Xuyên thư: Mỹ nhân yếu mềm thời tận thế - Chương 99
Cập nhật lúc: 2025-08-19 12:08:29
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Màn đêm dịu dàng, hương hoa hồng thoang thoảng.
Dưới vòm trời xanh thẫm, bộ căn cứ Hoa Thịnh bao phủ trong một màn đêm yên tĩnh, chỉ vài ngọn đèn dầu le lói và những vì trời chiếu rọi lẫn .
Phòng của Diệp Sở Sở bật đèn, nguồn sáng duy nhất là ánh trăng lọt qua cửa sổ.
Cô giường, mặt đỏ bừng, đưa một cánh tay lên che mắt, răng cắn chặt môi , cố gắng để phát những âm thanh kỳ quái.
Quý Tinh Hàn là hôn, và thật sự chỉ hôn.
hôn một cách ngông cuồng nhưng vô cùng tỉ mỉ, bỏ sót một tấc da thịt nào cơ thể cô. Khi chạm đến những nơi khiến cô thể kiềm chế, cô uốn éo né tránh, nhưng dùng đôi tay dịu dàng mạnh mẽ giữ cô , khiến cô thể trốn thoát, tiếp tục hôn.
Cuối cùng, Diệp Sở Sở hổ đến mức mặt đỏ bừng, linh hồn như rút lên trung. Cô rã rời, rõ ràng gì cả mà sức lực như rút cạn. Vừa hổ tức giận, cô chỉ thể đưa tay lên che mặt, giấu như một con đà điểu, chỉ ước gì thể biến mất ngay lập tức.
Biến khỏi căn phòng .
“Thích ?” Quý Tinh Hàn khẽ hỏi.
Diệp Sở Sở lên tiếng.
Chết cũng hé răng.
Thấy Diệp Sở Sở giả chết, giữ lấy cổ tay cô, kéo tay cô khỏi mặt, cho cô giả câm giả điếc nữa, nhẹ đầy đắc ý và sung sướng, hỏi nữa: “Thích ?”
Như thể nhất định câu trả lời.
Diệp Sở Sở: “…”
Tay che mặt giữ , cô cam tâm đưa tay trái lên định che mặt nữa, chỉ trốn tránh, nhưng tay giơ lên nửa chừng Quý Tinh Hàn nhanh tay lẹ mắt giữ .
Hết cách, hai tay giữ chặt giường thể động đậy, hai chân cũng dùng đầu gối chặn . Cô thẹn tức, trừng mắt Quý Tinh Hàn đang dùng hai tay chống dậy, với cô một cách đắc ý, thiếu chút nữa là bật .
Cũng tối đen như mực, nên cô thể rõ dáng vẻ của .
Người đàn ông trẻ tuổi gương mặt tuấn, thanh tú, trong đôi mắt đen láy ẩn chứa ý nồng đậm, đôi môi mỏng khẽ nhếch, giữa hai hàng lông mày phảng phất một nét vui vẻ hài lòng, …
Anh chắc chút, chút…
Diệp Sở Sở quả thực cạn lời.
Rõ ràng … tại vẻ thỏa mãn như ?
Trong đầu lóe lên ý nghĩ đó, Diệp Sở Sở ngước mắt lên liền thấy cúi xuống, ánh mắt chằm chằm môi cô, vẻ hôn tới.
Cô kinh ngạc trừng lớn đôi mắt hạnh, gắng sức ép xuống giường, cực kỳ né tránh, hoảng loạn cất tiếng ngăn cản: “Không , hôn em! Anh, cho dù hôn, thì, thì … đánh răng ! Anh, …”
Câu tiếp theo, cô thật sự hổ đến mức thốt nên lời.
“… Ồ?” Động tác của Quý Tinh Hàn dừng , vẻ kinh ngạc, “Em còn chê chính ? Anh chỉ là…”
“A a a a, đừng nữa, em , !”
Tay giữ chặt, thể trực tiếp bịt tai, Diệp Sở Sở chỉ thể khe khẽ la lên, mím môi lắc đầu quầy quậy, vẻ thà c.h.ế.t chịu.
