Xuyên Thư Ta Mở Quán Ăn, Hương Thơm Lan Khắp Thành - Chương 90: ---Tam tiên thổ đậu phấn

Cập nhật lúc: 2025-12-17 00:27:49
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ta cũng…” Tôn đại nương và Lý Đóa Nhi đồng thời .

 

Tề Tiểu Hoa thấy đông đảo như , thầm nghĩ Hồ lạt thang hoan nghênh đến thế.

Mèo Dịch Truyện

 

“Đơn giản thôi, nhà món gì thì xào lên, sệt nước dùng là .”

 

“Hồ tiêu trắng thì cho nhiều một chút.”

 

Tề Tiểu Hoa xong, Lư sư phụ và Lý Đóa Nhi đều hiểu ý mỉm , thì cách đơn giản đến .

 

Những còn thì đó ngơ ngác.

 

“Còn… còn nữa ?” Tiểu mập hỏi.

 

Tề Tiểu Hoa lắc đầu: “Chỉ những bước đó thôi.”

 

Lý Đóa Nhi thấy t.ử nhà hiểu, : “Hôm nay tan ca sẽ dạy ngươi.”

 

“Sư phụ quá!” Tiểu mập cảm thán, như chợt nghĩ điều gì, tiếp lời: “Ngày mai sẽ đến muộn một chút, Hồ lạt thang cho phụ mẫu uống!”

 

“Được thôi~” Tề Tiểu Hoa , quán ăn ngày thường quản bữa sáng, hôm nay đến sớm nên mới đặc biệt Hồ lạt thang một .

 

Như hai chị em Lý gia thì thực ăn sáng ở nhà mới đến.

 

“Hôm nay khách đông như hôm qua ?” Lư sư phụ hỏi Tề Tiểu Hoa.

 

Ông cho rằng theo lẽ thường, nhiều thực khách hôm qua đều ăn miến khoai tây, hôm nay chắc đông như .

 

Tề Tiểu Hoa cân nhắc một lát: “Không thể đoán chắc, cơm rau cứ chuẩn theo lượng bình thường .”

 

…………

 

Sau khi công nhân béo, từng mua đồ ăn ở chỗ Tề Tiểu Hoa từ khi nàng bán Hòe hoa mạch phạn, tan ca, cùng bạn chuẩn đến Tề gia quán ăn.

 

“Ta đoán hôm qua đông , hôm nay chúng chắc chắn sẽ ăn miến khoai tây.” Người công nhân béo , nhớ hương vị miến khoai tây mà y ăn ngày đầu tiên.

 

Nước miếng y sắp chảy .

 

“Ai da, các ngươi mấy thành phố đó từng ăn cơm , cứ đến tranh giành đồ ăn với chúng .” Người công nhân gầy, bạn của công nhân béo, cảm thán.

 

Phải, y chính là thực khách ngày đầu tiên giành Hòe hoa mạch phạn.

 

“Chúng còn ăn , món Dương nhục phao mô đó, chỉ mới ăn một ngày.” Người công nhân béo .

 

“Ngươi ít còn ăn , hôm đó nghỉ, đến giờ còn cái món Dương nhục phao mô các ngươi vị gì nữa.” Người công nhân gầy lời , trong lòng chút nhói.

 

Y chăm chỉ việc lâu như , chỉ nghỉ đúng một ngày đó.

 

Ngày hôm thì đông nghịt , thể chen nữa.

 

Hai đang trò chuyện, đến cửa Tề gia quán ăn.

 

Người công nhân gầy vốn đang cúi đầu, đường phía , cảm thấy công nhân béo dừng liền thúc giục: “Đi chứ!”

 

Người công nhân béo vẫn động đậy.

 

Y ngẩng đầu lên, ngớ .

 

Tuy đông như hôm qua, nhưng vẫn xếp hàng.

 

“Lão Tề, hôm nay đông thế ?” Người công nhân gầy gọi Tề phụ đang giữa quầy một và hai của Tề gia quán ăn.

 

Tề phụ thấy họ, tiên ngậm một viên kẹo ngậm bổ phổi, hắng giọng.

 

“Hôm nay thêm nhiều thực khách nếm thử miến khoai tây.”

 

Trong những thực khách đang xếp hàng, một khá nhiều, họ trò chuyện, liền tham gia cuộc chuyện của vài , : “ đúng , còn từng ăn khoai tây bao giờ, vì món ăn mới mà đặc biệt bộ một canh giờ đến đây.”

 

Người công nhân béo và công nhân gầy gượng gạo: “Chào mừng các vị đến với Hà Khê trấn.”

 

Thôi , đành tìm quán khác mà ăn .

 

Tuy nhiên, là những thực khách cũ của Tề gia quán ăn, vì Tề gia quán ăn mà kết duyên, thấy Tề gia quán ăn phát triển như , trong lòng họ vẫn chút xao động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-ta-mo-quan-an-huong-thom-lan-khap-thanh/chuong-90-tam-tien-tho-dau-phan.html.]

 

…………

 

Khi Tề gia quán ăn sắp đóng cửa, một nam t.ử phát tướng dẫn theo một tiểu nam hài bước cửa quán.

