Cố Thời Lâm gật đầu, kính cẩn thưa:
“Vâng, bà ơi, cháu minh bạch.”
Chuyện , nhất định sẽ tâm thực hiện.
Từ đó về , sự nâng đỡ công khai lẫn ngấm ngầm của lão thái thái, Cố Thời Lâm cùng Mã Sương Sương chẳng những quen , mà dần dần trở nên thiết.
Y quán nữ thường nhập d.ư.ợ.c liệu từ Cố gia, do chính Cố Thời Lâm đích phụ trách. Dược liệu những tinh hảo mà giá cả còn chăng, khiến Mã Sương Sương cảm kích vô ngần, trợ giúp ít.
Gà Mái Leo Núi
Đôi khi, hai cùng thảo luận về việc bào chế, bảo tồn d.ư.ợ.c liệu; thậm chí đến chuyện ghi sổ, quản lý, cũng thường đem bàn bạc. Cố Thời Lâm kinh nghiệm thực tiễn, Mã Sương Sương sở học từ nữ thư viện, mỗi đàm luận, cả hai đều thu hoạch chẳng ít.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, Cố Thời Lâm càng thêm để tâm đến nàng. Nơi riêng tư, hai cũng bỏ lối xưng hô công tử, đại phu, mà trực tiếp gọi tên.
Về phần d.ư.ợ.c liệu, Mã Sương Sương cũng sớm bẩm rõ với Thẩm Nguyệt Dao, bởi y quán vốn do quận chúa kiến lập. Quận chúa đồng ý, còn giao quyền cho nàng xử lý; chỉ dặn rằng nếu gặp sự việc khó quyết, thì thể bẩm báo.
Ngày , khi Cố gia chịu bán d.ư.ợ.c liệu với giá rẻ như thế, Thẩm Nguyệt Dao cũng thoáng ngạc nhiên. Bởi Cố gia vốn là thương hộ nổi danh, kinh doanh d.ư.ợ.c liệu khắp chốn, thanh danh bền vững.
Sau tận mắt chứng kiến Cố Thời Lâm mỗi đêm đều đích đưa Mã Sương Sương hồi cư, quận chúa bất giác nở nụ hiểu rõ.
Khi bàn bạc cùng nha , Tiểu Tử kinh ngạc hỏi:
“Chẳng lẽ Cố công tử để tâm đến Mã tiểu thư?”
Thẩm Nguyệt Dao mỉm đáp:
“Hẳn là song phương đều hảo cảm, chỉ e trong lòng Mã Sương Sương còn điều do dự.”
Quận chúa đưa mắt thần sắc nàng, thể đoán : thế lực hiển hách của Cố gia, Mã Sương Sương vẫn mang một tia tự ti. Quả thực, sự cách biệt về môn hộ quá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-cu-doc-ac-cua-quyen-than-bi-luu-day/chuong-769phien-ngoai-47.html.]
Tiểu Tử :
“Cố gia gia nghiệp hiển hách như , thật thể bằng lòng cho Cố công tử cùng Mã tiểu thư kết ư?”
Thẩm Nguyệt Dao đáp:
“Ta từng sai dò la. Ban đầu chính lão phu nhân Cố gia quen Mã Sương Sương tại y quán. Hẳn là bà cụ lòng ý, bởi Thời Lâm mới cơ duyên lui tới. Chỉ là trong Cố gia, chỉ lão phu nhân, còn song , phụ là đương gia chi chủ, mẫu thì xuất vọng tộc.”
Quận chúa vốn coi trọng Mã Sương Sương, sự nỗ lực và tài học của nàng đều thu mắt. Nàng từng đích chỉ giáo thêm nhiều điều cho Sương Sương, nên lúc trong lòng cũng đôi phần lo lắng.
Dẫu rằng phong tục Đại Yến nay khai mở hơn , song thế gia huân quý vẫn hết sức chú trọng môn hộ. Không ít thế gia cho nữ nhi nhập học viện, nhưng khi nghĩ đến việc học cùng nữ tử hàn môn, liền sinh chán ghét. Huống hồ là chuyện hôn nhân.
Nếu Cố gia thật sự thể phá lệ, công nhận Mã Sương Sương, thì là phúc phận lớn của nàng.
Quận chúa :
“Vả , Cố gia vốn ăn tín nghĩa, phẩm hạnh rõ ràng. Thuốc men nhập từ họ, chẳng cần lo ngại.”
Tiểu Tử khẽ hỏi:
“Quận chúa, chúng cần tay trợ giúp ?”
Thẩm Nguyệt Dao lắc đầu:
“Chuyện chúng chẳng giúp bao nhiêu. Nếu ngày nàng thật sự cửa Cố gia, thì cũng dựa bản mà vững, ngoài chẳng thể nàng. Hơn nữa, ai ai cũng học viện là do sáng lập, học sinh nghiệp đều mang hậu thuẫn từ Tiêu gia, Tô gia. Cứ để xem Cố gia sẽ ứng xử thế nào.”
Trong lòng nàng, cũng dấy lên mối mong chờ.
Nếu Mã Sương Sương thể tự đường hoàng bước Cố gia, khi nàng tất sẽ thêm của hồi môn xứng đáng, ắt biểu hiện khiến thế nhân bằng con mắt khác.
hết, chờ xem thái độ của Cố gia, cùng sự lựa chọn của chính Mã Sương Sương.