Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 104: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:28:03
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiếng lập tức kéo hai trở về hiện thực.

 

Chỉ là hai đang chìm đắm trong hồi ức về thuở trai gái tương tư, tình ý nồng nàn.

 

“Câm miệng!” Hai đồng thời lên tiếng.

 

Vương tiểu công tử: ...

 

Tiếp đó, miệng bĩu , vành mắt tức khắc đỏ hoe.

 

Cha nương vẫn là đầu tiên hung dữ với đến , hu hu hu.

 

Hắn , nhưng cố nén nước mắt nuốt ngược trong.

 

Không , là một đứa trẻ lớn , thể .

 

Vương phu nhân đang chìm đắm trong cảm xúc của những năm tháng thiếu niên cùng phu quân, kịp phản ứng , quên mất rằng giờ đây của một đứa trẻ.

 

Vừa dứt lời, nàng thấy con trai với dáng vẻ nhỏ bé cố nén nước mắt, tủi đáng thương, lòng nàng lập tức mềm nhũn, nhận ngữ khí của quá nặng, vội vàng dịu giọng dỗ dành: “Là nương , dọa bảo bối . Ngoan, ăn thêm nhiều món ngon nhé.”

 

“Vậy con còn ăn Bánh ngô sữa nướng, uống sữa.” Vương tiểu công t.ử thấy dỗ dành , tâm trạng lập tức vui vẻ trở , dường như quên hết chuyện xảy .

 

Mẹ , dỗ , cha .

 

“Đi .” Vương phu nhân cưng chiều .

 

Vương tiểu công t.ử , vui vẻ hớn hở, khóe môi mỉm lấy sữa.

 

Vương lão bản bóng lưng đang vui mừng của con trai, bất lực lắc đầu, cảm thán: “Ôi, đứa trẻ ...”

 

“Thiên chân hoạt bát một chút mới ,” Vương phu nhân ngữ khí dịu dàng nhưng kiên định, “Gia nghiệp chúng gây dựng đủ để nó sống vô ưu vô lo ba đời. Chẳng cần miễn cưỡng nó kế thừa nghiệp gì, bình an vui vẻ, những gì nó , nhất.”

 

Vương lão bản , gật đầu. Phu nhân đúng, lời vợ thì chẳng bao giờ sai.

 

Còn bây giờ, cứ tận hưởng mỹ vị .

 

Xa xôi trong Vương phủ, Vương lão phu nhân: Ôi, thèm quá, đưa theo.

 

…………

 

Phố Tây bận rộn, Lưu quản sự và phu nhân vội vã chạy kịp chuyến buffet cuối cùng.

 

Lúc , thực khách trong quán vãn phần lớn, còn ồn ào như . Tề Tiểu Hoa rảnh tay, đang ở cửa nghỉ ngơi một lát, tiện thể chào đón những vị khách thể đến muộn.

 

Nàng cả ngày gần như đều vùi đầu trong bếp bận rộn, rõ phía cụ thể những ai đến, giờ khắc thấy Lưu quản sự cùng gia đình vội vàng tới, mặt khỏi lộ vài phần kinh ngạc.

 

“Lưu thúc, Lưu tẩu, hai đến muộn ?” Tề Tiểu Hoa tiến lên đón lời chào hỏi.

 

Lưu quản sự mặt lộ vẻ mệt mỏi và áy náy quãng đường chạy vội, vội vàng giải thích: “Ôi, hôm nay phố thật sự quá nhiều việc, tài nào thoát , vô ý lỡ mất thời gian.”

 

Thời gian dùng buffet của vợ chồng Lưu quản sự vốn qua , thật sự là vì Phố Tây tuy lớn nhưng đủ thứ chuyện lặt vặt. Vợ Lưu quản sự tuy trong lòng vẫn nhớ đến món ngon của Tề gia thực quán, nhưng cũng hiểu rõ trách nhiệm của trượng phu, nên nhiều.

 

Đợi đến khi xong việc mới phát hiện quá giờ từ lâu, Lưu quản sự hối hận xót xa, đối với vợ càng đầy áy náy, hai do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định đến thử vận may, xem còn thể kịp .

 

“Không , dù hiện tại cũng đông , thúc, tẩu, hai cứ .” Tề Tiểu Hoa bày tỏ sự thấu hiểu. Nàng và Lưu quản sự mối giao tình sâu sắc, chuyện gì cũng đều nhờ Lưu quản sự giúp đỡ, nên đến muộn một chút cũng .

 

Vợ chồng Lưu quản sự , mặt tức thì lộ nụ vui mừng như trút gánh nặng.

 

Lưu quản sự liên tục chắp tay: “Ây da, thì thật sự đa tạ Tiểu Hoa, phiền cô !”

 

“Phiền phức gì chứ, mau , nếu muộn hơn nữa khi vài món ăn thật sự sẽ hết đấy.” Tề Tiểu Hoa nghiêng nhường đường, thúc giục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-104.html.]

