Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 42: --- Lý gia tỷ muội

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:26:27
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Hôm nay Đóa Nhi tỷ cũng chút khỏe, sẽ hỏi thăm.” Tề Tiểu Hoa đáp lời.

 

Tề mẫu lúc kéo Tề Tiểu Hoa một chút, với nàng: “Đóa Nhi Tinh Nhi nghiêm túc, chắc là trong nhà xảy chuyện gì, con hỏi thì chú ý một chút.”

 

Tề Tiểu Hoa gật đầu, Lý gia tỷ đến đây lâu như , nàng rõ tính cách của họ, cho nên chắc hẳn xảy chuyện gì đó.

 

Đợi đến khi dọn dẹp xong tàn cuộc buổi trưa, Tề Tiểu Hoa với Lý gia tỷ : “Đóa Nhi tỷ, Tinh Nhi, hai một chút.”

 

Lý gia tỷ lời , liền đến bên cạnh Tề Tiểu Hoa.

 

Tề Tiểu Hoa cũng gì, đợi đến khi đều hết, mới đóng cửa.

 

“Ngồi xuống chuyện .” Tề Tiểu Hoa .

 

Hai thấy, liền xuống quanh Tề Tiểu Hoa, nhưng vẫn cúi đầu.

 

Tề Tiểu Hoa thấy , đưa cho mỗi một cốc sữa ướp lạnh.

 

Nàng đoán Lý gia tỷ hẳn là gặp chuyện gì đó , ăn chút đường sẽ luôn ngọt ngào hơn một chút.

 

“Đa tạ.” Lý Đóa Nhi lớn tuổi hơn một chút, điều chỉnh tâm tư, .

 

Tề Tiểu Hoa đôi môi mím chặt của hai , mở lời : “Thấy hai hôm nay thất thần như , trong nhà xảy chuyện gì ? Nếu khó khăn, đừng giấu chúng , đều ở đây mà.”

 

Lý Đóa Nhi ngón tay siết chặt , nàng nghiêng đầu thoáng qua bên cạnh, bờ vai Lý Tinh Nhi khẽ run lên, hốc mắt đỏ hoe, môi c.ắ.n đến trắng bệch.

 

“Tiểu Hoa......” Lý Đóa Nhi hít sâu một , giọng mang theo chút run rẩy, “mấy ngày , chủ tửu lầu tìm đến chỗ chúng .”

 

Tề Tiểu Hoa nhíu mày, đột nhiên nhớ lúc Lý gia tỷ đến, hình như nhắc qua một câu chuyện về chủ tửu lầu đây thường xuyên quấy rối Lý Tinh Nhi.

 

Không chứ, chủ tửu lầu hình như tuổi tác cũng sắp bằng cha nàng .

 

Lý Đóa Nhi giọng ép thấp hơn: “Vợ hình như đột nhiên còn nữa, sáng nay tìm đến tận cửa …… cưới Tinh Nhi kế thất.”

 

“Cái gì?!” Tề Tiểu Hoa bỗng nhiên bật dậy, cảm thấy giọng lớn quá sẽ khiến Lý gia tỷ giật , liền hạ thấp giọng xuống.

 

“Hắn bao nhiêu tuổi, Tinh Nhi mới bao nhiêu? Đây là ức h.i.ế.p khác ! Thật đúng là vô liêm sỉ.”

 

Nếu thể tùy c.h.é.m một nhát đao, Tề Tiểu Hoa thật đem lão súc sinh thiên đao vạn quả.

 

Lý Tinh Nhi thể chịu đựng nữa, òa lên.

 

Lý gia tỷ vốn còn cha , tuổi còn trẻ ngoài việc nuôi sống bản , vốn tưởng rời khỏi tửu lầu thì chuyện gì, kết quả gì, chuyện tự tìm đến.

 

Lý Tinh Nhi một lúc, Lý Đóa Nhi thì mặt đầy lo lắng vỗ vai Lý Tinh Nhi.

 

Lý Tinh Nhi so với Tề Tiểu Hoa nhỏ tuổi hơn, luôn ngọt ngào gọi nàng Tiểu Hoa tỷ, nàng cũng vẫn luôn coi Lý Tinh Nhi như mà đối đãi.

 

“Đừng sợ, chúng đây.” Tề Tiểu Hoa an ủi.

 

Lý Tinh Nhi qua một lúc, dịu cảm xúc, nghẹn ngào : “Hôm nay chặn ở cửa, nếu đồng ý, sẽ tìm đến thực tự đây câu dẫn , bại hoại danh tiếng của , còn cho hàng xóm láng giềng đều .”

 

Tề Tiểu Hoa đến đây, vô ngữ nhếch khóe miệng.

 

Một nam t.ử thật sự trơ trẽn, thành tâm kiến nghị nên soi gương nhiều hơn.

 

“Lão đồ vật , đây quấy rối Tinh Nhi ý , bây giờ còn dám nhắc đến loại chuyện dơ bẩn để bịa đặt về Tinh Nhi, các ngươi đừng sợ, đêm nay cứ ở chỗ , ngày mai sẽ tìm Lưu thúc xin vài , đ.á.n.h một trận.” Tề Tiểu Hoa , dù bây giờ ba họ đều là nữ tử, dù Tiểu Mãn cùng, cũng chỉ bốn , quả thực an lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-42-ly-gia-ty-muoi.html.]

