Xuyên thư: Mỹ nhân yếu mềm thời tận thế - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-08-21 09:36:19
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phiên ngoại 13
Xuống giường, đến bên cửa sổ, cô ngoài.
Thành phố lúc 7 giờ sáng sớm thức tỉnh, vô cùng náo nhiệt.
Diệp Sở Sở hít một thật sâu, thở .
Cô trở về thế giới hiện thực, cô thật sự trở về .
Cảm giác ồn ào náo nhiệt , cảm giác vạn vật hân hoan tràn đầy sức sống, cảm giác cuộc sống yên bình , là những điều mà thế giới tiểu thuyết tận thế nơi cô sống nhiều năm hề .
Cảm nhận tất cả những điều , mỗi ngày cô đều cảm giác như qua mấy kiếp, sợ rằng tất cả chỉ là ảo giác. Ngay cả khi thấy tiếng cãi vã ngoài , cô cũng cảm thấy thật đậm thở cuộc sống.
Hơn nữa, bây giờ cô cũng còn sốt ruột như nữa…
Từ khi thể xuống giường, cô nhờ Vương Điềm đẩy xem tình hình của Diệp Yến, lặng lẽ truyền năng lượng chữa lành cho . Cô tin rằng với sự giúp đỡ của năng lượng chữa lành, Diệp Yến nhất định sẽ sớm tỉnh .
Sau khi cô xuất viện, việc chăm sóc Diệp Yến sẽ càng thuận tiện hơn.
Cô một dự cảm, khi Diệp Yến tỉnh nữa, lẽ sẽ mang đến cho cô một bất ngờ.
Dù cô sớm đoán hai trai của thực chất là một, linh hồn và ký ức của họ sẽ hòa thì ?
Còn về tung tích của Quý Tinh Hàn, nụ hôn đêm đó, cảm giác nóng lòng của cô vơi nhiều, cô bắt đầu lặng lẽ chờ đợi sự xuất hiện của .
Chỉ cần ở đây, nhất định sẽ tìm đến cô.
Biết , chính là hôm nay.
Có Vương Điềm giúp đỡ, Diệp Sở Sở cần lo lắng về thủ tục xuất viện.
Không vì mượn tên cô, cô thành nhân vật phụ “chết trong một chương” , mà thái độ của Vương Điềm ân cần đến mức thái quá, nếu đuôi chắc vẫy tít như chong chóng.
Diệp Sở Sở cảm thấy buồn .
Thật cô cũng cảm thấy xúc phạm, hơn nữa, nếu Vương Điềm cuốn tiểu thuyết đó, tạo một thế giới tiểu thuyết, cô thể một kỳ ngộ như , thậm chí còn gặp yêu nhất đời ?
Tất cả đều là duyên phận.
Diệp Sở Sở vẫn tò mò…
Cô hỏi Vương Điềm: “Nếu tớ xuyên tiểu thuyết , nghĩ xem ngoài hắc ám đầu tiên, tại những hắc ám khác nữa? Rõ ràng trong tiểu thuyết chỉ một hắc ám lúc tận thế mới bắt đầu thôi mà.”
Vương Điềm lập tức tròn mắt: “Cậu tiểu thuyết gì cơ? Tớ tiểu thuyết bao giờ? Hắc ám gì, tớ gì hết! Không tớ, tớ , đừng hỏi tớ!”
“……” Diệp Sở Sở liếc cô một cái, “Là cuốn tiểu thuyết mà đây giới thiệu cho tớ xem đó, quên ?”
“Tớ với cuốn tiểu thuyết đó là tớ ?” Vương Điềm mếu máo, “Một đứa vô dụng như tớ thể tiểu thuyết chứ? Tớ ngay cả bài văn 800 chữ còn nổi, tớ là đồ bỏ mà! Cô giáo dạy Văn của tớ bây giờ vẫn còn nhớ tên tớ đấy, suốt ngày dặn dò các em khóa đừng học theo tớ.”
