Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 217

Cập nhật lúc: 2025-02-23 00:23:39
Lượt xem: 369

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng vỗ tay như sấm vang lên bên tai, Nghiêm Lỗi hồn, cũng vỗ tay theo.

Tiểu Trương bên cạnh , bàn tay vỗ đỏ nhưng vẫn thấy đủ. Cậu tòng quân mấy năm, cảm thấy phấn khích như mấy thanh thiếu niên ở thao trường.

Những đài cũng rung động bởi bài diễn thuyết .

Kết thúc diễn thuyết, vốn nên để hiệu trưởng hai câu, nhưng hiệu trưởng quá xúc động, cổ họng cứ nghẹn , cuối cùng bao từ ngữ hóa thành một câu: “Các em học sinh! Học tập cho !”

Lại là một tràng vỗ tay.

Mọi chứng kiến hiệu trưởng ở đài dùng con dấu ấn ấn, cuối cùng ấn mạnh lên bằng nghiệp.

Trong tiếng vỗ tay như sấm của học sinh, Kiều Vi lấy bằng nghiệp cấp ba.

Cảm giác nghi thức quá tuyệt vời, như thể Kiều Vi buổi lễ nghiệp dành riêng cho .

Điều cho xuyên qua hoảng, chỉ thể cung kính cảm ơn nhận bằng nghiệp từ trong tay hiệu trưởng.

Tuy là thế nhưng Kiều Vi nghĩ nhất định tên sẽ thích, coi như là thỏa mãn .

cô liếc mắt xuống phía , ngạc nhiên phát hiện mặt tên nặng nề, giống với lúc vui vẻ, chờ mong khi tới.

cô hiểu đàn ông , khi ánh mắt họ chạm , như tia lửa, cô hiểu ngay.

Kiều Vi cắn môi, chỉ thể ngẩng đầu giả vờ bầu trời.

Nếu … Có thể nơi đông như thế .

Khi tạm biệt, Nghiêm Lỗi liên tục bắt tay hiệu trưởng và thầy Trương, đồng thời trịnh trọng cảm ơn bọn họ cho Kiều Vi cơ hội diễn thuyết .

Lúc là khách sáo giả dối, mà là lời thật tâm của .

Hiệu trưởng xúc động : “ còn cảm ơn Kiều Vi đấy.”

Bây giờ trường học khó tổ chức lớp học bình thường. hôm nay, ông cảm nhận bầu khí vô cùng khác.

Nhà giáo dục suýt nữa rưng rưng nước mắt.

Trên đường về, Tiểu Trương cũng bùi ngùi: “Ôi chao, ôi chao, ngờ…”

Tuy cũng từng tác phẩm của Kiều Vi, về lí trí vợ đoàn trưởng Nghiêm hiện là cầm bút. về tình cảm, bởi vì nguyên nhân công việc, tiếp xúc với Kiều Vi nhiều hơn những khác cho nên ấn tượng của về Kiều Vi ngày xưa rõ ràng hơn. Nhận thức hôm nay của và ấn tượng ngày xưa còn giống .

Hôm nay, ngoài miệng chị dâu diễn thuyết, nhưng thật ngầm chế nhạo.

ngờ buổi diễn thuyết của Kiều Vi chỉ khiến nhiệt huyết của sôi trào mà cũng khiến khát khao, mơ ước về tương lai.

nên học lái xe!” Cậu vỗ vô lăng : “ nên học lái máy bay! Máy bay Mỹ dám đến nhà chúng , đầu tiên đ.â.m !”

, đoàn trưởng! Đoàn trưởng? Tại đoàn trưởng chuyện?” Tiểu Trương cảm thấy kì quái, liếc mắt về phía Nghiêm Lỗi đang ghế phụ.

Đến nỗi bất mãn, hôm nay chị dâu diễn thuyết xuất sắc như , đoàn trưởng cũng khen hai câu, cả cứ lạnh lùng.

Nghiêm Lỗi “ừ” đáp cho lệ.

Anh liếc mắt qua kính chiếu hậu.

