Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 111
Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:00:05
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
111. Nguy hiểm sắp ập đến
"Kiều Kiều, gấp, em tiện, chỉ thể để em ở Thâm Thành. Em tự chú ý an , nếu ngoài nhất định để ít nhất một trong Trương Triệu cùng.
Sáng sớm em đừng ngoài mua đồ ăn, ăn gì thì một tờ giấy để bàn khách. Sáng hôm , họ tự nhiên sẽ chuẩn sẵn."
Những việc vốn dĩ là của Lục Thừa , việc chăm sóc Diệp Kiều, xưa nay nhờ vả ai.
, bây giờ còn cách nào khác, lát nữa sẽ dặn dò Trương Triệu và những khác.
Diệp Kiều ngoan ngoãn gật đầu: "Em sẽ lời. Em ở đây vốn dĩ bạn bè, cũng cần ngoài."
Lục Thừa yêu thương xoa đầu cô: "Em vất vả ."
"Anh mang thêm tiền về ." Diệp Kiều đột nhiên nhớ điều , đẩy , lấy tiền.
"Để !"
Lục Thừa dám để cô cúi xuống, tự kéo chiếc vali da lớn, nặng từ gầm giường .
Vốn dĩ khi trả khoản vay ngân hàng năm trăm nghìn, chi hai trăm nghìn mua một chiếc xe con, chiếc vali nhẹ .
, doanh bán máy nhạc cá nhân vẫn tiếp tục bùng nổ, cộng thêm sự mắt của sản phẩm phụ là tai , chiếc vali nhanh chóng lấp đầy, thậm chí còn đầy hơn .
Lấy mấy chục nghìn đồng cho vali của , Lục Thừa khóa vali .
Mười phút , Diệp Kiều theo Lục Thừa lái xe rời .
"Không khi nào mới thể về..."
Cô thở dài, chống eo trở nhà.
"Anh Long, chỗ bảo theo dõi vẻ ."
Trương Long dựa ghế da, tay cầm một mảnh vải, đang lau chùi tỉ mỉ một con d.a.o găm sắc bén.
Nghe , ngẩng đầu lên.
"Có rắm thì thả , đừng ấp a ấp úng."
Đứa đàn em vốn tưởng sẽ Long khen ngợi, mắng một trận, chân mềm nhũn, vội vàng kể rõ sự việc.
"Là ông chủ của Điện máy Thừa Phong, xuất hiện mấy ngày ."
Trương Long lúc mới ngẩng đầu lên, vết sẹo mặt ánh đèn càng thêm dữ tợn, bên lông mày đứt nhếch lên.
"Ồ?"
"Vâng. thống kê, năm ngày xuất hiện ! Hôm mùng mười một Tết, em thấy lái xe , đó thấy về nữa."
"Đã điều tra ?"
"Cái thì rõ lắm. Người của chúng giả khách hàng hỏi nhân viên cửa hàng Điện máy Thừa Phong, họ đều ông chủ bận, chắc sẽ ghé qua cửa hàng."
Đứa đàn em cũng cảm thấy cạn lời.
Cửa hàng Điện máy Thừa Phong hái tiền như , mà ông chủ Lục Thừa hiếm khi đặt chân đến.
Suốt ngày chỉ dạo với vợ đang mang thai, đúng là lo ăn!
Chẳng lẽ sợ khác cuỗm hết tiền trong cửa hàng ?
Đứa đàn em từng đích dẫn đếm khách của Điện máy Thừa Phong, cả ngày, cửa hàng họ mỗi ngày ít nhất cũng cả ngàn đến mua đồ, cửa hàng là đồ điện tử, giá mỗi món đều thấp, doanh thu cửa hàng một ngày ít nhất cũng hơn mười nghìn đồng.
Đâu như những kẻ lang thang ngoài đường như họ, thu tiền bảo kê một ngày cũng chỉ vài đồng, mà ngay cả thế, những bán hàng rong còn tình nguyện.
Đứa đàn em vô cùng bất mãn.
"Cậu theo dõi thêm vài ngày nữa, xem tình hình thế nào."
Trương Long đặt con d.a.o găm xuống, ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm.
Anh nhớ lời hứa với trong lòng, cô còn đến thúc giục một .
, Trương Long tay, mà là thực sự cơ hội tay.
Người phụ nữ Diệp Kiều ít khi ngoài, dù ngoài, bên cạnh chắc chắn sẽ chồng cô cùng.
Trương Long từng cho đàn em thử tài Lục Thừa, cả thảy mười đấy, Lục Thừa chỉ dùng vài phút đ.á.n.h gục hết.
Hơn nữa Trương Long dám chắc, nếu Lục Thừa nương tay, những đàn em đó chắc chắn sẽ gãy tay gãy chân, thậm chí là c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Trương Long từ xa theo dõi lúc đó toát mồ hôi lạnh, từ đó về , dám manh động nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-111.html.]