Thấy cô thực sự chút kháng cự, cả khuôn mặt đều căng thẳng đến nhăn , Quý Tinh Hàn đầu tiên là sững sờ, đó liền bật thành tiếng.
Sợ khác thấy, cố đè thấp giọng , nhưng tràn ngập một sức quyến rũ khác.
Càng thêm từ tính.
Cười? Còn nữa? Người thật là! Diệp Sở Sở càng thêm dở dở , cảm thấy thật ngốc. Lẽ cô nên kiên quyết từ chối hơn, nếu bây giờ nhạo.
Quý Tinh Hàn nào nỡ nhạo cô, thấy cô thực sự chút ngượng ngùng, ép cô nữa, buông tay cô thuận thế xuống bên cạnh, đôi mắt dịu dàng như nước, khi cô, trong mắt tràn đầy tình ý.
“Sở Sở, thật sự yêu em.”
“…” Diệp Sở Sở im lặng , về phía bên cạnh.
Lúc khí vẻ , Quý Tinh Hàn tỏ tình với cô, cô nên gì đó ?
Kết quả là đầu óc kịp phản ứng, kịp đáp lời, bên cạnh mở miệng.
“Còn nữa, em thật sự ngọt.”
Diệp Sở Sở: “…”
Diệp Sở Sở: “Anh câm miệng cho em!”
“Ha ha ha, .” Quý Tinh Hàn ôm lấy cô, dù đ.ấ.m đá cũng buông , cho cô nổi điên.
Anh cũng dám trêu cô nữa, lỡ cô thật sự xù lông lên, khi đá xuống giường mất.
Anh vẫn trân trọng khoảnh khắc hiện tại.
Diệp Sở Sở: “…”
Thật tức c.h.ế.t !
Cái hổ thích giở trò , thật sự là đại phản diện trong truyền thuyết ? Sao cảm thấy phúc hắc thế ! Nhìn thì hiền lành mà bụng thì đầy ý đồ đen tối ? Chắc chắn là !
Thật cắn một cái!
Diệp Sở Sở âm thầm nghiến răng, quyết định nhất định tìm cơ hội “trả thù” !
Sau một hồi náo loạn buổi tối, Diệp Sở Sở ngủ một giấc đặc biệt ngon.
Năm giờ sáng, Quý Tinh Hàn tỉnh dậy theo đồng hồ sinh học, sang trái liền thấy gương mặt ngủ yên bình, xinh của Diệp Sở Sở. Vì nghiêng nên môi cô chu lên, như thể đang mời gọi một nụ hôn.
Yết hầu Quý Tinh Hàn trượt lên xuống, nhưng vẫn ngoan cường kìm nén khát vọng đang cuộn trào trong lòng, nỡ đánh thức cô. Anh chống dậy, trân trọng đặt một nụ hôn lên trán cô.
Nghĩ đến sự mật tối qua, lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào, chỉ ôm cô lòng, để mãi mãi xa rời.
cuối cùng vẫn , ít nhất lúc là sẽ muộn.
Mặc dù Diệp Sở Sở ngủ một trong biệt thự của cô, trong nhà chỉ cô và hai em Giản Dập, Giản Tuấn, nhưng mỗi sáng năm rưỡi, Sở Quốc Cường và Diệp Quân Nghi sẽ dậy. Khi tập thể dục buổi sáng, họ thường sẽ để ý đến tình hình bên biệt thự .
Việc mỗi tối đều đến phòng Diệp Sở Sở “bất hợp pháp” ngủ ké cũng chuyện quang minh chính đại gì. Để đuổi , hoặc Sở Quốc Cường cầm d.a.o đuổi g.i.ế.c khắp căn cứ, nhân lúc khác còn đang say ngủ mà nhanh chóng chuồn về.
Chỉ là chút luyến tiếc cô.
Quý Tinh Hàn đưa tay gạt những lọn tóc vương mặt Diệp Sở Sở, đôi mắt phượng đen láy tràn đầy ý .
Anh hành động hề chậm chạp, nhẹ nhàng xuống giường về phía ban công.