“…… Điềm ơi, lúc tớ hôn mê giường, tuy cơ thể cử động , nhưng ý thức vẫn tỉnh táo, tớ những gì với tớ đấy.” Diệp Sở Sở nhịn mà bật .
Thế thì thể chối cãi nữa .
Đầu Vương Điềm lập tức cúi gằm xuống, nhưng vẫn cố giãy giụa: “Tớ thật sự ác ý mà…”
Diệp Sở Sở gật đầu: “Tớ ác ý, chỉ là tò mò nên hỏi thôi.”
“Vậy …” Vương Điềm lén thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự mất bạn Diệp Sở Sở. Suy nghĩ một lúc, cô : “Những cái khác thì tớ , nhưng hắc ám đầu tiên… Cậu , công việc ở bệnh viện thật sự quá bận quá mệt, lúc lo xuể , tớ thật sự cách nào cập nhật chương mới, nên tớ với độc giả là hắc ám đến , hi hi.”
Diệp Sở Sở: “……”
Hi hi?
Chỉ, chỉ thôi?!
Hại cô cứ tò mò mãi!
“Vậy tổng cộng ngừng mấy ?” Diệp Sở Sở vội vàng hỏi.
“Cũng nhiều lắm, chắc năm sáu thôi.” Vương Điềm một cách vô cùng cốt khí, “Tớ cũng hết cách mà, chủ nhiệm coi tớ như trâu bò mà sai khiến, tớ thật sự lực bất tòng tâm, nên… cũng chỉ thể drop từng đợt thôi.”
Diệp Sở Sở: “……”
Khớp .
Sau khi cô xuyên sách, tổng cộng trải qua năm hắc ám. Còn thứ sáu, lẽ là cô kịp trải qua hố đen nuốt chửng .
Lần , cô thật sự đánh Vương Điềm một trận.
Cái con !
Làm xong thủ tục xuất viện, Diệp Sở Sở cùng Vương Điềm sảnh bệnh viện.
Trên tay Diệp Sở Sở hành lý gì, ngay cả chiếc túi xách đeo đó cũng vì dính quá nhiều m.á.u dùng nữa mà vứt . Bây giờ cô chỉ xách một chiếc túi nilon, bên trong là một vài giấy tờ xuất viện.
điều cô thất vọng là, từ đầu đến cuối Quý Tinh Hàn vẫn xuất hiện.
Vương Điềm còn việc bận, chỉ thể tiễn cô đến cổng bệnh viện.
“Sở Sở, tự qua đường đó?” Vẻ mặt Vương Điềm đầy lo lắng, suy nghĩ một lát, cô đột nhiên kiên quyết : “Nếu sợ, tớ sẽ đưa về trường, bên tớ , cùng lắm là mắng vài câu thôi.”
“Tớ .” Diệp Sở Sở lắc đầu.
Zombie còn từng giết, thú biến dị còn từng chém, chẳng lẽ sợ qua đường ?
Hoàn thể nào.
Thấy vẻ mặt cô giống giả vờ, Vương Điềm cuối cùng cũng yên tâm, vẫy vẫy tay tiếp tục việc.
Diệp Sở Sở đến ven đường, đang định qua đường, đột nhiên một chiếc Ford Mustang màu xanh biển chạy về phía cô, dừng ngay mặt.
Tim cô đập mạnh một cái. Khi cô ngước mắt lên ở ghế lái, đối diện với đôi mắt phượng đen láy quen thuộc, vẻ mặt cô càng thêm kinh ngạc và vui mừng. Trong khoảnh khắc, hốc mắt cô chút đỏ lên.
Cuối cùng cũng đến !
Cảnh tượng cô nhớ đầu tiên chuyện với Quý Tinh Hàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-my-nhan-yeu-mem-thoi-tan-the/chuong-141.html.]
Khi đó, Quý Tinh Hàn ôm Quý Linh Linh giữa dòng xe cộ, dáng vẻ cô độc. Còn cô và Dụ Phi Bạch lái xe ngược dòng lao đến mặt , hỏi và Quý Linh Linh lập nhóm .
