Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 115
Cập nhật lúc: 2025-11-12 02:24:28
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
115. Lại một vượt biên trái phép
Nghĩ đến đó, bằng giá, sớm chế tạo điện thoại di động! Dù kỹ thuật khó khăn đến cũng vượt qua.
"Số tiền là đủ !"
Cầm cọc tiền nặng trịch trong tay, mắt Trương Thúy Thúy rời .
Trời ơi, tiền ít nhất cũng một nghìn tờ chứ? Một vạn đồng đấy!
Con trai thứ ba nhà bà thực sự giàu !
"Ừm. Liên lạc qua điện tín. Con gấp về."
Lục Thừa dặn dò thêm vài câu, bảo chị cả và hai chăm sóc bố , xách vali chạy bãi đậu xe bệnh viện.
"Anh Thừa, em Thâm Thành với ? Em yên tâm về sư phụ!"
Lưu Học Siêu theo sát lưng Lục Thừa, mắt trân trối cửa kính xe bên ghế lái.
Lục Thừa khẽ cau mày, định đồng ý, chợt nhớ điều gì đó.
"Không ! Hiện tại phụ trách việc sản xuất tương ớt Hạ Hòa. Cậu , việc ở nhà máy đây? Sư phụ chắc chắn việc sản xuất tương ớt gặp vấn đề. Đó là tâm huyết của cô ."
Lưu Học Siêu biểu cảm d.a.o động: " mà..."
"Đừng nhưng nhị gì nữa! Cậu mau về làng !"
Lục Thừa để ý đến , hất tay , lái xe lên đường trở .
Anh chậm trễ một giây nào, dòng chữ điện tín quá ngắn, rõ Diệp Kiều xảy chuyện gì. Hiện tại Lục Thừa vô cùng sốt ruột, chỉ mong giây tiếp theo thể xuất hiện ở Thâm Thành, bên cạnh Diệp Kiều.
Tất cả đang lo lắng tìm kiếm Diệp Kiều.
Còn Diệp Kiều thì ?
Sau khi ném xuống nước, Diệp Kiều ngay lập tức nhấn nút chiếc vòng tay của .
Giây tiếp theo, chiếc vòng tay bạc tưởng chừng đơn giản cổ kính mà cô vẫn luôn đeo cổ tay, biến thành một con d.a.o găm sắc bén.
Đây là món đồ Lục Thừa đặc biệt chuẩn cho cô, an ninh ở Thâm Thành kém, mặc dù Lục Thừa luôn cùng Diệp Kiều bất kể cô , nhưng Lục Thừa cũng sợ sơ suất.
Hai hễ thời gian rảnh là diễn tập các tình huống khác trong phòng ngủ.
Tình huống hai tay trói lưng là tình huống Diệp Kiều luyện tập nhiều nhất.
Cô linh hoạt xoay con d.a.o găm, dùng sức cắt xuống, sợi dây thừng dày bằng hai ngón tay lập tức đứt lìa.
Ngửa đầu lên mặt sông, Diệp Kiều cảm thấy chìm ngày càng sâu, cứ tiếp tục như , cô chắc chắn sẽ c.h.ế.t vì thiếu oxy.
Cô linh hoạt quẫy đạp, đợi cho mặt nước dần bình tĩnh .
Diệp Kiều lúc mới đột ngột lặn sâu xuống, cơ thể gần như gập một trăm tám mươi độ.
Con d.a.o găm hướng về sợi dây buộc chặt mắt cá chân cô, cắt xuống.
Sau tiếng động nhẹ, sợi dây đứt lìa.
Diệp Kiều cũng thoát khỏi phận chìm sông.
Cô nhẹ nhàng bơi lên , vô cùng may mắn vì kiếp khi tiền cô đam mê các loại hình thể thao, thậm chí còn bỏ tiền học lặn ống thở và lặn sâu, còn thi một chứng chỉ lặn mấy hữu dụng.
Vì , bây giờ cô mới thể lặng lẽ quẫy chân.
Mặt sông tối, khi mắt thích nghi với bóng tối thể thấy ánh sáng lờ mờ.
Cô bơi thêm một đoạn nữa xa khỏi chiếc thuyền, lúc mới dám ngoi đầu lên.
"Khụ khụ khụ!"
Nín thở trong nước hai ba phút, ngay cả Diệp Kiều cũng chịu nổi.
Cô dang hai tay, nhẹ nhàng bơi nổi, hai chân quẫy , nhẹ nhàng linh hoạt như nàng tiên cá.
Nhìn theo chiếc thuyền của Ôn Ninh và đồng bọn chạy xa, Diệp Kiều mới thở phào nhẹ nhõm, đầu sang phía bên .
Bây giờ, cô chỉ một lựa chọn, bơi sang bờ đối diện...
Ôn Ninh và đồng bọn quả thực độc ác, vì ném cô xuống sông, họ lái thuyền xa như .
Khi Diệp Kiều về phía Thâm Thành, cô chỉ thể thấy ánh đèn đỏ nhấp nháy tòa nhà cao nhất, đó là để tránh máy bay va .
Khoảng cách , cô tuyệt đối thể tự bơi về .
Bờ đối diện thì khác, chừng năm trăm mét.
Diệp Kiều ước tính.
Có lẽ là để đảm bảo an , dù Hồng Kông bây giờ vẫn trở về (sáp nhập Trung Quốc), Ôn Ninh và đồng bọn phạm tội ở ngoài ranh giới, đại lục thể phát hiện.