đến ban công, Quý Tinh Hàn liền cảm thấy gì đó đúng.
Ánh sáng bên ngoài quá mờ.
Cứ như là…
Anh nhíu mày ngẩng đầu lên, quả nhiên bầu trời vốn trong xanh một gợn mây xuất hiện những đốm đen lớn nhỏ. Trời vốn sáng, nhưng những đốm đen ngừng lan rộng , che lấp và nuốt chửng ánh sáng từng chút một, như thể kéo thế gian một nữa chìm vực sâu.
Kỷ Nguyên Hắc Ám!
Ba chữ lập tức hiện lên trong đầu Quý Tinh Hàn, sắc mặt trở nên nghiêm trọng.
Không chút do dự, nhảy từ lầu hai xuống, hình thoăn thoắt vài bước lao về phía biệt thự bên cạnh. Trở về phòng thu dọn một chút, liền khỏi cửa, thông báo tin tức Kỷ Nguyên Hắc Ám giáng lâm cho các thành viên khác trong đội.
Chưa đầy năm phút, Dụ Phi Bạch và những khác tập trung ở phòng khách.
Kỷ Nguyên Hắc Ám đến, họ nhanh chóng nghĩ biện pháp đối phó.
Năm giờ sáng.
Đại bộ phận dân trong căn cứ Hoa Thịnh vẫn còn đang trong giấc ngủ, nhưng lặng lẽ một tiếng động, Kỷ Nguyên Hắc Ám một nữa giáng xuống.
Lần , tốc độ lan tràn của những đốm đen còn nhanh hơn. Chỉ trong vài giờ ngắn ngủi, khi thời gian điểm 9 giờ sáng, trời đất trở nên một màu đen kịt. Bầu trời như một tấm vải đen dày đặc che phủ, một tia sáng nào lọt qua, mặt trời, mặt trăng và các vì đều che khuất.
Nền văn minh của nhân loại tàn phá. Đứng cao ở căn cứ Hoa Thịnh ngoài, trong tầm mắt chỉ là một màu đen kịt. Căn cứ Hoa Thịnh giống như một con tàu lớn trôi dạt biển cả trong đêm khuya. Trên tàu những đốm đèn le lói, nhưng mặt biển đen kịt mang đến cho nỗi sợ hãi vô tận, khiến dám dễ dàng xâm nhập.
Không ánh nắng, ánh trăng, cũng ánh … Thời gian như ngừng .
May mắn là ngoại trừ Kỷ Nguyên Hắc Ám đầu tiên thể sử dụng hầu hết các chức năng của sản phẩm công nghệ cao, thứ hai và hạn chế đó. Trật tự sinh hoạt trong căn cứ Hoa Thịnh đến mức quá hỗn loạn.
Ít nhất nhà máy điện thể hoạt động, việc chiếu sáng tạm thời thành vấn đề. Nhà máy nước cũng thể cung cấp nước định, cần quá nhiều sống sót xếp hàng đến nhà máy nước để múc nước thủ công.
Về giao thông, xe cộ vẫn thể chạy, sân bay huấn luyện thành lập cũng ngừng hoạt động. Các huấn luyện viên mới vẫn tận tụy đào tạo phi công, việc liên lạc thuận tiện hơn với thế giới bên ngoài sắp thành hiện thực.
Về vật tư, kho dự trữ của bộ phận vật tư cũng khiến dân trong căn cứ tương đối yên tâm. Lần khi Diệp Sở Sở trở về, việc cô trực tiếp trưng mấy kho lúa lớn gây chấn động cho dân trong căn cứ suốt một năm, và đó cũng là nguồn tự tin của họ.
Nhìn chung, cuộc sống hàng ngày ở căn cứ Hoa Thịnh ảnh hưởng về mặt cơ bản, chỉ là chắc chắn sẽ nhiều bất tiện.
Ví dụ như những chiến đội mỗi ngày đều khỏi căn cứ săn g.i.ế.c thú biến dị, hôm nay ngoài.
