Xuyên Thành Vợ Trước Của Nam Chính - Chương 247
Cập nhật lúc: 2025-02-24 14:55:07
Lượt xem: 403
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bí thư thôn âm thầm quan sát, cảm thấy vợ của Lỗi Tử giống với trong trí nhớ. Tất nhiên, ông cũng chẳng mấy ký ức về vợ của Lỗi Tử, chỉ nhớ cô gầy gò, khá xinh , coi trọng khác.
Kiều Vi đột nhiên sang, hề né tránh, còn mỉm với bí thư.
Bị phát hiện đang trộm, bí thư thôn thoải mái, gì: “Bình thường nhà Lỗi Tử ở thành phố gì?”
“Chú gọi cháu là Kiều Vi là .” Kiều Vi sửa cách xưng hô của ông : “Cháu việc ở văn phòng Huyện ủy huyện, cháu là viên chức cấp 6, cháu báo cáo công việc trực tiếp với Bí thư Huyện ủy. Bình thường cháu chủ yếu phụ trách tuyên truyền đối ngoại, một bài tuyên truyền và bình luận xã hội đăng báo thành phố và báo tỉnh. Đã giải thưởng vài , Nhân dân Nhật báo từng đăng bài của cháu.”
Bí thư thôn vốn tưởng sẽ câu trả lời như “Đưa đón con cái, việc nhà” hoặc cũng rằng thành phố đều sẽ sắp xếp công việc, hoặc nhiều nhất là “Đi ở nhà máy XX, nhận lương.”
Ông ngờ rằng vợ của Lỗi Tử, , Kiều Vi, Kiều Vi việc ở văn phòng Huyện ủy.
Văn phòng Huyện ủy chính là trung tâm quyền lực của một huyện.
Cô báo cáo công việc trực tiếp với đầu?
Nhân dân Nhật báo đăng bài của cô?
Bí thư thôn ngây .
Còn hỏi thêm, Kiều Vi che miệng mũi: “Đất nhiều quá, về nhà tiếp.”
Treo bí thư thôn suốt cả quãng đường.
Nghiêm Trụ cũng liên tục ngoái đầu , vẻ kinh ngạc mặt giấu .
Bí thư thôn , thì cả cũng em dâu gì.
TBC
Kiều Vi ngắm cảnh đồng quê, đến Nghiêm Trang thôn trong trí nhớ của nguyên chủ – quê hương của Nghiêm Lỗi.
Hơn một nửa hộ gia đình trong làng đều họ Nghiêm, đều là họ hàng.
Làng quê hiếm khi khách phương xa đến, đặc biệt là do bí thư thôn đích đón, cả làng đều , đều chờ xem.
Xe ngựa làng, một đám trẻ ùa chạy khắp nơi: “Đến ! Đến !”
Đi báo tin khắp nơi.
Xe ngựa một đoạn đường, từ đổ , lập tức lấp đầy đường chính của làng, đuổi theo xe ngựa để xem náo nhiệt.
Vẫn là do ít trò giải trí.
Kiều Vi bình tĩnh mỉm , vì xem náo nhiệt mà lúng túng, ngược còn coi cảnh tượng như là náo nhiệt.
Bí thư thôn là , đây là từng trải qua những cảnh tượng lớn.
Đợi xe dừng hẳn, Kiều Vi nhanh nhẹn nhảy xuống, bế Nghiêm Tương xuống. Ngẩng đầu nheo mắt sân.
Trong làng, sân coi là sân chỉnh tề đàng hoàng. Đây là Nghiêm Lỗi lính về dùng tiền gửi về xây. Để xây sân , tiêu sạch tiền tiết kiệm của thời điểm đó. Tiền mà tiết kiệm bây giờ đều là tiền tiết kiệm .
Nghiêm Lỗi thực sự tiết kiệm tiền!
Tất nhiên quan trọng nhất là kiếm tiền!
Ký ức về ngôi làng, ngôi nhà và gia đình nguyên chủ quét một góc tối đầy bụi. Cũng vì lý do , bình thường Kiều Vi thể nhớ Nghiêm Lỗi còn một gia đình lớn.
vì bây giờ cần nên Kiều Vi lục hết.
Nheo mắt , sân mắt và ký ức chồng lên .
bí thư thôn nổi giận: “Người ? Người nhà cháu ?”
Trước cửa nhà Nghiêm Lỗi một bóng , đây là đang hạ mã uy với ai đây? Ông là bí thư thôn đích đón, nhà Lỗi Tử nể mặt như , đó là nể mặt ông .
Ông liếc mắt .
Kiều Vi nghiêm trang, sân như ngắm cảnh, rõ ràng là hề hạ mã uy .
Cô từ xa đến, thể cúi đầu nhà như .
Từ khi xuống tàu, cô giành thế chủ động, bày tư thế, áp đảo khí thế, chính là ý định chơi trò đấu đá gia đình, bày những thủ đoạn vặt vãnh .
Cũng đừng coi cô là “nhà XX”, “vợ XX.” Bởi vì khi cô gán cho những danh xưng như , cô thấp kém hơn khác về mặt phận, vai vế, địa vị.
Không .