 

Lý Đóa Nhi Tề Tiểu Hoa, hốc mắt cũng nóng lên. Hai chị em các nàng vô y vô tựa, vốn tưởng rằng chỉ thể tự gánh vác, giờ phút những lời hộ đoản , trong lòng ấm áp.

 

“Tiểu Hoa, chuyện phiền các ngươi quá ?”

 

Tề Tiểu Hoa lời , vội vàng : “Các ngươi đến thực tự lâu như , thiết như nhà , một chút cũng phiền phức, càng lo lắng cho an nguy của các ngươi.”

 

Lý Tinh Nhi hít hít mũi, ánh mắt kiên định của Tề Tiểu Hoa, cuối cùng dám ngẩng đầu, nhỏ giọng : “Đa tạ tỷ, Tiểu Hoa tỷ.”

 

“Được , muộn , chúng về nhà , tối nay các ngươi ngủ phòng .”

 

Ánh trăng kéo dài bóng dáng ba .

 

dường như, trong lòng Lý gia tỷ , các nàng và Tề Tiểu Hoa càng ngày càng gần gũi.

 

……

 

Đến nhà xong, Lý gia tỷ ngủ phòng Tề Tiểu Hoa, Tề Tiểu Hoa thì phòng Tề phụ Tề mẫu, Tề phụ cùng Tiểu Mãn tạm bợ một đêm.

 

Sáng ngày thứ hai, đúng lúc Lý gia tỷ cùng Tề Tiểu Hoa chuẩn mở cửa tiệm thì, ông chủ tửu lầu đến.

 

Nam nhân đầu to tai lớn, béo ục ịch, mặt đầy râu ria, đến gần còn mùi hôi tanh khó chịu. Hắn thấy chị em nhà họ Lý, thấy Tề phụ, liền lầm tưởng Tề phụ là chủ quán ăn , trực tiếp sấn tới.

 

“Ngươi chính là chủ của Lý Tinh Nhi và Lý Đóa Nhi ? Ta cho ngươi , ngươi chớ mà thuê hai ả đó. Hai ả đây từng thuê chỗ , lười biếng thì chớ, còn cố ý quyến rũ .”

 

Tề phụ Tề mẫu chuyện xảy với chị em họ Lý, chỉ hôm qua hai đó trạng thái . Giờ thì trong lòng hiểu rõ. lúc Tề phụ định lên tiếng, gã chủ tửu lầu sang Tề mẫu : “Cẩn thận hai ả quyến rũ phu quân của nương tử.”

 

Tề phụ Tề mẫu: “…”

 

Tề Tiểu Hoa cũng khỏi im lặng, sự vô vị thế quả là từng thấy.

 

Tề Tiểu Hoa lặng lẽ thốt một chữ, tuy ngắn gọn, nhưng ai nấy đều thấy: “Cút.”

 

Gã chủ tửu lầu lúc mới để ý đến Tề Tiểu Hoa. Vốn dĩ cảm thấy mắng mất mặt, nhưng thấy Tề Tiểu Hoa là một cô nương nhỏ, khá nhan sắc, liền trêu ghẹo : “Ôi, tiểu cô nương, quả là tính khí đấy. Hay là theo , bảo đảm cho nàng ăn ngon uống .”

 

Hắn vươn tay kéo Tề Tiểu Hoa.

 

Tề Tiểu Hoa mắt nhanh tay lẹ, nghiêng né tránh, thuận thế đá một cước bắp chân gã chủ quán. Gã chủ quán lảo đảo suýt ngã.

 

“Nha đầu thối , dám động thủ!” Gã chủ quán thẹn quá hóa giận, vung tay lên định đ.á.n.h Tề Tiểu Hoa.

 

Tề Tiểu Hoa đang định né cái tát , liền thấy Tiểu Mãn chắn mặt nàng, bóp chặt cánh tay gã chủ tửu lầu.

 

“Ngươi dám động nàng?”

 

Gã chủ tửu lầu chỉ cảm thấy xương cốt lạo xạo, đau đến mức nhe răng trợn mắt, kêu gào như heo chọc tiết: “Ái chà! Buông tay! Mau buông tay!”

 

Ánh mắt Tiểu Mãn lạnh như băng đọng, sức tay hề nới lỏng chút nào, ngược còn khẽ vặn một cái.

 

Gã chủ quán đau đến vã mồ hôi lạnh, hình béo ục ịch khom rạp xuống, khí thế ngông cuồng đó tan biến còn chút nào.

 

Giọng Tiểu Mãn lớn, nhưng mang theo một luồng hàn ý khiến khiếp sợ: “Ai cho ngươi cái gan đó?”

 

Gã chủ tửu lầu lúc mới rõ thanh niên mắt. Trông gầy gò, cứ như cái gối thêu hoa, nhưng sức ở tay thể lấy mạng , nhất định là một luyện võ lâu năm.

Mèo Dịch Truyện

 

Hắn vội vàng cầu xin tha thứ: “Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm! Ta chỉ đến hỏi xem các nàng trở tửu lầu việc thôi, ý gì khác!”

 

 

Loading...