Bởi vì bên ngoài trong Kỷ Nguyên Hắc Ám là một màu đen kịt, thể giống như tận thế thể bật đèn đường để chiếu sáng cho xe cộ. Ngoài căn cứ Hoa Thịnh, gần như thấy ánh đèn nào trong bộ Thanh Thành.
Dù đèn xe thể chiếu sáng con đường phía , nhưng tầm vẫn hạn chế nhiều. Lỡ như một con thú biến dị từ trong bóng tối lao , sẽ kịp phản ứng.
Tạm thời vẫn tình hình thế nào, vật tư cũng dồi dào, nên cũng cần vội vã ngoài mạo hiểm.
Từ điểm mà xem, Kỷ Nguyên Hắc Ám bất ngờ ập đến gián đoạn ít kế hoạch của căn cứ Hoa Thịnh, vẫn ít ảnh hưởng.
Cũng Kỷ Nguyên Hắc Ám sẽ kết thúc khi nào, và khi nó qua sẽ những biến đổi mới nào… Chẳng lẽ giống như , tang thi tiến hóa, động thực vật điên cuồng tiến hóa?
Buổi sáng, ban lãnh đạo cấp cao của căn cứ cũng mở một cuộc họp.
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Là đại diện của tiểu đội Chiến Thần, Diệp Sở Sở, Quý Tinh Hàn và Chu Khoa đều tham dự.
Hội nghị chỉ một nội dung, đó là đề nghị dùng thái độ thận trọng, bảo thủ để đối mặt với Kỷ Nguyên Hắc Ám , tạm thời dừng hoạt động hướng bên ngoài, tập trung việc phát triển nội bộ căn cứ.
Hiện tại, căn cứ Hoa Thịnh bắt đầu xây dựng bức tường vây thứ tư, công cuộc tái thiết thảm họa ở khu 4 vẫn đang tiến hành rầm rộ. Công việc trong căn cứ còn nhiều, nếu Kỷ Nguyên Hắc Ám tiện ngoài, bằng nhân cơ hội phát triển căn cứ, thành các công việc nội bộ.
Đương nhiên, nếu Kỷ Nguyên Hắc Ám kéo dài quá lâu, vượt quá nửa tháng, thì phương châm sẽ đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-my-nhan-yeu-mem-thoi-tan-the/chuong-99.html.]
Miệng ăn núi lở, là kế lâu dài.
Trở về nơi đóng quân của tiểu đội, tiểu đội Chiến Thần cũng mở một cuộc họp nội bộ.
Các thành viên trong đội đều kho dự trữ vật tư của tiểu đội đáng sợ đến mức nào, đừng là một hai tháng Kỷ Nguyên Hắc Ám, dù ở trong căn cứ một hai năm cũng sợ.
Vì , khi Diệp Sở Sở đề nghị họ cần ngoài, chỉ cần ở nhà rèn luyện dị năng hoặc phối hợp với việc xây dựng căn cứ một nhiệm vụ cơ bản, đều đồng ý.
Tương đương với việc thể nghỉ ngơi một cách quang minh chính đại, ai mà chứ?
Tiết Dung ngay lập tức tuyên bố, tối nay ăn lẩu.
Lẩu nhỏ sẵn sàng.
Bia lạnh ướp.
Quả thực là cuộc sống thần tiên.
Diệp Sở Sở khúc khích sắp xếp thực đơn cho những ngày tới, đột nhiên cảm thấy xúc động.
Lần đầu tiên Kỷ Nguyên Hắc Ám đến sớm, cô chút luống cuống, tại cốt truyện định đổi. Lần thứ hai giáng xuống, cô cũng kinh ngạc, vì lúc đó vật tư trong tay đủ nhiều, họ còn vội vã ngoài một chuyến, và chính đó họ tìm vài cây bắp cải biến dị.
Lần Kỷ Nguyên Hắc Ám đột ngột giáng xuống, cô phát hiện chỉ còn chút ngạc nhiên.
Có lẽ cũng là vì cô , do ảnh hưởng của , cốt truyện gốc hiệu ứng cánh bướm đổi .
Tuy nhiên, cô vẫn thảo luận với Sở Lâm về cách đối phó sắp tới.
