rắn lên mặt đất xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-cua-nam-chinh-nha-giau/chuong-91.html.]
Cô còn nghỉ ngơi sẽ thật sự gục ngã mất.
Nghỉ ngơi một tiếng, cuối cùng cơ thể cũng dễ chịu hơn một chút, Thư Nhan nhờ Tú Tú mua cơm trưa, còn thì bắt đầu ghi sổ sách ở quầy thu ngân.
"Bà chủ, kinh doanh nha!" A Lạc lắc m.ô.n.g .
"Cũng , vẫn kém hơn cô." Thư Nhan gập quyển sổ , tiện tay đặt trong ngăn kéo, nhạt : "Sao hôm nay thời gian rảnh tới đây chơi?"
Sau khi Thư Nhan mở cửa hàng quần áo nữ, A Lạc cũng hề tới đây, đụng cũng lời nào, Thư Nhan lười để ý tới cô , thì , cô cũng sẽ qua bên đó.
"Ngày hôm qua thấy kệ để hàng của cô đều bán hết sạch, thể so sánh với cô, chúng cũng coi như là hàng xóm, cô cũng truyền chút kinh nghiệm ." A Lạc dựa quầy thu ngân, hai mắt đảo qua đảo trong cửa hàng.
"Cũng cô , bất cứ việc gì, trong ngành cô là , còn nhờ cô chỉ bảo hơn mới ." Thư Nhan thấy Tú Tú mua cơm về, lá mặt lá trái với cô nữa: "Chúng sắp ăn cơm trưa, cô ăn , ăn cùng chúng chứ?"
"Không , các cô ăn , xem một chút."
Thư Nhan ngờ da mặt cô dày như , giả vờ hiểu ý tiễn khách trong lời của cô, còn qua trong cửa hàng xem quần áo, thậm chí còn cầm lên.
"Cô đang xem gì ?" Thư Nhan thấy A Lạc càng ngày càng quá đáng, bộ quần áo nào cũng lấy xem tùy tiện treo lung tung lên móc treo quần áo.
"À, đang xem kiểu dáng và chất lượng quần áo nhà cô." A Lạc lấy một bộ đồ mặc lên : "Bộ đồ quá, mua ở ?"
"Ở Hàng Châu đấy." Thư Nhan nghiêm túc A Lạc, đáng tiếc da mặt của cô dày như bức tường, thản nhiên cởi bộ đồ một bộ khác: "Bộ hợp tới . Thư Nhan, chúng là bạn bè đúng ? Cô tặng ."
Thư Nhan gượng cởi đồ giúp cô : "Chúng cũng coi như là cùng hội cùng thuyền, là bạn bè . Cô tinh mắt để ý quần áo nhà như thế nào, cũng bôi nhọ cô. Nhà cô đang bận lắm, mau tiếp khách ."