Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 147
Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:40:27
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
147. Cơ hội đối đầu Ổn định
"Hiểu Tĩnh, cân nhắc rời khỏi xưởng may để đến giúp chúng ?"
Diệp Kiều nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn hỏi câu . Cô coi trọng năng lực của Nhậm Hiểu Tĩnh, giao xưởng may bên Thâm Thành cho cô quản lý.
Sau khi giấy phép ở Thâm Thành, cô và chị dâu hai chắc chắn sẽ ở Bắc Hà Thị, cả hai đều xa con. Như xưởng may Thâm Thành sẽ ở trong tình trạng quản lý, tạm thời chỉ thể để Trương Triệu và những khác thỉnh thoảng qua xem xét, đảm bảo hoạt động định.
" á?" Nhậm Hiểu Tĩnh sững sờ, đưa tay chỉ , bật thành tiếng. " ở xưởng đang , tạm thời rảnh tay ."
Thời gian trôi đến năm 1977, chỉ còn đầy một năm nữa là đến bài phát biểu lịch sử ở miền Nam.
Diệp Kiều lịch sử , nhưng cũng dám khẳng định cải cách mở cửa thực sự bắt đầu khi nào.
Người dân bây giờ vẫn kiên trì theo đuổi bát cơm sắt, thực cần đến bây giờ, ngay cả , kỳ thi công chức vẫn hot, hàng vạn cạnh tranh một hai vị trí là chuyện thường thấy.
Cơ hội đối đầu Ổn định, sự lựa chọn của đều khác .
Diệp Kiều thầm thấy tiếc nuối, nhưng cũng cố chấp. Đợi vài năm nữa, khi hiệu quả kinh doanh của các nhà máy quốc doanh xuống, thậm chí thể trả lương, lúc đó mới phá thuyền theo biển, cô sẽ hỏi Hiểu Tĩnh .
"Là nghĩ sai . Không , chỉ nỡ xa thôi."
Nhậm Hiểu Tĩnh vỗ vai cô, trêu chọc: "Có gì mà nỡ? Hợp tác của chúng dù dừng , tình bạn vẫn còn, vẫn thường xuyên liên lạc đấy."
"Ừm."
Hai trò chuyện trong đình nghỉ mát, lâu , mấy bé hạt tiêu đang chơi đùa gần đó chạy đến kêu đói.
Lục Minh Châu chớp chớp đôi mắt tròn xoe giống Diệp Kiều, đôi tay nhỏ bé mũm mĩm bám chân Diệp Kiều, giọng ngọt ngào.
"Mẹ ơi, Châu Châu thể ăn một cái sandwich ạ?"
Diệp Kiều và Nhậm Hiểu Tĩnh đưa các con ngoài chơi định tổ chức dã ngoại, bên cạnh đặt hai chiếc giỏ đan tinh xảo. Bên trong sandwich, cánh gà nướng, đùi gà nhỏ do Diệp Kiều , còn sô cô la, bánh quy và các món ăn vặt khác, đương nhiên, trái cây theo mùa cũng thiếu.
Lục Minh Châu thèm từ lâu, chơi một lúc cuối cùng nhịn chạy đến hỏi.
"Được chứ. Châu Châu đói ?"
Diệp Kiều dịu dàng vuốt mái tóc mềm mại, lưa thưa của con gái, cúi đầu khuôn mặt nhỏ bé của con, nghiêng hỏi.
"Dạ , bụng Châu Châu xẹp lép ạ."
Lục Minh Châu để lộ hàm răng nhỏ, để chứng minh dối, bàn tay nhỏ bé còn vỗ vỗ bụng.
Diệp Kiều ngừng, cưng chiều chọc chọc mũi nhỏ của con: "Được , lấy cho con ngay đây."
Cô mở giỏ, lấy chiếc sandwich bọc trong giấy dầu, đưa cho con gái một cái, và cũng đưa cho bé đang chằm chằm bên cạnh một cái.
Cậu bé hổ rụt bên cạnh Nhậm Hiểu Tĩnh.
Nhậm Hiểu Tĩnh vỗ vai con trai, khuyến khích: "Tiểu Dục, nhanh nhận lấy con, nhớ cảm ơn dì Kiều."
"Cảm ơn dì Kiều." Sau khi cho phép, bé mới ngoan ngoãn nhận lấy chiếc sandwich, đỏ mặt vì hổ cảm ơn.
Diệp Kiều thấy thú vị: "Hiểu Tĩnh, con trai dạy dỗ thật đấy."
"Nó ngoan." Nhậm Hiểu Tĩnh xoa đầu con trai, trong mắt hiện lên vẻ mãn nguyện. "Lúc bố nó đến gây chuyện, nó còn chạy bảo vệ ."
Sắc mặt Diệp Kiều đổi, hai đứa trẻ thấy, cô hạ giọng hỏi: "Hắn còn dám đến gây chuyện ?"