Bây giờ là tháng 12, nhưng đợt hạn hán vốn chỉ kéo dài ba tháng vẫn tiếp diễn. Cô cảm thấy gì đó , trong lòng mơ hồ một dự cảm lành, như thể chuyện gì đó sắp xảy .
Kết hợp với lời tiên đoán của bà Vương đây và việc Giản Tuấn thương do giá rét khi dị năng phát động, cô mơ hồ lo lắng rằng thể sẽ bùng phát một đợt thiên tai khác.
Ví dụ như giá lạnh.
Tòa nhà tổng hợp nơi đóng quân của tiểu đội Chiến Thần đây đưa sử dụng. Nơi nấu ăn của Tiết Dung chuyển từ biệt thự của Diệp Sở Sở sang nhà ăn của tòa nhà tổng hợp. Như , gần như tất cả các thành viên trong đội đều thể hưởng phúc lợi, ba Sở Quốc Cường về cơ bản cũng giải quyết ba bữa một ngày tại nhà ăn của tiểu đội Chiến Thần.
Diệp Sở Sở ban đầu định tìm Sở Lâm chuyện trong bữa tối, nhưng bận đến mức thời gian về ăn cơm, cô đành đến biệt thự nhà họ Sở để đợi .
Mãi đến 1 giờ sáng, Sở Lâm mới trở về. Thấy Diệp Sở Sở vẫn còn trong phòng khách, Quý Tinh Hàn cũng ở đó, chút kinh ngạc.
“Sao em còn ở đây, về ngủ ?” Hỏi xong câu , Sở Lâm về phía Quý Tinh Hàn đang sofa với ánh mắt đầy thâm ý.
Tên cũng quản ?
Quý Tinh Hàn: “…”
Anh cũng quản lắm, nhưng quản , dù hiền lành và ngoan ngoãn.
Sở Lâm: “…”
Chết tiệt, thật sự nghĩ rằng là con sói già đội lốt cừu ? Nếu công việc trong căn cứ quá nhiều, nhất định sẽ mỗi tối đều canh gác cửa sổ của em gái, cho tên phòng em gái !
mà…
Bây giờ quản xuể nhiều việc, luôn đề phòng kẻ giả mạo tấn công em gái nữa, nếu em gái xảy chuyện gì ngoài ý , thì tên công cụ chiếm giường của em gái cũng… Chết tiệt, vẫn nhịn , lườm c.h.ế.t !
Sở Lâm trừng mắt giận dữ.
Quý Tinh Hàn lạnh nhạt .
Diệp Sở Sở hai đưa mắt qua , cảm thấy mùi thuốc s.ú.n.g đây.
“Anh, em đợi đến bây giờ, chủ yếu là với về chuyện Kỷ Nguyên Hắc Ám.” Diệp Sở Sở dậy , “Chúng lên phòng sách của chuyện ?”
“Được!” Sở Lâm gật đầu.
Hai về phía phòng sách.
Đoán Diệp Sở Sở thể sẽ nhắc đến chuyện trọng sinh, Sở Lâm đột nhiên đầu , định mở miệng bảo Quý Tinh Hàn cần theo, cứ ở sofa ăn chút gì đó g.i.ế.c thời gian là . Kết quả kỹ , phát hiện Quý Tinh Hàn cũng ý định theo , mà điều ngay ngắn sofa, lập tức cảm thấy chút kỳ lạ.
Sao tên điều như ?
Cứ như thể họ sẽ cho cùng.
Nén sự nghi hoặc trong lòng, Sở Lâm tạm thời đề cập đến, bước lên cầu thang.
Vào đến phòng sách, liền hỏi thẳng Diệp Sở Sở: “Chuyện của , em với Quý Tinh Hàn ?”
Diệp Sở Sở đầu tiên là ngẩn , đó phản ứng Sở Lâm đang hỏi chuyện gì, lập tức lắc đầu : “Không , em với .”
“Vậy theo lên, tự tránh mặt ?”
“…” Diệp Sở Sở bất đắc dĩ, “Bởi vì em với , rằng em vài chuyện tâm sự riêng với , bảo ở lầu đợi em mà.”