Cô đến đây là để chữa bệnh cho già, tất nhiên tiên thành nhiệm vụ một cách hiệu quả, trôi chảy.
ngoài , như Nghiêm Lỗi , cô đến đây để chịu ấm ức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-247.html.]
Nghiêm Trụ tê cả da đầu.
Trong lòng thực cũng đoán chuyện gì xảy . Tối hôm qua, vợ lẩm bẩm: “Vợ Lỗi Tử coi thường chúng . Em dâu ba, em dâu tư đều , chúng thể nể mặt cô quá.”
Anh xông trong, gào lên: “Người ? Mọi hết ? Em dâu từ xa về ! Còn mau đây!”
Dù thì cũng là con trai cả trong nhà, đặc biệt là bây giờ bố già yếu, bệnh tật, vai trò của con trai cả càng nặng nề hơn.
Anh gào lên một tiếng, quả nhiên trong nhà đều chạy .
Hai ba phụ nữ trung niên, thanh niên dìu một bà lão xuất hiện ở cửa lớn.
Bí thư thôn hài lòng, mắng: “Mẹ Lỗi Tử, bà ! Kiều Vi từ xa về , các hết !”
Bà lão chính là ruột của Nghiêm Lỗi, bà trừ: “Cái … Vừa bố nó cái … bận…”
Phụ nữ ở đây coi trọng, theo thói quen, họ đẩy đàn ông . Càng dám rằng mấy con dâu chặn trong nhà, cố ý cho bà .
Bí thư thôn hiểu rõ trong lòng, lười so đo với đàn bà, chỉ : “Bà mau xem , đây là Kiều Vi, còn nhận ?”
Mẹ Nghiêm Lỗi chăm chú.
Ngoài cửa bậc thềm là một phụ nữ trẻ mặc áo sơ mi trắng quần lính xanh. Tóc ngắn, má trắng hồng, sạch sẽ khỏe mạnh. Đôi mắt đen láy sáng ngời, quanh thần thái rạng rỡ.
Đây… Đây giống với trong trí nhớ của bà.
Bà do dự một chút, rụt rè : “Cái … Nhà Lỗi Tử, con về ?”
Kiều Vi chằm chằm bà lão . Cô cảm thấy bà nên trông già như nhưng ngoại hình của bà thực sự quá già.
Khi cô thấy bà, trong lòng tự nhiên nảy sinh một cảm giác chán ghét.
Kiều Vi xua tan cảm giác , đây là cảm giác thuộc về nguyên chủ Kiều Vi Vi. Đối với những cảm nhận chủ quan quá mạnh mẽ , Kiều Vi từ chối tiếp nhận.
Cô tự xem .
Cô tiến lên một bước, ngẩng mặt lên, nở nụ , to: “Mẹ, con là Kiều Vi, con về .”
Cô nhẹ nhàng đẩy Nghiêm Tương về phía : “Đây là Nghiêm Tương.”
“Tương Tương, đây là bà nội.” Cô giới thiệu cho Nghiêm Tương: “Đây là của bố con.”
Nghiêm Tương ngẩng đầu bà lão , miệng há .
Lần , bé “Oa~” lên.
Trước khi đến, bố và đều dạy cho bé quê nhà những ai.
Thấy bác cả, là trai của bố, bé còn “Oa~” lên, cảm thấy mới lạ.
Rốt cuộc là vì bản bé chị em, cho nên mặc dù là trai ruột của bố nhưng sự đồng cảm mạnh mẽ như .
bà lão mắt , bà là của bố bé !
Mẹ, là quan trọng đến nhường nào.
Mẹ đối với Nghiêm Tương quá quan trọng. Vậy thì của bố, đối với bố cũng quan trọng như chứ nhỉ.
Nghiêm Tương cảm nhận sự kêu gọi kỳ lạ.
Không cần Kiều Vi đẩy nữa, bé vô thức bước tới vài bước, ngẩng đầu lên: “Bà nội?”
“Bà nội!”
“Cháu là Nghiêm Tương, cháu là con trai của bố cháu, cháu là cháu trai của bà nội!”
Lúc , Kiều Vi thấy sự ràng buộc của huyết thống Nghiêm Tương.
Người Trung Quốc hầu như thể cắt đứt sự ràng buộc . Mặc dù Nghiêm Lỗi xa nhà hơn mười năm, trong thời gian đó chỉ gặp bốn năm , mỗi chỉ vài ngày nhưng thể buông bỏ gia đình .
Ít nhất là thể buông bỏ bố ruột của .
may mắn , nguyên tác là tiểu thuyết ngôn tình ngọt ngào, ngọt, sảng khoái.
Những chị dâu cực phẩm thiết kế để dùng để vả mặt. vẫn giành trái tim của nam chính, vì bố ruột của nam chính thiết kế thành “Người thật thà”, để cho nữ chính lấy lòng, cho cảm động.
Quả nhiên nữ chính cảm động bố chồng, cũng cảm động Nghiêm Lỗi, giành trái tim của Nghiêm Lỗi.
Kiều Vi nhớ rõ, trong nguyên tác, ruột của Nghiêm Lỗi từng cảm thán một câu: “Đây mới là cô dâu mà nhà nông chúng nên cưới.”