Xuyên Thư TN 70, Trở Thành Nguyên Phối Chết Sớm Của Người Giàu Nhất - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-11-12 13:10:30
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

188. Chip

 

Ông Ford cố tỏ vẻ bất lực, thở dài.

“Ngài đấy, giá cước vận chuyển bây giờ cao, tính theo dặm, đất nước chúng thực sự quá xa so với Hoa Quốc.”

Nói , ông dang tay , vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.

Thị trưởng Miêu khẽ cau mày, chút vui, cảm thấy nước ngoài mặt đang đùa giỡn .

Theo lời ông , thành phố Bắc Hà hề điểm thu hút nào, tại những nước ngoài cất công đến đây gì?!

Thị trưởng Miêu thêm nữa, cụp mắt xuống, nâng chiếc cốc men sứ lên uống nóng.

Thư ký của Ford nghiên cứu sâu về Hoa, nhận thấy sự vui của Thị trưởng Miêu qua những biểu cảm nhỏ, cô vội vàng kéo góc áo Ford gầm bàn.

Mắt Ford lóe lên, nụ mặt vẫn giữ nguyên.

, nếu Bắc Hà thể cung cấp cho một thứ khác, thì nghĩ khoản đầu tư vẫn thể thương lượng .”

Thị trưởng Miêu cầm chiếc cốc men, mỉm : “Ông Ford đến điều gì?”

“Chip.”

Ông Ford nheo mắt , ánh sáng trong mắt ông rực rỡ.

Tập đoàn Thừa Phong gần đây nghiên cứu một loại chip cấp nano, loại chip thích hợp để sử dụng trong ô tô, thể tăng cường các chức năng cảm biến khác của xe.

Ngài đấy, tài xế thế giới đều một khó khăn chung, đó là đỗ xe và lùi xe. Nếu loại chip thể áp dụng ô tô Ford của chúng , việc đỗ xe và lùi xe sẽ còn là vấn đề nữa!”

“Chip?”

Thị trưởng Miêu sững sờ, theo bản năng đầu về phía Diệp Kiều.

rõ lắm về lĩnh vực . Ngài chắc chắn là do Thừa Phong nghiên cứu ?”

“Vâng.” Ông Ford khẳng định chắc chắn, ông bảo thư ký lấy một tạp chí ngoại văn từ trong túi. “Ngài xem, ở đây đăng tải nghiên cứu mới nhất của họ. Trên đó đúng tên Tập đoàn Thừa Phong.”

Diệp Kiều đang giữa Thị trưởng Miêu và ông Ford tự nhiên đưa tay nhận lấy, cô cúi đầu nhanh chóng lướt qua.

Tên bài báo dài: Nghiên cứu khả thi về việc ứng dụng bóng bán dẫn cấp nano chip.

Tên tác giả đầu tiên bên cái tên quen thuộc với Diệp Kiều—Hàn Cẩm.

Vị chuyên gia vật liệu học thiên tài đó.

Là Lục Thừa cứu khỏi cảnh quét nhà vệ sinh, sắp xếp cho một công việc thích hợp. Kể từ đó, phòng nghiên cứu của Lục Thừa ngừng cho những thành quả mới, phần lớn đều liên quan đến vật liệu học.

Nếu , Lục Thừa thể máy nhạc cầm tay nhỏ gọn như cuối thập niên 70, càng thể bắt đầu mơ tưởng đến mp3 ngay lúc .

Trong quá trình bộ nhớ, thể tránh khỏi việc liên quan đến lĩnh vực chip.

Và điều quan trọng nhất của chip là bóng bán dẫn, bóng bán dẫn ngày càng nhỏ, mạch điện ngày càng tích hợp, cuối cùng mới chiếc điện thoại di động to bằng lòng bàn tay, chiếc máy tính xách tay to bằng quyển sách mà Diệp Kiều thấy thế kỷ 21.

Có thành quả nghiên cứu, kèm với nó đương nhiên là những bài báo chất lượng cao, việc xuất bản các bài báo hệ ảnh hưởng cao là điều thể thiếu đối với các nhà khoa học, đối với một công ty chuyên tâm mở rộng thị trường quốc tế.

Ngài thấy , thế kỷ 21, Nature, Science, Cell là mục tiêu mà bao nhà nghiên cứu khao khát đạt .

Chỉ cần một bài báo đăng ba tạp chí hàng đầu , phòng nghiên cứu của họ thể vui mừng nửa năm, cổ phiếu của công ty họ thể tăng trần một tuần.

Đương nhiên, nội dung Thị trưởng Miêu và những khác tạm thời thể hiểu .

Thị trưởng Miêu lúc chỉ thấy đau đầu, những chữ cái tiếng Anh dày đặc mắt, như những con nòng nọc nhỏ, khiến ông thấy choáng váng.

Diệp Kiều kịp thời đến bên cạnh ông, đưa tay chỉ phía tiêu đề, khẽ .