Sở Lâm: “…”
Thôi, là ngốc.
Hai bắt đầu chuyện chính.
“Anh, suy nghĩ thật sự của về Kỷ Nguyên Hắc Ám là gì? Chúng cần chuẩn điều gì ?” Diệp Sở Sở chút lo lắng, “Em luôn cảm thấy chuyện đơn giản như . Theo lời , hạn hán lẽ kết thúc từ lâu, nhưng đến giờ vẫn hết. Kỷ Nguyên Hắc Ám về lý chỉ một khi tận thế giáng xuống, nhưng đây là thứ ba… Anh, em vẫn luôn hỏi , trọng sinh trở về từ khi nào, và tại xảy chuyện?”
Nói xong, Diệp Sở Sở liền ngước mắt lo lắng Sở Lâm.
Sở Lâm bật thành tiếng: “Em cần cẩn thận như , chẳng là hỏi c.h.ế.t khi nào, c.h.ế.t vì thôi , chuyện nhỏ!”
Nghiêm túc , tiếp tục : “Anh c.h.ế.t năm thứ 15 của tận thế. Trước khi chết, tận thế còn lâu mới kết thúc, tình hình của căn cứ Hoa Thịnh còn thua xa bây giờ, chỉ là thực lực của dị năng giả mạnh hơn nhiều. Đương nhiên, tang thi và thú biến dị cũng đồng thời tiến hóa lợi hại, sự sinh tồn của nhân loại vẫn gian nan. Còn về lý do xảy chuyện, đúng hơn là tại trọng sinh… Trước khi trọng sinh, chỉ một việc.”
“Việc gì ạ?” Diệp Sở Sở lập tức hỏi.
“Anh g.i.ế.c Quý Tinh Hàn.”
Diệp Sở Sở: “…”
Cô trừng lớn đôi mắt hạnh về phía Sở Lâm. Sở Lâm gật đầu, tỏ ý đùa, cô lập tức chút kinh ngạc, nhất thời tâm trạng đặc biệt phức tạp, nên biểu cảm gì.
Một lúc lâu , cô mới hỏi : “Vậy khi hạn hán qua , còn thiên tai nào khác ạ?”
Nghe cô hỏi , Sở Lâm : “Nhiều lắm, cho nên chúng thu thập đủ loại vật tư, chuẩn thật đầy đủ. Trong Kỷ Nguyên Hắc Ám, những khác thể nghỉ ngơi, nhưng tiểu đội Chiến Thần của các em thì thể. Vừa nhân thời gian , mỗi ngày thần quỷ ngoài một chuyến, thu thập hết tất cả vật tư trong thế giới Mèo Thời Gian ở Thanh Thành. Nè, đánh dấu sẵn các điểm vật tư bản đồ cho em .”
Diệp Sở Sở: “…”
“ , em dị năng thời gian của em thể dùng hạch tang thi để thăng cấp ? Coi như trai đây ưu ái cho em một chút, lấy năm phần hạch tang thi từ bộ phận dự trữ vật tư, một vạn viên, chuyên dùng cho em thăng cấp. Nếu em biểu hiện , thu đủ nhiều vật tư, thì hạch tang thi coi như là phần thưởng của căn cứ cho em. Nếu em biểu hiện , vật tư thu về đến cũng mắt, thì tích phân để đổi hạch tang thi sẽ trừ thẳng tài khoản của em!”
“Được ạ…” Diệp Sở Sở gật đầu.
“ .” Sở Lâm bổ sung, “Gần đây ở nhà rảnh rỗi việc gì , mỗi ngày đều vẽ tranh, vẽ ít hạch tang thi, đều là loại em thể dùng . Hôm nay hỏi bà đại khái bao nhiêu, bà chắc cũng ba bốn vạn viên.”
Ba bốn vạn viên hạch tang thi , cộng thêm một vạn viên từ bộ phận dự trữ vật tư, chừng thật sự thể đột phá!
“Cái !” Diệp Sở Sở lập tức rộ lên.
