Sân còn kém hơn cả sân của nhà đoàn trưởng Triệu.
Hôm qua Kiều Vi thấy sân nhà đoàn trưởng Triệu thu dọn , trồng rau xanh mượt, tuy rằng cô là phân biệt ngũ cốc, đang trồng cái gì, nhưng ảnh hưởng đến việc cô thích một mảnh tươi rực rỡ .
Rửa mặt xong, Kiều Vi chống nạnh ở trong sân, tưởng tượng trong tương lai cô sẽ thu dọn sân nhỏ như thế nào.
Rất , đây là sân do thần xuyên sách ban cho cô.
Cô xoay nhà . Có thể thấy, ngày xưa nơi đây từng là một nhà dân nông thôn truyền thống và giàu . đáng tiếc, nó tổn hại trong chiến tranh hoặc là theo năm tháng, trở nên tàn tạ.
Sau khi dựng nước nơi xây thành quân khu, một vùng thôn quê hoang vắng lựa chọn để an trí gia đình quân nhân. lúc đó kinh tế , của cải, nguyên vật liệu hạn chế. Tuy rằng việc tu sửa nhà cũ thể đạt mức độ “kiên cố”, nhưng thể .
Nếu như thể cải tạo…
Trong đầu cô lập tức hiện lên vô video cải tạo nhà ở nông thôn từng xem khi ở giường bệnh.
Nghĩ quá xa! Cô mới xuyên đến ba ngày thôi, còn đang trong giai đoạn thích ứng.
Kiều Vi tới dùng móc sắt móc nắp lò than, đẩy cửa sổ nhỏ lòng bếp bên . Nhiệt độ đốt than đá cao, tốc độ cháy cũng nhanh. Khi dùng đến thì đậy nắp và cửa sổ nhỏ thông gió , nếu thiếu oxy, than trong lò sẽ cháy với tốc độ cực kỳ chậm. Khi cần dùng đến thì mở nắp, đẩy cửa sổ nhỏ , khí thông, ngọn lửa sẽ dần dần bốc lên.
So với bếp đất đốt củi, nó là sản phẩm kỹ thuật mới nhanh và tiện ở thời đại .
Kiều Vi xé trang sách nhóm lửa.
Đêm qua cô ngâm ít gạo, vốn định sáng nay nấu cháo.
Cô Nghiêm Lỗi thể đến nhà ăn của doanh trại ăn sáng, nhưng hiện giờ cô quyết định bảo vệ bắp đùi thô to của nhà , nhường cho nguyên nữ chính Lâm Tịch Tịch, nên cẩn thận bảo vệ bắp đùi.
Nhân viên văn phòng từng đều rõ ràng, cho dù quan hệ như thế nào cũng cần giữ gìn. Đặc biệt là nguyên chủ để cho cô nhiều vấn đề tình cảm hôn nhân, những cục diện rối rắm đều cần cô thu dọn.
Hơn nữa đêm hôm qua đồng chí Nghiêm Lỗi còn giúp đỡ cô xoa bóp cơ bắp. Công việc huấn luyện hàng ngày của tiêu hao lớn, xoa bóp cơ bắp vẻ thành thạo. Làm đêm qua cô cực kỳ thoải mái, ngủ mất.
Có qua , cô định thêm chút gì để bữa sáng phong phú hơn.
Đương nhiên trọng điểm vẫn là nâng cao ấn tượng cho Nghiêm Lỗi.
Cô bỏ gạo ngâm kỹ trong nồi đặt lên lò than, chiếc đũa gác miệng nồi bảo đảm trào.
TBC
Hầm cháo cần thời gian, cô ý định lãng phí thời gian .
Ánh nắng ban mai ấm áp cỡ nào, gió sớm nhẹ nhàng khoan khoái cỡ nào, thời gian như thể lãng phí .
Đáng tiếc, cô giày thể thao.
Nguyên chủ giày da giày vải, nhưng giày thể thao. Kiều Vi miễn cưỡng tìm một đôi giày nhung đế bằng một quai.
Ở đời , kể cả bà cụ cũng hiếm thấy loại giày .
thoải mái, miễn cưỡng thế một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh/chuong-48.html.]
Kiều Vi giày xong, uống nửa cốc nước đun sôi để nguội, lau miệng mở cổng, ngoài chạy bộ.
Ánh nắng ơi, gió sớm ơi, bùn đất ơi, cây hòe to ơi! Kiều Vi chạy hét to những lời .
“Cháo còn bỏ muối hả?” Nghiêm Lỗi nếm thử: “Còn cho gừng nữa?”
“Ngon ?” Kiều Vi hỏi.
Nghiêm Lỗi trả lời ngay, ăn thêm một miếng nữa cẩn thận thưởng thức.
Thả rau bắc nồi xuống hạ nhiệt, rau vẫn còn tươi và thơm.
Trứng gà ốp la, viền vàng và giòn, ở giữa là lòng đào, đúng là món thích.
Gắp một miếng dưa muối ăn một miếng cháo.
khi Kiều Vi hỏi “Thế nào?” một nữa, Nghiêm Lỗi chỉ “Ừm” một tiếng mặn nhạt.
Ừm là ý gì hả? Người !
Rõ ràng khi nếm thử cháo, mặt hai chữ “Ăn ngon”. Hơn nữa chuyện “Nam chính thích trứng lòng đào” xuyên suốt văn. Anh thể cảm thấy ngon .
Vì là nam chính nên cần giữ hình tượng kiêu ngạo lạnh lùng ?
Được , Kiều Vi cắn môi nhịn .
Bắp đùi vẻ, cứ mặc cho vẻ .
Nghiêm Lỗi ăn xong bữa sáng thì mặc áo khoác đội mũ : “Anh đây.”
Khi đến sân đột nhiên : “Hay bát cứ để đó, về rửa .”
Nói xong, ấn vành mũ xoay vội vàng rời .
Hình như tâm trạng ?
Có chuyện gì vui ? Kiều Vi ngẫm nghĩ, chỉ vì bữa sáng chứ?
Nếu thật sự là , mức độ thỏa mãn của Nghiêm Lỗi thật là thấp.
Quả thật, Nghiêm Lỗi tâm trạng đúng là vì bữa sáng .
Vật cầu mà sẽ khiến bạn nhớ thương.
Một bữa sáng Kiều Vi cảm thấy thật bình thường là thứ Nghiêm Lỗi bao giờ chiếm vì vợ chồng bất hòa. Đương nhiên, bữa sáng chỉ là một biểu tượng, một vật chịu tải.
Điều mà Nghiêm Lỗi cảm nhận từ đó là Kiều Vi thật sự sống tiếp với .
Thậm chí khi bảo xoa bóp cơ bắp, khen mát xa , ngay cả giọng cũng ngọt ngào.
Trong trí nhớ của Nghiêm Lỗi, từng đãi ngộ như .