Anh quả quyết, Lục Thừa nhất định là một mũi nhọn xuất từ đơn vị đặc biệt nào đó.
Thậm chí, thể bây giờ vẫn là trong quân đội, đến Thâm Thành cũng là mang nhiệm vụ đến.
Nếu , Lục Thừa thể tập hợp hơn hai mươi đàn em? Đàn em của ai nấy cũng cao to vạm vỡ, còn du côn hơn cả những tên lưu manh như họ.
Nghĩ đến đây, Trương Long mấy đứa đàn em đang mặt, giọng điệu nghiêm khắc dặn dò.
"Tụi bay gần đây hãy im lặng cho tao! Đừng gây chuyện. Tao nhận tin, Thâm Thành sắp bắt đầu chỉnh đốn . Lần thủ đoạn mạnh, nếu tụi bay bắt , tao cũng bảo lãnh ."
Các đàn em sợ đến mức dám hó hé: "Vâng, Long."
Khi lùi ngoài, đứa đàn em nhịn lộ vẻ mặt khổ sở. Cuộc sống của họ vốn khó khăn , nếu còn im lặng hơn nữa, bữa ăn tiếp theo của cũng .
"Haizz..."
Buổi tối.
Trương Long đón trong lòng ở chỗ cũ.
Ôn Ninh vẫn mặc một chiếc váy trắng, tay cầm túi CHANEL.
Nhìn thấy Trương Long, cô lưng , đối mặt với .
Trương Long bất lực, lấy lòng đến bên cạnh cô, cẩn thận quan sát sắc mặt cô.
"Tiểu Ninh, ai em vui ?"
Ôn Ninh khoanh tay ngực, sắc mặt lạnh lùng, đôi môi đỏ mọng cong lên, mang theo vẻ chỗ dựa.
"Còn ai nữa? Anh đây cứ với em là thể xông pha đến mức nào, dám đến mức nào, trướng bao nhiêu em. em chỉ nhờ một việc nhỏ thôi. Đã mấy tháng ? Anh vẫn thành công."
Trương Long thở dài, đưa tay chạm đầu ngón tay cô.
"Đừng chạm em!"
Ôn Ninh giận dữ hất tay , hất tóc, về phía con hẻm bên đường.
Lần nào gặp Trương Long cô cũng chọn nơi , vì nơi đây hẻo lánh, ít qua , xe cộ càng ít, bên đường những con hẻm ngoằn ngoèo, càng dễ che mắt khác.
"Em đừng giận."
Trương Long lẽo đẽo theo cô, cẩn thận lấy lòng.
Thân hình cao lớn khom xuống, bóng đổ xuống đất ngang bằng với Ôn Ninh, thể thấy rõ, cúi lưng thấp đến mức nào.
Ôn Ninh mím môi, im lặng về phía .
Trương Long thở dài: "Haizz, lẽ báo cho em một tin lành."
Ôn Ninh lập tức dừng bước, : "Tin gì ?"
Trương Long thăm dò đưa tay ôm eo cô, cúi xuống hôn lên môi cô.
"Người đàn ông đó rời khỏi Thâm Thành, để vợ một ."
Mắt Ôn Ninh chợt sáng lên, ngón tay cô nắm lấy n.g.ự.c Trương Long, kéo cúi xuống mặt .
"Anh là..."
"Ừ, chúng thể tay ."
"Khi nào?" Ôn Ninh thực sự nóng lòng. "Anh , trưa nay, chị em về cô ở nhà. Nói quần áo trẻ em cô yêu thích, nhiều mua."
Nói đến đây, giọng Ôn Ninh mang theo sự nghiến răng nghiến lợi.
"Chẳng qua là một đứa quần áo thôi mà? Cô gì ? Suốt ngày cứ khen cô ? Còn ám chỉ em cũng thể ngoài công kiếm tiền? Em dựa mà thuê? Em chỉ cần..."
Ôn Ninh che giấu sự thèm và độc ác trong mắt, cũng nuốt ngược lời đến miệng.
Chỉ cần g.i.ế.c c.h.ế.t Ôn Noãn, cô tự nhiên thể thành công lên ngôi.
, bây giờ đợi thêm, đợi cô nghiệp hãy .
"Em khi nào cũng ." Giọng Trương Long đầy mê hoặc, "Em tận mắt thấy kết cục của cô ?"
Cổ họng Ôn Ninh cử động, khó nén khao khát: "Em đương nhiên , em cô chìm xuống đáy sông. Lần em gây thêm rắc rối, tay thì xử cô dứt điểm."
Trương Long trầm ngâm một lát, gần đây đang thiếu tiền, vốn dĩ nhân cơ hội kiếm một khoản.
Dù là nhận tiền chuộc từ Lục Thừa, đó bán , một một về là cả một khoản tiền lớn.
, vì trong lòng yêu cầu như , Trương Long cũng quyết định gì thêm nữa.