Trong gương, Kiều Vi vuốt đầu Nghiêm Tương, giống như thần giao cách cảm, cô cũng ngẩng đầu lên qua kính chiếu hậu.

Trong mắt cô tình, giống với ánh mắt kiên định lúc đài, như , lộ chút ranh mãnh, giảo hoạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-217.html.]

thấu .

Nghiêm Lỗi cảm thấy cổ nóng.

Người cũng nóng.

Muốn về nhà thật nhanh.

“Tương Tương mệt ?” Tiểu Trương hỏi: “Sao Tương Tương cũng chuyện.”

TBC

Tuy Nghiêm Tương là đứa trẻ ngoan, yên tĩnh, nhưng hôm nay quá yên tĩnh . Hai bố con đều kì lạ giống .

“Nghiêm Tương? Mệt con?” Cuối cùng bố ruột cũng nhớ tới nên quan tâm con trai .

“Không ạ.” Nghiêm Tương : “Con đang suy nghĩ lời , s.ú.n.g đạn máy bay đại bác lợi hại như thế, là đồ thật ?”

Kiều Vi vuốt đầu của bé, cho : “Bây giờ vẫn lợi hại như , cho nên dựa các chị và các bạn nhỏ như con học tập cho giỏi, trưởng thành mới thể tạo . Đánh đuổi Mỹ, đả đảo chủ nghĩa đế quốc.”

Nghiêm Tương : “Con nhà trẻ, con đến trường.”

Người trong xe bật .

Tiểu Trương : “Cháu chỉ là hạt đậu nhỏ, bây giờ đến trường sẽ bắt nạt đến mức huhu.”

Nghiêm Lỗi : “Muốn học là chuyện , nhưng đến nơi đến chốn thì đến khi con đủ tuổi tính .”

Kiều Vi cũng : “Con còn nhỏ.”

Thực , cô cũng trường học dần dần học cái gì.

, cô đá hộp giấy chân.

Cuối cùng Nghiêm Lỗi cũng hỏi: “Đó là gì ?”

Cái mất hồn mất vía cuối cùng cũng chú ý tới .

Đây là đồ Kiều Vi xin thầy Trương. Lúc đầu cô chỉ lấy bằng nghiệp, nhưng khi liên lạc với thầy Trương, bỗng nhiên cô nghĩ thể nhờ thầy Trương hỗ trợ.

Lúc , nhà sách Tân Hoa kinh doanh đồ dùng dạy học, bên ngoài khó mua sách, chỉ cách duy nhất là thông qua trường học.

Trước Kiều Vi sang nhà đoàn trưởng Triệu mượn sách giáo khoa cho Nghiêm Tương . cả nhà đều là học sinh tiểu học, chỉ sách tiểu học, còn nát, thiếu trang.

Trước khi Kiều Vi trả , cô dùng lịch treo tường bọc bìa sách, nếu thì thể .

Chị Dương cảm thấy tiếc giấy, giấy của lịch treo tường thô ráp, dùng để cắt lót giày là nhất. Đem bọc sách quá đáng tiếc.

Kiều Vi vẫn cơ hội tìm sách giáo khoa cấp hai, Hạ Hà Khẩu cũng trường cấp hai. Ban đầu cô nghĩ đến việc tìm một trường cấp hai trong huyện để lấy, nhưng cô quen ai nên tìm mối quan hệ.

Lần Nghiêm Lỗi ép liên hệ với trường cũ, nên cô tìm mối quan hệ nữa, trực tiếp tìm chủ nghiệm lớp của nguyên chủ.

Trường học nhiều thứ nhưng sách cũ nhiều. Thầy Trương lấy cho cô một bộ từ cấp hai đến cấp ba luôn.

“Sách giáo khoa.” Kiều Vi : “ Thầy Trương tìm giúp em. Sau Tương Tương thể , cũng thể. Học giỏi toán lý hóa, khắp thiên hạ cũng sợ.”

Đột nhiên Tiểu Trương hiểu .

Thảo nào đoàn trưởng thích chuyện. Cưới vợ học thức thật là áp lực ghê gớm, bây giờ còn học.

Hơi đáng sợ.

Loading...