Xuyên Thành Vợ Cũ Độc Ác Của Quyền Thần Bị Lưu Đày - Chương 23: Bình Nước Và Chén Nước

Cập nhật lúc: 2025-09-14 07:24:52
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Nguyệt Dao kiên nhẫn giải thích: “Ừm, những thứ đó chính là cát căn, thể thành bột cát căn, thể dùng thức ăn.”

“Những thứ đều là đào từ núi về, tốn tiền.”

“Trên núi vẫn còn một ít, chiều nay cũng chỉ đào bấy nhiêu thôi, lát nữa thời gian còn lên núi đào thêm một ít nữa.”

Vừa đến thức ăn, còn là thức ăn miễn phí, Tô Nhị Nha cũng kích động lên.

Lúc nàng cát căn, còn là ánh mắt đó nữa, tựa như đang thấy bảo vật gì đó, đôi mắt đều sáng lấp lánh.

Tô Nhị Nha xắn tay áo lên, trực tiếp bắt tay việc.

Đừng thấy nàng gầy yếu, nàng quả thật sức lực, việc cũng nhanh nhẹn.

Rất nhanh, Tô Nhị Nha rửa sạch bùn đất những củ cát căn lớn trong chậu nước lớn.

Thẩm Nguyệt Dao trong nhà, thu dọn đồ đạc bếp, đó tìm một cái chum cỡ trung bình, dùng sức khiêng sân, chuẩn rửa sạch để muối cải chua.

Vừa đến sân, nàng liền thấy Tô Nhị Nha rửa xong hơn một nửa cát căn .

Đại Bảo và Nhị Bảo cũng đang múc nước ở chum nước giúp rửa hồ lô.

Hai bàn tay nhỏ xíu trắng nõn nhẹ nhàng rửa hồ lô, tuy chậm, nhưng trong chốc lát cũng rửa hơn mười quả hồ lô.

Lúc mặt trời đang lặn về phía Tây, bầu trời phía Tây chiếu rọi bằng những đám mây ráng đỏ rực rỡ.

Ánh hoàng hôn rải rắc bọn họ, phủ lên họ một vầng hào quang lung linh, đầy sức hút.

Khiến đều cảm thấy tĩnh lặng và đẽ.

Tô Nhị Nha vì ăn no nên việc cũng thêm sức lực.

Quan trọng nhất là trong lòng nghĩ đến những củ cát căn thể thành thức ăn, cả đều tràn đầy khí thế, trong đôi mắt từng trống rỗng mờ mịt thêm ánh sáng hy vọng.

Hơn nữa nàng thể theo Tam Thẩm học nấu ăn, như một nghề trong tay, thể cải thiện điều kiện gia đình .

Nghĩ đến những điều , Tô Nhị Nha cảm thấy cuộc sống hy vọng.

Cho nên càng càng hăng hái.

Đại Bảo và Nhị Bảo càng lặng lẽ theo rửa hồ lô.

Hai đứa trẻ hổn hển việc, dáng vẻ chăm chỉ và nghiêm túc.

Thẩm Nguyệt Dao khẽ mỉm , cũng xuống bên cạnh cùng bận rộn.

Rửa hồ lô thì nhanh, củ sắn dây sẽ chậm hơn một chút.

Chủ yếu là củ sắn dây đào từ đất lên, bám nhiều bùn đất, hơn nữa củ sắn dây lớn, việc rửa sạch từng củ cũng khá tốn công.

Tô Nhị Nha thầm nghĩ, củ sắn dây ăn , hồ lô ăn nhỉ?

hồ lô cứng, Tam Thẩm rốt cuộc dùng để gì.

“Tam Thẩm, những củ sắn dây cứ để rửa là , Tam Thẩm việc gì bận cứ .”

Việc đối với Tô Nhị Nha mà nhẹ nhàng, nhẹ hơn nhiều so với việc đồng lụng.

Thẩm Nguyệt Dao cũng câu nệ.

Tranh thủ lúc trời còn tối, ánh hoàng hôn vẫn còn chiếu rọi sân viện, nàng nhanh chóng vài chiếc hồ lô.

Thẩm Nguyệt Dao ghế : “Những quả hồ lô thể dùng ấm , chén .”

“Như khi ở nhà uống nước sẽ chén để uống, kiếm , còn thể uống nước .”

Thẩm Nguyệt Dao thói quen uống nước .

Nàng cảm thấy uống nước dưỡng sinh, hơn nữa ghế nhâm nhi chiều, cả nhà cùng trò chuyện sẽ tuyệt.

Đợi xây căn nhà lớn, nàng sẽ một sân viện thật rộng, dựng giàn nho, đặt một bộ bàn ghế mây bên , bày ấm chén , lúc bận rộn, đó tận hưởng chút thời gian nhàn nhã, thật sự .

Mặc dù thứ ở đây đều lạc hậu, nhưng khí trong lành và môi trường .

Đi dạo khắp thôn, ngay cả một cọng rác cũng .

Bầu trời xanh thẳm trải dài vô tận, trong khí còn vương vấn hương thơm của đất.

Hơn nữa, cho dù uống , còn thể tự pha chút nước hoa hồng, nước hoa cúc mà uống, dụng cụ để uống những thứ thì tiện lợi hơn nhiều.