"Chỉ thể như ... đợi đến Hồng Kông, tìm cách liên lạc với chú Trương hoặc Hạ Tấn Thành."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-115.html.]
Hạ quyết tâm, Diệp Kiều cố gắng bơi về phía Hồng Kông.
Bây giờ mùa đông, mặc dù Thâm Thành ở phía Nam, nhiệt độ mùa đông quá thấp, nhưng ngâm trong nước lâu như , Diệp Kiều vẫn cảm thấy nhiệt của đang mất nhanh chóng.
Cô thể c.h.ế.t vì hạ nhiệt bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Diệp Kiều dần trở nên tái nhợt, là do nhiệt độ cơ thể giảm mạnh, cũng là do nỗi sợ hãi cận kề cái c.h.ế.t.
Khi ném xuống thuyền, Diệp Kiều vẫn vội vàng như , bởi vì cô cách tự cứu.
Bây giờ, cô lo lắng.
Diệp Kiều đ.á.n.h giá sai thể lực của , lẽ kiếp cô thể lực , thể bơi mùa đông hàng nghìn mét, nhưng bây giờ cô kịp rèn luyện, hơn nữa cô đang mang thai, thể chất vốn dĩ giảm sút nhiều.
Bụng bắt đầu âm ỉ đau.
Vài phút , Diệp Kiều may mắn tìm thấy một mảnh gỗ trôi, trông như một mảnh ván thuyền vỡ, cô dùng sức leo lên.
"Mình thực sự quá tự tin, con yêu, là hại con."
Sờ lên cái bụng nhô lên của , đầu tiên Diệp Kiều hối hận, cô rõ ràng tình hình an ninh bây giờ là thế nào, luôn vô thức cho rằng đất nước của là an nhất.
Lần , thực sự nếm mùi đau khổ .
Gió đêm thổi mạnh hơn, Diệp Kiều tấm ván gỗ run rẩy, môi trắng bệch.
Cắn mạnh đầu lưỡi, cơn đau dữ dội khiến ý thức cô tỉnh táo hơn một chút.
Không trôi nổi tấm ván bao lâu, Diệp Kiều thấy trời hửng sáng.
Bên bờ sông một chiếc thuyền đ.á.n.h cá đang tiến về phía , Diệp Kiều gắng gượng nâng cơ thể dậy, tấm ván lắc lư, cô thể kiệt sức và rơi xuống sông bất cứ lúc nào.
"Cứu mạng..."
"Cứu với..."
Làm ơn...
Con yêu của còn thấy thế giới .
Diệp Kiều dùng chút sức lực cuối cùng giơ tay lên cao, hy vọng những thuyền đ.á.n.h cá thể phát hiện .
"Con trai? Con xem bên là ?"
Trên thuyền đ.á.n.h cá, phụ nữ với mái tóc mai bạc phơ nheo mắt , về phía xa, đồng thời gọi đứa con trai đang chèo thuyền phía .
Con trai bà thấy tiếng, hai tay dùng sức một chút, chiếc thuyền đ.á.n.h cá liền ngang sang.
Cậu bé mười sáu tuổi gầy gò, đôi mắt sáng, chỉ liếc mắt một cái xác định .
"Mẹ, thật sự , còn là một cô gái nữa!"
"Nhanh nhanh nhanh! Chèo qua! Ôi, chắc là một vượt biên trái phép . Haizz, đúng là nghĩ thông mà. Ai cũng tưởng Hồng Kông là nơi gì, liều mạng chạy sang chịu khổ."
Người phụ nữ lẩm bẩm nhỏ giọng, chỉ huy con trai chèo thuyền qua.
"Cô gái? Cô chứ?"
Khóe miệng Diệp Kiều dính máu, cố gắng nở một nụ thiện.
"Dì ơi, ơn cho cháu nhờ một đoạn. Đưa cháu lên bờ là ."
"Haizz." Người phụ nữ thở dài, chút thương hại Diệp Kiều, gì đó nhưng im lặng. "Cô nắm lấy tay , kéo cô qua."
Diệp Kiều còn sức lực nữa, nhưng may mắn , dì thuyền đ.á.n.h cá vì thường xuyên đ.á.n.h cá và kéo lưới, sức khỏe , nắm lấy tay cô, dùng sức kéo mạnh, Diệp Kiều liền ngã nhào lên thuyền đ.á.n.h cá.
Lên đến thuyền, Diệp Kiều cố gắng nâng tay trái lên.
Tay trái cô là vòng vàng, tay là vòng bạc, cũng xem như giàu .
"Dì ơi, dì cầm chiếc vòng vàng tay cháu đổi lấy tiền . Nếu thể, ơn giúp cháu tìm một bác sĩ..."
Nói xong, cô ngất xỉu.
"Ôi ôi! Cô gái, cô chứ?"
Người phụ nữ hoảng hốt đỡ lấy cô.
Cậu bé cố gắng giữ vững chiếc thuyền đ.á.n.h cá nhỏ, nhón chân qua: "Mẹ? Cô ?"
"Ngất !"
"Vậy bây giờ?"
Người phụ nữ thở dài: "Làm bây giờ? Về , thể để cô c.h.ế.t như . Haizz, cá hôm nay đ.á.n.h ..."
Cậu bé do dự hỏi: "Cô thể dùng chiếc vòng vàng để đổi tiền ?"
Tai bé thính.