“Thị trưởng Miêu, ở đây ghi tên tác giả và tên công ty. Người Hoa chúng khi xuất bản bài báo nước ngoài đều dùng pinyin cho tên. Ngài đ.á.n.h vần thử xem.”

Thì là pinyin!

“Được.”

Thị trưởng Miêu nheo mắt , cảm thấy việc nhận pinyin trong một đống tiếng Anh cũng khá thú vị.

Ông đ.á.n.h vần một chút, vẻ mặt giãn .

“Quả nhiên là Tập đoàn Thừa Phong.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-thu-tn-70-tro-thanh-nguyen-phoi-chet-som-cua-nguoi-giau-nhat/chuong-188.html.]

“Vâng ạ.” Diệp Kiều gật đầu.

Thị trưởng Miêu liếc cô, khẽ hỏi: “Lục Thừa với cô ?”

Diệp Kiều lắc đầu: “Không. Công việc bên liên quan đến bí mật, hỏi han .”

hiểu .”

Ford và những khác thấy hai họ đang thì thầm gì đó, cũng sốt ruột, chỉ lặng lẽ mỉm chờ đợi.

Vài phút , Diệp Kiều trở chỗ của .

Thị trưởng Miêu cũng đặt tạp chí xuống, bắt đầu đàm phán .

“Ông Ford, yêu cầu của ngài, chúng tạm thời thể đáp ứng.”

“Tại ?”

Ford ngạc nhiên trợn tròn mắt. Chẳng chính phủ Hoa Quốc uy quyền tuyệt đối ? Chỉ cần họ đồng ý, bất kỳ doanh nghiệp nào cũng lời?

Thị trưởng Miêu : “Vì Tập đoàn Thừa Phong là doanh nghiệp tư nhân.”

“Doanh nghiệp tư nhân?!”

Ford đầu thư ký của , hạ giọng nhanh bằng tiếng đẻ.

Tiếng đẻ của ông là tiếng Anh, tốc độ nhanh, như nhòe thành một khối.

“Alice, Hoa Quốc đều là doanh nghiệp nhà nước ?”

“Vâng. Họ là nền kinh tế kế hoạch.”

“Vậy Tập đoàn Thừa Phong ?”

“Là điều tra rõ, lát nữa sẽ kiểm tra .”

Alice cũng cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng khi điều tra đây, cổ phần của Tập đoàn Thừa Phong phần do chính phủ Hoa Quốc nắm giữ, với sự kết hợp cổ phần như , Tập đoàn Thừa Phong vẫn thể là một doanh nghiệp tư nhân?

Những khác hiểu, nhưng Diệp Kiều rõ ràng.

Họ là tiếng Pháp!

Đời Diệp Kiều sống ở Pháp vài năm.

Ba vương quốc ẩm thực lớn thế giới—Trung Quốc, Pháp, Thổ Nhĩ Kỳ.

Để học kỹ thuật nấu ăn nhất, cô đến thành phố ở Pháp.

Theo dấu chân ẩm thực, Diệp Kiều đủ loại giọng tiếng Pháp khác .

Giọng của Ford và Alice Paris, tương đối dễ hiểu.

Cuối cùng Ford nghiến răng nghiến lợi một câu: “Dù thế nào nữa, chúng chip của họ!”

Alice nghĩ đến điều gì, sắc mặt tái : “Vâng, hiểu.”

Thời gian trao đổi của hai ngắn, trong mắt khác họ chỉ hạ giọng nhanh hai câu mà thôi.

Chỉ Diệp Kiều nhận sự bất thường trong đó.

Ford thẳng : “Thị trưởng Miêu, ngài thể giúp giới thiệu ? gặp đầu Tập đoàn Thừa Phong.”

Mặc dù là doanh nghiệp tư nhân, nhưng với khả năng kiểm soát của chính phủ Hoa Quốc, họ hẳn quyền lên tiếng nhất định đối với các doanh nghiệp quyền quản lý của .

“Chuyện ...” Thị trưởng Miêu xoa chiếc cốc , vẻ trầm tư, khóe mắt liếc Diệp Kiều.

Diệp Kiều mỉm ông.

Thị trưởng Miêu hiểu ý, khẽ gật đầu với đoàn của Ford.

“Nếu chỉ là gặp mặt, phía thể sắp xếp. Ông Ford, các vị đến Bắc Hà, tối nay chúng sẽ chủ, khoản đãi các vị một bữa thật thịnh soạn? Bắc Hà chúng tuy gần biên giới, nhưng đồ ăn ngon ít .”

Ford và những khác cũng Thị trưởng Miêu cần thời gian để sắp xếp, đương nhiên đồng ý ngay.

Đoàn rôm rả chuyển sang chủ đề khác, bắt đầu về các món ăn đặc sắc của Bắc Hà.

Những điều cần Diệp Kiều phiên dịch, bốn sinh viên còn luân phiên tiếp quản.

Diệp Kiều cầm cốc , nhấp từng ngụm, mỉm rạng rỡ lắng họ chuyện.

 

Loading...