Tô Nhị Nha kinh ngạc há hốc miệng, động tác rửa củ sắn dây cũng ngừng , nàng lẩm bẩm : “Chúng uống nổi ạ?”

Nàng nhịn bổ sung thêm một câu: “Trà đắt.”

Trong nhận thức của Tô Nhị Nha, đó đều là thứ mà những quan quyền quý mới thể uống .

Người thường căn bản mua nổi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-23-binh-nuoc-va-chen-nuoc.html.]

Trước đây nàng từng dám nghĩ đến chuyện uống , ngay cả chuyện ăn no cũng dám nghĩ.

Nàng chỉ mong đến tết, tết thể ăn chút bánh màn thầu bột mì trắng.

xong, Tô Nhị Nha cẩn thận liếc Tam Thẩm.

Cảm thấy nàng nhanh, kịp nghĩ kỹ, Tam Thẩm khó chịu .

Thẩm Nguyệt Dao : “Nhị Nha, chúng nhất định sẽ ngày uống nổi .”

Khi Thẩm Nguyệt Dao những lời , vẻ mặt nàng bình tĩnh, mặt mang theo nụ nhạt.

Tô Nhị Nha ngây ngốc Thẩm Nguyệt Dao, hiểu , nàng cảm thấy Tam Thẩm một luồng hào quang tự tin rực rỡ.

Khiến khỏi tin tưởng lời nàng .

Lời nếu là khác , nàng sẽ tin.

Trà đắt đến nhường nào, đây nàng từng bàn tán trong doanh trại lao dịch.

Đó dường như là thế giới bên ngoài, thứ nàng thể nghĩ đến.

Tô Nhị Nha cũng như lây nhiễm ý , nở nụ , nghiêm túc gật đầu : “Vâng, tin Tam Thẩm.”

Hai cứ thế trò chuyện, bận rộn công việc trong tay.

Thẩm Nguyệt Dao cầm một con d.a.o nhỏ cắt đôi quả hồ lô lớn định hình, lấy hết ruột bên trong .

Phần vòi ấm, phần ấm.

Sau khi cắt xong, còn mài nhẵn các mặt cắt.

Có vài bước, Thẩm Nguyệt Dao thực hiện từng bước một.

Làm xong hết, chỉ còn việc dán chúng .

Thời đại keo dán.

May mắn , đây trong nhà trữ chút keo bong bóng cá.

Đây là thứ nấu từ bong bóng cá để dùng keo.

Tuy nhiên, khi dùng cần hâm nóng một chút, dán vị trí cần dán, đợi nguội hẳn thì sẽ dính chặt.

Làm những chiếc chén nước kèm với ấm thì dễ hơn nhiều.

Thẩm Nguyệt Dao những thứ cũng nhanh.

Sau khi xong, bày cái nia bên cạnh, Tô Nhị Nha ngừng thốt lên kinh ngạc: “Tam Thẩm, giỏi quá, đây thật sự là một bộ cụ, còn là cụ tốn tiền, thật lợi hại.”

Tô Nhị Nha cảm thấy .

“Thật ngờ hồ lô còn công dụng như .”

Thẩm Nguyệt Dao ánh mắt sùng bái của tiểu cô nương, nhịn : “Làm hai bộ, con và mẫu các nàng dùng một bộ, nhà chúng để một bộ, như là đủ dùng .”

Tô Nhị Nha cảm thấy thứ thì đơn giản, nhưng nếu tự tay , nàng vụng về, thạo.

Thẩm Nguyệt Dao : “Không , con cũng là bình thường, thời gian từ từ mày mò sẽ , thực hồ lô còn thể đồ thủ công mỹ nghệ, bên thể điêu khắc hoa văn, còn thể vẽ tranh, dùng các thứ màu sắc để vẽ.”

“Ví dụ như rau xanh nghiền nước cốt màu xanh, một loại nước ép trái cây màu đỏ, thể dùng thuốc nhuộm màu đỏ…”

Người xưa vẽ tranh thường quen dùng bút lông vẽ tranh thủy mặc.

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Nguyệt Dao cảm thấy dùng đủ loại màu sắc để vẽ sẽ hơn.

Tô Nhị Nha chăm chú lắng , cảm giác chỉ trong chốc lát học nhiều thứ.

Nàng dùng hồ lô đồ vật, nhưng nàng thể giúp củ sắn dây.

Biết củ sắn dây cần gọt vỏ, Tô Nhị Nha liền cầm miếng gọt bắt đầu gọt vỏ củ sắn dây.

Đại Bảo và Nhị Bảo những chiếc hồ lô nhỏ, quên hết thứ, thích thú.

Đặc biệt là Nhị Bảo xổm xuống cúi sát quả hồ lô, đôi mắt như dính chặt chiếc chén hồ lô nhỏ.

Thẩm Nguyệt Dao cầm hai chiếc đưa cho chúng : “Cầm chơi , thể hứng nước chơi.”

ấm thì chơi , bên dán keo, bây giờ đừng dính nước, đợi nguội hẳn mới .”

Lần hai bé ngại ngùng nữa, chúng nhận lấy chiếc chén nước, yêu thích rời tay, cứ như một món đồ chơi nhỏ .

Thẩm Nguyệt Dao dáng vẻ chúng thích thú, ánh mắt khẽ động.

Nàng nhận cho đến giờ, hai bé dường như đồ chơi nào.

Loading...