Chiếc xe họ lái lúc đó chính là một chiếc Ford Mustang màu xanh biển.
Trong một thời gian dài đó, chiếc xe màu xanh biển đồng hành cùng họ.
Bây giờ, Quý Tinh Hàn cũng lái một chiếc xe y hệt… Chỉ là xe là , còn chờ “lập nhóm” là cô.
Điều khiến cô vô cùng hoài niệm.
“Lên xe .” Cửa sổ xe hạ xuống, giọng trầm thấp quen thuộc truyền đến.
Diệp Sở Sở mím môi , mở cửa xe ghế phụ.
Thế nhưng, thắt dây an xong, cô liền cảm thấy Quý Tinh Hàn gì đó . Nhìn chằm chằm một phút, cô trực tiếp đưa tay kéo áo sơ mi trắng đang mặc khỏi quần, nhéo sườn eo , lập tức cảm nhận sự bất thường cơ thể .
“Chuyện là ?” Diệp Sở Sở lo lắng hỏi.
Quý Tinh Hàn trông vẫn bình thường, nhưng nếu dùng tay véo sườn eo , sẽ phát hiện lớp da cơ bắp mỡ, chỉ còn một bộ xương trống rỗng.
Quý Tinh Hàn bất đắc dĩ , sang cô: “Dọa em ?”
Anh chỉ nhanh chóng xuất hiện mặt cô, cô nhận điều khác thường, nên chỉ tranh thủ từng giây từng phút “tạo” bộ xương và lớp vỏ ngoài. Còn phần m.á.u thịt bên trong, thể từ từ điêu khắc , vội.
Đối kháng và giằng co với ý thức thế giới của thế giới hiện thực là một chuyện lâu dài, đơn giản như ?
Không ngờ, chỉ che giấu một phút Diệp Sở Sở phát hiện.
Nghe Quý Tinh Hàn kể ngọn ngành, Diệp Sở Sở kìm mà rưng rưng nước mắt.
Vừa đau lòng, xúc động.
khi thấy ánh mắt lo lắng của Quý Tinh Hàn, cô cố nén nước mắt, nở một nụ : “Trên thế giới , ngoài trai, em còn nào khác… May mà đến, chỉ cần bình an, những chuyện khác chúng vội.”
Cần thời gian thì .
Bản Quý Tinh Hàn thể đối kháng với ý thức thế giới, cô năng lượng chữa lành để giúp . Ngoài đau lòng , lẽ sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Như là đủ .
Huống chi, họ ở thế giới tiểu thuyết nhiều năm như , Quý Dã 18 tuổi trưởng thành, tuy thể chất của họ vẫn cường tráng, nhưng dù cũng còn trẻ trung như nữa… Vừa xuyên đến thế giới hiện thực, chỉ Diệp Sở Sở trở về tuổi mười chín, mà Quý Tinh Hàn khi tái tạo cơ thể cũng trở dáng vẻ trẻ trung tuấn.
Tính tính , cũng coi như là lời ?
Tóm là chuyện !
lúc đến ngã tư, Quý Tinh Hàn dừng xe chờ đèn đỏ, cúi đến mặt Diệp Sở Sở, hôn lên trán cô. “Đừng lo, chúng đều sẽ thôi.”
“Vâng.” Diệp Sở Sở gật đầu, bỗng nhớ một chuyện khác, “ , tung tích của những khác ?”
Trước đây, khi cô và Quý Tinh Hàn đối kháng với bầy thú biến dị, còn Sở Lâm, Dụ Phi Bạch, Tạ Nhiên và Miêu Tiểu Hổ cùng hành động. Quý Tinh Hàn phận của cô ở thế giới hiện thực nên chủ động đến tìm cô. Sở Lâm thể chính là Diệp Yến, chỉ cần chờ Diệp Yến tỉnh là .
Vậy còn Dụ Phi Bạch, Tạ Nhiên và Miêu Tiểu Hổ thì ?