Dị năng thời gian của cô dừng ở cấp ba lâu , cô đến bộ phận dự trữ vật tư đổi hạch tang thi để thăng cấp, mà thực sự là hạch tang thi ít ỏi ở đó đủ nhét kẽ răng.
Người khác sợ tang thi tiến hóa, đánh tang thi biến dị, nhưng cô thì ngại thử thách như , thậm chí còn chút háo hức, chính là vì hạch tang thi màu trắng cấp một năng lượng quá ít. Cô đặc biệt thèm viên hạch tang thi màu xanh lam cấp ba mà Quý Tinh Hàn từng cho cô.
Một viên đó, bằng cả mấy ngàn viên cấp một!
Chỉ tiếc là loại tang thi nhỏ đó thường .
Nếu loại tang thi nhỏ hung tợn đó xuất hiện quá nhiều, sẽ hại c.h.ế.t nhiều sống sót bình thường, thì thôi .
Diệp Sở Sở bất đắc dĩ nghĩ.
Sau đó, khi thấy Sở Lâm kéo hai cái rương lớn từ góc phòng sách, sự bất đắc dĩ đó của cô đều biến thành kinh hỉ!
Có gì kích động hơn một đống hạch tang thi trắng bóng ?
Đó chính là đổi màu!
Màu trắng biến thành màu xanh lục, xanh lục biến thành xanh lam, trắng biến thành màu cam… đều cả!
Sở Lâm dặn dò: “Sau nếu hạch tang thi biến dị cấp cao thì đừng vội dùng, mang về nhà cho xem, để bà cảm nhận gần hơn về hạch tang thi biến dị cấp cao, hạch tang thi vẽ cũng sẽ theo đó mà thăng cấp.”
Dị năng hội họa của Diệp Quân Nghi mạnh, nhưng cũng giới hạn.
Với tiền đề hấp thụ một lượng lớn hạch tang thi và hạch thú biến dị hệ đặc thù, cấp bậc hiện tại của bà đạt đến cấp ba.
Hiện tại bà thể vẽ những sự vật rõ, nhưng nếu bà vẽ những thứ từng thấy, hoặc hiểu rõ, thậm chí là những thứ chỉ tồn tại trong tưởng tượng, thì bà thể biến những hình ảnh đó thành hiện thực.
Nếu Diệp Sở Sở một viên hạch tang thi cấp hai, hoặc cấp ba cho Diệp Quân Nghi quan sát tìm hiểu, đợi bà nghiên cứu thấu đáo, thể bắt đầu “sản xuất” hàng loạt hạch tang thi cấp cao.
Ba bốn vạn viên hạch tang thi cấp một đó từ mà ?
Chẳng là vẽ ?
Diệp Sở Sở nghĩ đến đây, từ tận đáy lòng cảm thấy Diệp Quân Nghi thật sự lợi hại.
Việc dọn đồ về nhà, đương nhiên cần Diệp Sở Sở tay.
Sở Lâm mang đồ xuống lầu, liền vẫy tay với “phu khuân vác”: “Đến lượt biểu hiện đó.”
“…”
Quý Tinh Hàn nhẹ nhàng xách hai cái rương lớn, mang đồ đến biệt thự của Diệp Sở Sở rời nữa, trực tiếp chiếm nửa bên giường của cô.
Anh ngủ, còn Diệp Sở Sở khoanh chân giường, để cho cây sơn chi nhỏ lực hấp thụ năng lượng trong hạch tang thi.
Nếu hứa với Sở Lâm sẽ ngoài thu thập vật tư trong Kỷ Nguyên Hắc Ám, Diệp Sở Sở cảm thấy việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng thăng cấp dị năng thời gian.
Nếu dị năng thời gian thăng cấp thuận lợi, thời gian cô thế giới Mèo Thời Gian mỗi ngày sẽ tăng gấp đôi, từ hai mươi phút lên bốn mươi phút, như hiệu suất thu thập vật tư sẽ tăng lên đáng kể.
Mài d.a.o tốn củi.
Cô cũng tò mò, khi dị năng thời gian lên đến cấp bốn, sẽ những đổi mới .