Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 244

Cập nhật lúc: 2025-02-24 14:55:00
Lượt xem: 355

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian … Thực Kiều Vi cũng đoán . Bởi vì Lâm Tịch Tịch sẽ sinh đông con. Nên năm đầu tiên kết hôn Lâm Tịch Tịch mang thai, Kiều Vi hiện tại đoán thể là năm đó Nghiêm Lỗi đang thực hiện kế hoạch hạn chế sinh đẻ.

Gia đình tái hôn chính là như , sống chung với , coi trọng lợi ích thực tế. Vào thời điểm đó, lợi ích của Nghiêm Tương rõ ràng quan trọng hơn lợi ích của vợ mới tái hôn với Nghiêm Lỗi.

Cho nên đến chuyến về quê , Nghiêm Lỗi mới buông bỏ cảnh giác, để Lâm Tịch Tịch mang thai.

Chính văn đến đoạn Lâm Tịch Tịch sờ bụng bầu lớn, mặt nở nụ hạnh phúc là kết thúc.

Văn niên đạt ngọt sủng đều cố ý tránh mười năm đó, đây quy tắc mặc định.

Nội dung đó, Lâm Tịch Tịch sinh bao nhiêu đứa con, cả nhà hạnh phúc thế nào, còn Nghiêm Tương lặng lẽ im lặng ở một góc nhắc đến qua loa, đều trong phần ngoại truyện.

Là một câu chuyện niên đạt ngọt sủng kiểu mẫu.

Kết quả chuyện xảy với Kiều Vi khác, bộ đoạn nhạc dạo cũng khác .

Không nên bước khỏi thị trấn.

Giống như Lâm Tịch Tịch co trong thị trấn, cả bong bóng màu hồng, thật bao.

Kiều Vi thở dài.

Cô còn chút áy náy.

quá nhiều chuyện, tâm trí cô dùng để chú ý đến những chuyện lớn, thậm chí quên mất Nghiêm Lỗi còn một gia đình ở quê, còn một bố đang ốm nặng.

Hơn nữa nếu vì cô, Hoàng Tăng Nhạc chịu cho cô về đây, Nghiêm Lỗi lẽ cũng sẽ tranh thủ đại diện quân sự của huyện Bác Thành, sẽ những chuyện trói buộc, thể về quê đưa bố già khám bệnh.

Tổng hợp , Kiều Vi quyết định Nghiêm Lỗi về quê một chuyến.

TBC

Nghĩ đến bệnh của ông cụ, Nghiêm Lỗi cũng còn cách nào khác.

Anh do dự mãi, cuối cùng đồng ý: “Vậy thì… Giao cho em .”

Sau đó cân nhắc đến Nghiêm Tương. Về lý thuyết, để chữa bệnh cho ông cụ, để Nghiêm Tương theo là tiết kiệm sức lực nhất.

từ khi Nghiêm Tương sinh đến giờ vẫn gặp ông bà nội. Về tình về lý, đưa cũng .

Thực sự là khó xử ở nơi. Một đàn ông hành sự quyết đoán như Nghiêm Lỗi, đối mặt với những khó khăn trong gia đình luôn khó thể đưa lựa chọn.

Kiều Vi : “Em đưa Nghiêm Tương . Để ở chỗ khác lâu quá, em cũng yên tâm.”

Cuối cùng hai quyết định như .

Trước tiên, Kiều Vi vẫn đơn vị xin nghỉ phép.

Hoàng Tăng Nhạc : “Đoàn trưởng Nghiêm gọi điện cho , cô cứ yên tâm .”

Anh phê cho cô một tờ giấy phép.

Kiều Vi nhận tờ giấy phép, : “Còn chúc mừng nữa.”

Ủy ban cách mạng thành lập. Về bản chất là thế cho chính quyền nhân dân đây, trở thành chính quyền mới.

Theo quy định, ủy ban cách mạng do ba lực lượng hợp thành: đại diện cán bộ cách mạng, đại diện quần chúng cách mạng, đại diện quân đội.

Thực hiện cụ thể các chức vụ, sẽ một chủ nhiệm ủy ban cách mạng, một phó chủ nhiệm thứ nhất và một phó chủ nhiệm khác. Hai chức vụ đầu đều chỉ một , chức vụ cuối cùng là “một ” thì giới hạn cụ thể về lượng.

Ủy viên thường vụ Quan hiện tại là chủ nhiệm ủy ban cách mạng.

Hoàng Tăng Nhạc là phó chủ nhiệm thứ nhất. Chỉ trướng một , cũng thể một bước lên mây.

Kiều Vi chúc mừng .

Hoàng Tăng Nhạc vẫn bình tĩnh, vẫn điềm đạm đáng tin cậy như , : “Vẫn như đây thôi.”

Như đây ?

Phòng việc dường như cũng khôi phục về trạng thái việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-244.html.]

Kiều Vi sẽ bao giờ như đây nữa.