Ba họ bây giờ ở ?
Quý Tinh Hàn trầm ngâm một lát, đoán: “Anh đoán họ cũng đến thế giới , chỉ là đang ở . Anh bắt đầu xử lý việc , lan truyền thông tin cá nhân của mạng, còn mua cả gói quảng bá nữa. Anh để mật hiệu cho họ, chỉ cần họ thấy , chắc chắn sẽ tìm đến chúng .”
“Vâng.” Diệp Sở Sở gật đầu. Biết Quý Tinh Hàn tính toán, cô liền an tâm.
Quý Tinh Hàn tâm tư chu , việc, cô đặc biệt yên tâm.
“ , định lái xe đưa em ?” Diệp Sở Sở cuối cùng cũng hỏi.
Quý Tinh Hàn khẽ: “Về nhà.”
Về nhà?
Trong mắt Diệp Sở Sở tràn đầy tò mò.
Ngôi nhà mà Quý Tinh Hàn là một căn hộ cao cấp thuê gần trường đại học của Diệp Sở Sở.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Căn hộ ba phòng ngủ hai phòng khách, đợi đến khi Diệp Yến hồi phục, cũng sẽ chỗ ở. Còn một phòng thể dùng phòng việc, hoặc để trống phòng cho khách cũng .
Ở thế giới tiểu thuyết, Diệp Sở Sở sống trong biệt thự mười mấy hai mươi năm, bây giờ ở trong căn hộ chung cư cảm giác mới lạ, cũng thấy quen.
Nhà lớn cái của nhà lớn, nhà nhỏ cũng cái của nhà nhỏ.
Đối với hai cô và Quý Tinh Hàn mà , căn hộ quá đủ . Biệt thự quá trống trải, ở đây vẻ ấm cúng hơn.
Cô bây giờ vẫn là một sinh viên nghèo, lúc viện lo lắng , cũng nghĩ đến việc nên nghề cũ blogger ẩm thực để kiếm chút tiền . bây giờ… Quý Tinh Hàn đến, những chuyện dường như cần cô lo nữa.
Trong nháy mắt, thứ đều đúng vị trí.
Gối ôm giường, vệ sĩ, kim chủ… Quý Tinh Hàn một thể đảm nhiệm tất cả, hơn nữa còn xuất sắc.
“Hàn ca, em thể ôm đùi , đúng ?” Mắt Diệp Sở Sở sáng rực, còn bắt đầu nỗ lực chuẩn sẵn tư thế “cá mặn”.
Quý Tinh Hàn bật , nhịn cúi đầu hôn lên môi cô, trong giọng pha lẫn ý : “Đợi em đủ tuổi, đợi giải quyết xong vấn đề hộ khẩu, chúng sẽ đăng ký kết hôn.”
Đều là vợ chồng già , còn phân biệt ai ôm đùi ai ?
Con đều là của cô.
Anh cam tâm tình nguyện trao tất cả những gì cho cô.
Chỉ sợ cô cần.
Huống chi, nên lo lắng thấp thỏm là mới đúng. Dù cũng là hộ khẩu, còn từ phận “chồng hợp pháp” đây trực tiếp “nghỉ việc”, mới là hoang mang. Anh chỉ sợ lơ là một chút, cô sẽ chán , chạy theo yêu tinh nam khác mất.
Dường như đang nghĩ gì trong lòng, Diệp Sở Sở nhịn bật , hai tay vòng qua eo , áp mặt lồng n.g.ự.c : “Đời em cần ai cả, chỉ cần . Không, chỉ đời , kiếp , kiếp nữa cũng .”
Gặp một như , thể trân trọng?
Điều duy nhất cô tiếc nuối bây giờ là…
Nếu thế giới hiện thực thể một lối cố định kết nối với thế giới tiểu thuyết thì . Tuy Quý Dã trưởng thành, thể tự lập, nhưng tình m.á.u mủ thể dễ dàng cắt đứt?
Cô nhớ Quý Dã.