 

Người mới hai , chỉ coi là thực khách bình thường, theo nguyên tắc đóng cửa thì thực khách thể , liền tìm cho hai một chỗ sáng sủa.

 

“Hai vị dùng gì ạ? Quán chúng gần đây món mới là miến khoai tây, ngon, tiểu công t.ử ăn cay ?” Người .

 

Y việc chạy bàn lâu như , thể nhận nam t.ử và nam hài mặt tuy ăn mặc giản dị, nhưng chất liệu vải cực kỳ , nhất định là xuất từ gia đình quyền quý, chắc là đến nếm thử đồ ăn của Tề gia quán ăn.

 

Ông chủ nhà y thật lợi hại! Người thầm cảm thán trong lòng.

 

Loại quán ăn đường phố như thế , gia đình quyền quý thường lui tới, giờ đây y chỉ gặp gia đình quyền quý, mà còn gặp nhiều thành phố.

 

Tiểu nam hài nam tử, dường như ăn miến khoai tây.

 

“Xin hỏi miến khoai tây thể thành cay ?” Nam t.ử phát tướng suy nghĩ một lát, hỏi.

 

“Ngài đợi một chút, hỏi ông chủ của chúng .” Người , vội vàng chạy bếp chuyện với Tề Tiểu Hoa.

 

Tam tiên thổ đậu phấn.

 

Tề Tiểu Hoa gật đầu: “Không vấn đề gì, là thực khách cuối cùng đến ?”

 

Người chỉ hai thực khách đó, Tề Tiểu Hoa theo, phát hiện đang trong quán là Vương lão bản và Vương tiểu công tử.

 

“Ngươi cứ bận việc khác , sẽ tiếp đãi họ.” Tề Tiểu Hoa khựng một chút, với .

 

Đợi Tề Tiểu Hoa đến bàn Vương lão bản, Vương lão bản thấy Tề Tiểu Hoa đến, : “Người mới của tồi nha, cũng lanh lợi.”

 

“Nếu y ngài khen y, chừng tối nay y sẽ vui đến mấy canh giờ đó.” Tề Tiểu Hoa .

 

Vương lão bản là phú thương lớn nhất Hà Khê trấn, ai , ai .

 

Mấy cũng thường cố gắng kiếm tiền, cho Tề gia quán ăn ngày càng lớn mạnh, giống như Vương lão bản .

 

Vương lão bản xua tay, gọi món: “Một bát miến khoai tây tê cay, thêm một bát cay, chúng ăn ở đây.”

 

“Vâng ạ,” Tề Tiểu Hoa đáp.

 

Vương lão bản trong lòng còn chút tiếc nuối, Tề gia quán ăn hồi bán Dương nhục phao mô hai ngày, cách ăn mới lạ, chỉ là lúc đó ông thành phố thu tô, nên bỏ lỡ.

 

Nếu dùng tình nghĩa để đổi lấy việc Tề Tiểu Hoa đặc biệt Dương nhục phao mô cho ông, ông thấy cần thiết.

 

Ông chút hoài niệm những ngày đặt bữa đó.

 

Đang nghĩ ngợi, Tam tiên thổ đậu phấn và miến khoai tây tê cay bưng lên.

 

“Xin mời dùng chậm,” Tề Tiểu Hoa .

 

Vương lão bản nếm một miếng miến khoai tây tê cay, thơm nồng, tê cay, hương vị trơn tuột, ngon hơn nhiều so với mang về.

 

Xem vẫn ăn tại quán.

 

Còn bát Tam tiên thổ đậu phấn của Vương tiểu công tử, nước cốt xương màu trắng sữa đậm đà, tuy vị cay nồng đặc trưng, nhưng ăn thanh đạm, ngay cả miến khoai tây cũng thấm vị cốt xương.

 

Y thường xuyên đến đây ăn.

 

Hai ăn uống no say xong, Vương lão bản mới nhớ đến tìm Tề Tiểu Hoa là để chuyện chính.

 

Theo lý mà , chuyện như chỉ cần sai một hầu đến truyền lời là , nhưng ông đích đến, tiện thể nếm thử đồ ăn của Tề gia quán ăn, nên mới dẫn con trai cùng đến.

 

“Tiểu Tề lão bản, Tiểu Thảo mười ngày nữa sẽ về.” Vương lão bản .

 

Tề Tiểu Hoa tin , gần như thể tin tai , Tiểu Thảo, đáng yêu của nàng, sắp trở về !

 

Một lát , Tề Tiểu Hoa mới phản ứng : “Đa tạ ngài, đây đúng là tin tức nhất gần đây !”

 

Vương lão bản thấy vẻ vui mừng của Tề Tiểu Hoa, bản cũng thấy vui lây, chỉ là một chuyện, ông còn đích với Tề Tiểu Hoa và nhà họ Tề.

 

“Tuy nhiên, Tết Tiểu Thảo sẽ thành phố giúp quản lý cửa hàng, thể sẽ ít khi về, nhưng yên tâm, coi trọng Tiểu Thảo.”

 

 

Loading...