Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 83: Dương nhục phao mô (Ba) ---

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:27:41
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đa thực khách bán, cũng một thực khách hôm qua ăn Dương nhục phao mô thì nghĩ rằng nếm thử hương vị , dưng kiếm năm văn tiền cũng khá , liền bán .

 

Tề phụ chú ý đến hiện tượng , trong lòng cũng cách nào, liền tìm đến hậu bếp, kể cho Tề Tiểu Hoa.

 

"Không chứ, cổ đại cũng phe vé ?" Tề Tiểu Hoa kinh ngạc .

 

Nàng ngờ Dương nhục phao mô thể thu hút nhiều thực khách từng ghé Tề gia thực xá đến . Vốn dĩ, nàng chỉ thấy thịt cừu còn Đông chí thật lãng phí, nên mới quyết định bán món với giá gần như giá vốn trong hai ngày, coi như một phúc lợi tri ân.

 

Ai ngờ ngày đầu tiên, danh tiếng của Dương nhục phao mô bỗng dưng nổi như cồn. Có thích cách ăn mới lạ , cũng từng ăn thịt cừu bao giờ, thấy Tề gia thực xá bán rẻ nên đến nếm thử. Nay chỉ còn một ngày, nhiều liền mộ danh mà đến.

 

Tề Tiểu Hoa bỗng cảm giác như những ngày lễ tết cùng bạn bè ngoài chơi, xếp hàng dài cửa nhà hàng ở khu chợ lớn .

 

“Hoàng ngưu? Ở đây nào ngưu?” Tề phụ tò mò hỏi.

 

Tề Tiểu Hoa lời Tề phụ, khỏi che miệng khúc khích.

 

“Ái chà, ý con là những kẻ đầu cơ bán phiếu đó ạ. Người ở cửa nên để mắt nhiều hơn, cố gắng giảm bớt cái thói .” Tề Tiểu Hoa đáp lời.

 

Món vốn dĩ là bán giá thấp cho khách quen, vốn nên bán giá cao. Nghe bên ngoài phiếu giá năm văn tiền một cái, thực sự khiến bất đắc dĩ vô cùng.

 

Dương nhục phao mô của Tề gia thực xá tuy xếp hàng lâu, nhưng thực khách ăn thì hề hối hận.

 

sắp đến lượt, thậm chí còn bẻ bánh mô xong xuôi ngay ở cửa, chỉ chờ chỗ trống là , vô hình trung cũng tiết kiệm một chút thời gian.

 

Và cái tâm tình tồi tệ khi xếp hàng của họ, cũng đều tan biến như mây khói khi thưởng thức một miếng Dương nhục phao mô.

 

Thơm!

 

là nguyên liệu đậm đà, vị thuần hậu, thịt nhừ canh sánh, béo mà ngấy.

 

Những đến tiệm đều là để ăn Dương nhục phao mô, ngược , cơm và thức ăn ngày thường nhiều mua. Tề Tiểu Hoa tranh thủ lúc bận rộn, liền sai Tiểu Mãn chạy mua thêm một ít hộp cơm thừa may rủi về.

 

Sau khi thực xá đóng cửa, đều mệt đến thở , ngay cả Tề Tiểu Hoa cũng khẽ vịn eo.

 

“Ta thực sự ngờ, hôm nay nhiều đến thế.” Lý Đóa Nhi ghế, vội dọn dẹp như khi.

 

“Thật đó, cảm giác hôm nay thể gầy một chút .” Tiểu Béo cũng bàn, trông tay chân rã rời.

 

Tình trạng của những còn cũng khá hơn là bao, hôm nay đóng cửa còn muộn hơn ngày một chút. Tề phụ ở cửa gọi cảm thấy giọng cũng khàn.

 

May mà hôm nay là ngày cuối cùng bán Dương nhục phao mô.

 

Mèo Dịch Truyện

“Hôm nay bữa cơm cho nhân viên cứ ăn cơm và thức ăn thừa còn .” Tề Tiểu Hoa với Lô sư phụ.

 

Nàng thể thấy Lô sư phụ cũng mệt đến thở , giờ thực sự còn sức lực để nấu bữa cơm cho nhân viên nữa.

 

Tiểu Béo , giơ tay với Tề Tiểu Hoa: “Tiểu Hoa tỷ, chúng thể ăn bữa cơm nhân viên muộn một chút , giờ mệt quá.”

 

Nếu là ở thực xá tửu lầu khác, nhân viên tuyệt đối dám chuyện như với chủ quán. Tề Tiểu Hoa tính tình , trừ những việc lớn thì những lúc khác cơ bản đều thương lượng bàn bạc với trong thực xá, nên khi Tiểu Béo lời , cũng hề thấy lạ.

 

“Đương nhiên thể, cũng nghĩ .” Tề Tiểu Hoa đáp lời, thực giờ nàng đói, cảm thấy đói đến mức qua cơn .

 

Ai thể ngờ nàng lúc đầu bán thức ăn chỉ là để thể tùy ý ăn món ngon.

 

Mọi yên lặng nghỉ ngơi.