"Hừ." Nhậm Hiểu Tĩnh lạnh, "Hắn chỉ bản lĩnh đó thôi, sợ . Đợi cưới vợ mới về, tự nhiên sẽ còn tinh lực đến tìm nữa."
Người đàn ông đê tiện đó đến gây chuyện là vì sắp cưới vợ mới, đây là loại chồng cũ cực phẩm gì chứ? Tiền lễ cưới vợ mới vợ cũ chi phần lớn? Nhậm Hiểu Tĩnh lúc đó tức đến bật , trực tiếp đuổi ngoài.
"Có chuyện gì cần giúp đỡ, cứ . Chồng Lục Thừa tài cán gì khác, chứ đ.á.n.h thì một đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-147.html.]
Diệp Kiều câu quả thực thẳng thắn.
Nhậm Hiểu Tĩnh nhịn che miệng : "Chồng còn đủ lợi hại ? Anh năm nay còn danh sách tuyên dương của thành phố đấy, Ánh sáng của thành phố mà."
Trong lúc hai chuyện, Diệp Kiều cảm thấy con gái cứ rung chân , tay cầm sandwich nhưng ăn, cô thắc mắc.
Điều giống tính cách tham ăn của con gái cô.
"Châu Châu, con ?"
"Dạ..." Lục Minh Châu do dự ngẩng đầu nhỏ lên, hỏi: "Mẹ ơi, con thể chia sandwich cho các bạn nhỏ khác ăn ạ?"
"Hửm?"
Lục Minh Châu mím môi, ngoài: "Em gái nhỏ bên đáng thương lắm, em gầy gò, nhỏ xíu, lúc con chơi với em , bụng em cứ kêu hoài. Chắc chắn em đói lắm ..."
"Bên nào?" Diệp Kiều về phía con gái chơi.
Công viên nhỏ khu vực dành riêng cho trẻ em chơi, tuy đủ các loại trò chơi như , nhưng cũng vài cái bập bênh, xích đu và đống cát.
Vừa nãy Lục Minh Châu và Nhậm Tiểu Dục chơi cát ở đó.
Con trai của Nhậm Hiểu Tĩnh mang họ cô , cô ly hôn với chồng, khi sinh con cô dứt khoát cho con trai mang họ Nhậm, khiến bố cô mừng rỡ khôn xiết. Cũng vì chuyện mà Nhậm Hiểu Tĩnh và gia đình chồng cũ trở thành kẻ thù.
Lục Minh Châu cũng kiễng chân về phía đống cát, tìm một lúc, đột nhiên chỉ tay về phía bụi cây rậm rạp nhất.
"Ngay chỗ đó, em gái nhỏ trốn lá cây ạ."
"Hửm?" Diệp Kiều nheo mắt kỹ, mãi mới thấy một bóng hình nhỏ bé ở bụi cây rậm rạp.
Cô bé co trong bụi cây, lá cây che khuất cơ thể cô bé, nếu cô bé thò đầu nhỏ về phía , Diệp Kiều phát hiện .
Nhìn hình nhỏ bé và quần áo mỏng manh của cô bé, lòng Diệp Kiều mềm , từ khi , cô thấy trẻ con là kìm lòng trắc ẩn.
Thầm thở dài, Diệp Kiều khẳng định lòng của con gái .
"Châu Châu, con thể chia sandwich cho em gái nhỏ ăn. con phép khỏi tầm mắt của theo em , ?"
Con gái lòng là , nhưng nếu lòng đó thể mang nguy hiểm cho bản cô bé, thì Diệp Kiều tuyệt đối chấp nhận.
Lục Minh Châu ngoan ngoãn gật đầu, : "Mẹ ơi, con ạ, lát nữa con sẽ gọi em . Thực lúc nãy em cũng chơi cát với chúng con mà."
"Ừm. Vậy con ." Diệp Kiều lấy thêm một chiếc sandwich nhỏ từ trong giỏ.
Cô vốn thêm nhiều sandwich, kích cỡ đủ cho trẻ con ăn, nhỏ hơn nhiều so với sandwich thông thường.
Lục Minh Châu nở nụ rạng rỡ, mỗi tay một chiếc sandwich: "Anh Tiểu Dục, chúng cùng thôi!"
"Được."
Nhậm Tiểu Dục ý thức , cầm chiếc sandwich ăn một nửa chạy theo Lục Minh Châu, chạy bé che miệng, sợ lỡ rơi mất món ăn ngon.
Chiếc sandwich ngon lắm!
Mẹ sai, dì Kiều nấu ăn ngon tuyệt!
Mắt Nhậm Tiểu Dục sáng lấp lánh, cô em Châu Châu nhỏ bé phía cũng thấy cô bé đáng yêu hơn.
"Tiểu An, Tiểu An."
Lục Minh Châu loạng choạng chạy đến bên bụi cây, cúi đầu gọi .
Bóng hình nhỏ bé trong bụi cây động đậy, thò nửa , vẻ mặt cẩn thận đáng thương.