Cô cảm ơn , định rời , đột nhiên dừng bước hỏi: “Anh băng tay ?”

Trong mắt Hoàng Tăng Nhạc hiện lên ý , giữa mày cũng giãn . Anh kéo ngăn kéo, lấy một chiếc băng tay mới ném qua: “Cho cô.”

Kiều Vi chụp lấy, lắc lắc: “Cảm ơn .”

Cô cầm tờ giấy phép mà Hoàng Tăng Nhạc phê thủ tục xin nghỉ phép, ở hành lang gặp chủ nhiệm Quan hiện tại đang là đầu.

“Chào chủ nhiệm.” Kiều Vi gật đầu.

“Tiểu Kiều đến ?” Chủ nhiệm Quan một mặt hòa ái quan tâm cô: “Tuần khỏe, bây giờ khỏe ?”

“Khỏe nhiều nhưng trong nhà còn việc, xin nghỉ phép dài ngày.”

“Ồ, nghiêm trọng ? Có tình hình gì thì với , đừng ngại, thể giải quyết cho cô thì sẽ cố gắng giải quyết.”

Kiều Vi cảm thấy lẽ cả đời cô cũng thể như chủ nhiệm Quan.

Có thể tính toán hiểm độc với một , ân cần quan tâm đó.

nở nụ giả tạo thì vẫn thể.

Bây giờ cảm giác sợ hãi còn bủa vây lấy cô nữa.

Nghiêm Lỗi nhậm chức đại diện quân sự của huyện Bác Thành, đại diện cho quân khu phát biểu, ai dám coi thường . Cô còn là nhà của quân nhân bình thường, cô là vợ của đại diện quân sự ủy ban cách mạng Bác Thành. Trừ khi não tên họ Quan vấn đề, mới dám tay với cô.

Sau màn xã giao giả tạo đầy khách sáo , Kiều Vi tiếp tục thủ tục nghỉ phép cho xong, nhận thư giới thiệu lập tức rời khỏi đơn vị.

Bước khỏi cổng, cô thở hắt một , đầu tòa nhà hai tầng .

Mặc dù cao nhưng chiếm diện tích rộng. Là phong cách tòa nhà văn phòng chính phủ điển hình, ngay ngắn, đối xứng, mang theo sự uy nghiêm.

Kiều Vi đầu , lên xe buýt về nhà.

Nghiêm Tương sẽ về quê của bố, cảm thấy vô cùng mới lạ.

Từ khi sinh cho tới nay vẫn từng gặp ông bà nội và những thích khác. Đôi khi lúc bố ở riêng với bé sẽ nhắc đến bọn họ nhưng cũng nhắc nhiều.

Cậu bé luôn tràn đầy mong đợi với những nơi .

Đối mặt với chuyện , Nghiêm Lỗi cảm thấy như an ủi cảm thấy lo lắng.

Vì Nghiêm Tương quá nhỏ, nếu chuyện gì thì bé cũng giúp gì.

rốt cuộc chuyện cũng khó Nghiêm Lỗi, cách.

Anh mua vé giường cho Kiều Vi và Nghiêm Tương, chuẩn cho cô phiếu lương thực phổ thông quốc, giúp cô thu dọn hành lý.

Nói với cô: “Bí thư chi bộ ở thôn là chú Hai. Dù cùng dòng với nhà chúng nhưng cũng đều họ Nghiêm. Anh sắp xếp thỏa , việc gì thì cứ tìm chú .”

Kiều Vi chút tiếc nuối : “Giám đốc Lý của Sở Y Tế cũng bắt , mới lên quen. Nếu tìm giám đốc Lý, bên hệ thống vệ sinh ở quê nhà thể nhờ vả gì đó.”

Thời thế loạn quá. Một sụp đổ, những khác đều vạch rõ ranh giới với đó, ai dám dính dáng đến.

May mà là mùa hè, quần áo mỏng, hành lý ít. Một chiếc vali xách tay bằng mây, một chiếc túi hành lý là thể đựng đủ đồ đạc.

Chị Dương cô một đưa con về quê chăm sóc bố chồng, cảm động thôi. Lại than thở với đoàn trưởng Triệu: “Em thực sự đánh giá thấp Tiểu Kiều .”

Chị và Lâm Tịch Tịch nướng cho cô mấy chiếc bánh nhân thịt, mỗi chiếc đều thành hình vuông, cố tình theo kích thước của hộp cơm, đựng đầy một hộp cơm mang qua cho cô: “Ăn đường .”

Lần đoàn trưởng Triệu thực sự phục . Cảm thấy Nghiêm Lỗi giặt quần áo nấu cơm, thực cũng thiệt.

Cho đến khi đưa Kiều Vi đến ga tàu, Nghiêm Lỗi vẫn lo lắng thôi.

Kiều Vi bật : “Anh sợ gì chứ?”

Nghiêm Lỗi thở dài: “Để em xa một , thực sự lo lắng.”

Loading...