 

Nói về bên , khi Tôn đại nương và Lý Tinh Nhi tan ở tiệm sữa, vẫn như khi về phía thực xá.

 

Thật trùng hợp, họ gặp những thực khách ăn xong Dương nhục phao mô của Tề gia thực xá đang trò chuyện.

 

“Hôm nay lấy phiếu Dương nhục phao mô , món Dương nhục phao mô đó thật thể tả nổi mùi vị thơm ngon, tiếc là là phiên bản giới hạn Đông chí.”

 

“Ngươi miễn phí đó, thì bỏ ba văn tiền mua. cũng hối hận, thể ăn món ăn ngon như , bỏ thêm ba văn tiền cũng đáng.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-83-duong-nhuc-phao-mo-ba.html.]

 

“Vậy là lắm , còn mua phiếu với giá năm văn tiền lận, may mà cuối cùng của thực xá trông coi, nếu ai cái phiếu cuối cùng sẽ lên đến giá nào.”

 

“Cũng , hôm khác nếm thử các món ăn khác của Tề gia thực xá mới , họ chỉ mở cửa giờ ngọ.”

 

“Không, còn lúc tan buổi chiều, hình như là bán hộp cơm thừa may rủi, rẻ hơn ngày thường.”

 

“Lưu , là chúng Hà Khê trấn một ngày, buổi chiều mua cái hộp may rủi gì đó, mai sớm về?”

 

“Chính ý !”

 

 

Tôn đại nương và Lý Tinh Nhi cố ý họ chuyện, chỉ là giọng hai lớn.

 

Tôn đại nương nghi hoặc hỏi: “Hôm nay phát phiếu ?”

 

Lý Tinh Nhi lắc đầu, nếu là Dương nhục phao mô, thì hôm qua cũng đến mức phát phiếu .

 

Hơn nữa, cảm giác hôm nay, Tây phố rõ ràng nhiều gương mặt lạ hơn ngày thường, ngay cả tiệm son phấn Tần gia bên cạnh cũng đông khách hơn.

 

Tiệm sữa cũng , cảm giác như nhiều khi ăn xong Dương nhục phao mô ghé mua một ly sữa.

 

Chắc là trong thành hoặc ở trấn khác danh tiếng của Tề gia thực xá chăng.

 

 

Hai trò chuyện đến thực xá, đẩy cửa , thấy một cảnh tượng khác hẳn ngày.

 

Tề Tiểu Hoa khẽ vịn eo tựa một chiếc ghế, Tiểu Mãn đang xoa bóp vai cho nàng; Tề phụ, Tề mẫu và Lô sư phụ ba bàn uống nghỉ ngơi, trông vẻ mệt mỏi; Lý Đóa Nhi, Tiểu Mãn và hai nhân viên còn thì ghế gục mặt xuống bàn nghỉ.

 

“…”

 

Cứ như trải qua một trận chiến .

 

Tề Tiểu Hoa là đầu tiên chú ý đến họ.

 

“Tôn dì, Tinh Nhi, hai đến !”

 

Giọng Tề Tiểu Hoa vang lên, mấy đang gục mặt xuống bàn mới ngẩng đầu họ.

 

Sắc mặt tái nhợt, tóc tai bù xù, trông như thể rút cạn bộ sức lực.

 

Tôn đại nương và Lý Tinh Nhi ngây một lúc, vội vàng hỏi: “Chuyện gì , đều mệt đến mức ?”

 

Tề Tiểu Hoa khổ kể chuyện hôm nay thực khách đông đúc, thậm chí còn xuất hiện tình trạng đầu cơ bán phiếu .

 

Hai Tôn đại nương hôm nay đông , nhưng ngờ đông đến thế.

 

“Mọi nghỉ một lát , hôm nay sẽ nấu cơm.” Lý Tinh Nhi .

 

Lý Tinh Nhi đây ở thực xá vẫn luôn theo Tề mẫu phụ trách các món mì, nàng tuy giống tỷ tỷ thứ, nhưng tài điểm tâm thì vẫn dám đem khoe một chút.

 

Lô sư phụ xua tay: “Không cần , hôm nay còn thừa nhiều thức ăn, lát nữa chúng cứ ăn những món đó là .”

 

Tiểu Béo thấy thức ăn thừa, hì hì, hình như cũng còn mệt như lúc nãy nữa, reo hò: “Hôm nay còn thừa cả thịt kho Tàu đó!”

 

“Hôm nay trong thực xá đủ món ăn thường ngày, cứ tùy ý ăn.” Tề Tiểu Hoa bổ sung.

 

Ngày thường bữa cơm cho nhân viên đều do Lô sư phụ nấu xong bày từng đĩa từng đĩa , nhưng hôm nay Tề Tiểu Hoa cảm thấy như còn phiền gắp thức ăn, chi bằng mỗi tự gắp những món ăn bát.

 

“Mọi nghỉ ngơi xong thì tự xới lấy ăn , chúng ăn xong bữa cơm nhân viên cùng dọn dẹp.”

 

 

Loading...