 

Vợ Lưu quản sự ngại ngùng với Tề Tiểu Hoa, vội vàng kéo trượng phu bước quán ăn.

 

Chỉ thấy các món ăn bàn vẫn còn phong phú, tuy vài đĩa thức ăn còn nhiều, nhưng về cơ bản mỗi món đều , thậm chí còn sót chút cà chua ngâm đường.

 

“May mà kịp!” Vợ Lưu quản sự thở phào nhẹ nhõm, thẳng đến món cà chua , trong lòng thầm đoán vị của Sườn xào cay Hỏa Diệm Sơn rốt cuộc là như thế nào.

 

Mấy ngày nàng món sẽ trong buffet thì mong đợi. Giờ khắc cuối cùng cũng thấy dung nhan thật của nó, những lát cà chua cắt dày mỏng đều đặn, ruột đỏ mềm mại, nước đường trong vắt gần như thấm đẫm chúng, trông thật thanh mát và đáng yêu.

 

Nàng nóng lòng gắp mấy lát chồng đầy đĩa, lúc mới tâm trí xem các món khác.

 

Tuy nhiều món chính còn nhiều, nhưng mỗi loại đều còn chút ít. Nàng gắp hai miếng sườn kho tàu, múc một thìa Gà xào cung bảo sốt đậm đà, Ba tươi, vân vân, đĩa ăn nhanh chóng chất thành một ngọn núi nhỏ, cuối cùng đặt đồ ăn xuống chỗ còn lấy một cốc sữa vị nguyên bản.

 

Hai bưng đĩa đầy ắp tìm chỗ xuống, đũa đầu tiên của vợ Lưu quản sự liền vươn tới món Sườn xào cay Hỏa Diệm Sơn mà nàng mong mỏi bấy lâu.

 

Vị chua ngọt miệng, mang hương vị độc đáo của nguyên liệu tươi mới.

 

Không uổng chuyến !

 

Đợi Niệm Niệm lớn, nàng cũng sẽ đưa Niệm Niệm đến đây ăn.

 

Vợ chồng Lưu quản sự là những đến muộn nhất, khi họ ăn xong, trong quán ăn chỉ còn họ. Sau khi ăn uống no say, Lưu quản sự mới nhớ tìm Tề Tiểu Hoa để về chuyện nồi niêu.

 

Tề Tiểu Hoa đang cùng trong quán lấy đĩa ăn buffet. Vất vả cả ngày, là ngày việc cuối cùng Tết, xua tan mệt mỏi, ngược tinh thần phấn chấn.

 

Ngày mai là nghỉ mà!

 

“Tiểu Hoa.” Lưu quản sự gọi Tề Tiểu Hoa .

 

Nghe Lưu quản sự gọi , Tề Tiểu Hoa tưởng rằng món nào hết , liền đầu : “Lưu thúc, , còn ăn gì nữa ?”

 

Lưu quản sự vội vàng xua tay: “Không , với cô chuyện cái nồi mà cô nhờ lão Tôn , lượng cô ước chừng mùng tám là xong. Lão Tôn vì cô đặt nhiều, thể trực tiếp đưa đến thành.”

 

Tề Tiểu Hoa mừng rỡ khôn xiết, nàng vốn còn đang lo lắng lượng nồi lẩu lớn, nàng tiện vận chuyển thành, việc lập tức giải quyết nhiều rắc rối.

 

Nàng bếp, tìm một tờ giấy xuống địa chỉ tửu lâu trong thành, đưa cho Lưu quản sự : “Lưu thúc, thì đa tạ , địa chỉ ở đây ạ.”

 

Mèo Dịch Truyện

Việc xong xuôi, thì nên xem xét đến chuyện nước lẩu và các món nhúng lẩu, thể chỉ mỗi khoai tây viên .

 

hôm nay là ngày cuối cùng quán ăn hoạt động Tết, tạm thời đừng nghĩ đến những chuyện đó nữa.

 

Hãy cùng ăn một bữa thật ngon!

 

Mặc dù ở quán ăn, nếu tình huống đặc biệt, cũng thể tự do ăn uống những món thích, nhưng hình thức buffet quả thực khiến cảm thấy mới lạ.

 

Tề Tiểu Hoa đóng cửa quán ăn, để trong quán thể thoải mái hơn một chút.

 

Rất nhiều vốn nghỉ Tết, nhưng khi thật sự đến ngày mai nghỉ, họ vẫn vô cùng vui mừng.

 

Tiểu Béo lấy nhiều sườn kho tàu và lòng heo xào cay. Hai món từng ăn, buổi chiều khi thực khách ăn, nước mắt kìm mà chảy từ miệng, giờ thì cuối cùng cũng thể tự nếm thử, vô cùng vui vẻ.

 

Những còn cũng tùy ý lấy những món thích ăn.

 

“Chúc chúng , năm nay một cái Tết ấm no!”

 

“Cạn ly!”

 

“Cạn ly!!!”

 

“Hẹn gặp năm !”

 

 

Loading...